"Đối tượng đính hôn của Nhạc Ninh, người thứ nhất, cô ấy tìm tôi. Nhưng lúc ấy tôi lại cự tuyệt!"
Lăng Kiêu Hàn nói làm Mộ Phong ngây cả người, y hoàn toàn không nghĩ tới, ngay cả việc đính hôn, sau khi bị người khác cự tuyệt thì Nhạc Ninh mới lựa chọn y!
"A -- thì ra là thế -- thì ra là thế --"
Mộ Phong hơi ngửa đầu, nhếch môi cười.
Y cười, nụ cười hàm chứa bi thương nồng đậm. Lăng Vu Đề nhìn thấy, có một giọt nước mắt từ khóe mắt y chảy xuống dưới, sau đó lẩn khuất vào tóc của y.
"Kiêu Hàn ~" Lăng Vu Đề nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo Lăng Kiêu Hàn: "Người kích thích anh Mộ Phong nữa!"
"Được được, ta không nói!" Lăng Kiêu Hàn gật đầu đáp.
Một trò khôi hài như vậy, Mộ gia luôn tự mình đóng cửa lại rồi nói chuyện.
Tất nhiên Lăng Kiêu Hàn liền dẫn Lăng Vu Đề rời Mộ gia.
Ngồi trên xe, Lăng Vu Đề bĩu môi, bởi vì thân ở trong đó, cảm quan càng thêm mãnh liệt một chút.
Lăng Vu Đề không thể lý giải tại sao Nhạc Ninh lại muốn đính hôn với Mộ Phong, nếu cô ấy lựa chọn đính hôn, vì sao lại cùng Dã Cuồng rời đi!
Chẳng lẽ cô ấy không biết hành vi của mình sẽ gây tổn thương cho bao nhiêu người sao!?
Lăng Kiêu Hàn nghiêng đầu là có thể nhìn thấy Lăng Vu Đề không vui, rõ ràng đã trang điểm thành thục gợi cảm như vậy, cô lại hơi bĩu môi, sự tương phản này làm hắn cảm thấy buồn cười!
"Sao lại không vui như vậy? Là bởi vì lo lắng cho Mộ Phong sao? Không cần lo lắng, Mộ Phong không phải là người yếu đuối như vậy!"
Lăng Kiêu Hàn đưa tay xoa xoa đầu Lăng Vu Đề, thẳng đến khi mái tóc cô trở nên lộn xộn, hắn mới vừa lòng thu tay.
Lăng Vu Đề gối đầu lên vai Lăng Kiêu Hàn: "Kiêu Hàn, vì sao rõ ràng chị Nhạc Ninh ở bên người sói Dã Cuồng kia mà chị ấy còn muốn đính hôn với anh Mộ Phong thế? Vì sao đính hôn với anh Mộ Phong chị ấy còn muốn đi cùng với Dã Cuồng?"
Lăng Kiêu Hàn khẽ thở dài, vỗ về bờ vai Lăng Vu Đề: "Có lẽ, là cô ấy cho rằng quyền lực quan trọng. Cuối cùng, lại cảm thấy tình yêu quan trọng nhất đi!"
Ừ, xác thật là như thế này!
Hôm nay Lăng Kiêu Hàn biểu hiện không để ý đến Nhạc Ninh chút nào, chỉ là không biết, chờ mười một tháng sau, sẽ là thế nào đây?
Trong cốt truyện, khi Nhạc Ninh cùng Dã Cuồng rời đi trong tiệc đính hôn với Lăng Kiêu Hàn, tuy người Lăng gia thịnh nộ, nhưng lại không thắng nổi một câu không truy cứu của gia chủ là Lăng Kiêu Hàn!
Chính là lúc này đây, rõ ràng Mộ gia nói tuyệt đối sẽ không tha thứ cho Nhạc Ninh!
Trong cốt truyện, Nhạc Ninh có Lăng Kiêu Hàn cùng Mộ Phong trợ giúp, lúc sau vẫn ngồi ổn trên vị trí gia chủ.
Còn bây giờ, cũng không biết cốt truyện có thể kém quá xa hay không?
Thôi, dù sao chắc rằng nhân tố bên ngoài không ngăn được nam chủ cùng nữ chủ ở bên nhau!
Cô vẫn nên chuyên tâm thêm hảo cảm với Lăng Kiêu Hàn đi!
Trở lại trang viên Lăng gia, Lăng Vu Đề liền trở về phòng.
Tắm xong, cô nằm ở trong quan tài rồi lấy di động ra.
Hiện tại đã 11 giờ, hôm nay Lạc gia đi tham gia tiệc đính hôn là anh trai Lạc Lạc và gia chủ Lạc gia, Lạc Lạc cũng không có đi.
Cho nên Lăng Vu Đề gửi tin nhắn cho Lạc Lạc, chúc ngủ ngon với cô ấy.
Lạc Lạc nhanh chóng trả lời lại Lăng Vu Đề: "Nghe nói hôm nay chị Nhạc Ninh không có đính hôn thành công với anh Mộ Phong? Hoá ra chị Nhạc Ninh thật sự yêu đương với tên người sói Dã Cuồng kia?!"
Lăng Vu Đề dịch thân mình tìm cái vị trí thoải mái, sau đó trả lời Lạc Lạc: "Ừ, chắc là vậy đó!"
Tin nhắn vừa mới phát qua, Lạc Lạc liền trở lời: "Vậy chẳng phải chị Nhạc Ninh rất quá đáng hay sao! Sao chị ấy lại có thể lợi dụng anh Mộ Phong thế!"
Lăng Vu Đề ngẫm nghĩ một chút mới trả lời Lạc Lạc: "Việc của người khác, chúng ta cũng không thể hoàn toàn hiểu được. Có lẽ chị Nhạc Ninh đính hôn với anh Mộ Phong, là có nỗi khổ."
"Nhưng cuối cùng chị ấy vẫn lựa chọn người sói kia! Tên người sói đó rốt cuộc tốt ở chỗ nào?! Có thể tốt hơn anh Mộ Phong sao?!" Dường như Lạc Lạc rất tức giận, sau cái tin nhắn còn phát cái biểu tình nổi bão qua.
Lăng Vu Đề bất đắc dĩ cười cười, còn chưa có trả lời Lạc Lạc thì cô ấy đã nhắn thêm một tin qua: "Thật hối hận vì tối hôm nay không có đi, nếu tôi đi, chắc chắn sẽ cắn chết cái người sói kia! Tiểu Vu cậu nói đi, đến tột cùng thì chị Nhạc Ninh thích tên người sói kia ở chỗ nào?!"
Nhìn tin nhắn, Lăng Vu Đề nỗ lực hồi ức một chút trong cốt truyện, miêu tả trong lòng Nhạc Ninh, sau đó trả lời Lạc Lạc: "Thích thì không có đạo lý, có lẽ, chị Nhạc Ninh thích Dã Cuồng là việc không thể khống chế! Cũng nói không chừng thì Dã Cuồng mới là bạn lữ thích hợp nhất với chị Nhạc Ninh đấy!"
Lạc Lạc bên kia nhìn đến tin nhắn của Lăng Vu Đề, bất mãn trợn trắng mắt, sau đó ngồi xếp bằng dậy.
Cô ấy gác cằm lên trên mép quan tài: "Hai chủng tộc muốn ở bên nhau thì rất khó! Huống chi, chị Nhạc Ninh không chỉ là thế gia, mà vẫn là gia chủ đó! Không có ai sẽ đồng ý để hai người họ ở bên nhau! Thật giống như, không có ai sẽ đồng ý để tôi cùng Hách Di ở bên nhau vậy!"
"Lạc Lạc...... Việc quá khứ, cậu đừng nghĩ quá nhiều! Đời còn rất dài, đừng để cho mình thống khổ như vậy!" Lăng Vu Đề an ủi Lạc Lạc.
Lạc Lạc nghĩ ngợi một chút, cũng lười đến gửi tin nhắn, trực tiếp gọi điện thoại qua cho Lăng Vu Đề: "Tiểu Vu, cậu không cần lo lắng cho tôi! Tôi đã nghĩ thông suốt, cho nên tôi đã không có việc gì! Thật đó!"
"Ừ ~ cậu không có việc gì thì tốt rồi!" Lăng Vu Đề hơi mỉm cười, cho dù Lạc Lạc là để cô an tâm, như vậy cô cũng muốn phối hợp làm Lạc Lạc biết, cô rất yên tâm!
"Đúng rồi Tiểu Vu, cậu nói với tôi một chút về người sói Dã Cuồng mà hôm nay cậu nhìn thấy đi! Tôi nghe anh trai nói, thế nhưng hắn ta còn nhận sai cậu thành chị Nhạc Ninh, suýt nữa thì dẫn cậu đi luôn! Có phải hay không?" Lạc Lạc tò mò hỏi, trong giọng nói, hứng thú đến mười phần.
Lăng Vu Đề gật đầu: "Ừ, xác thật là vậy, lúc ấy tôi giật nảy mình, sau lại............"
Nói chuyện điện thoại với Lạc Lạc tầm một tiếng, Lạc Lạc mới chưa đã thèm nói một câu: "Tiểu Vu, ngày mai chúng ta đến trường học rồi nói tiếp nha! Ngày mai tôi tới nhà cậu, chúng ta cùng đạp xe đi đến trường học nha?!"
"Được!"
"Vậy, ngủ ngon ~"
"Ngủ ngon Lạc Lạc ~"
----
Cúp điện thoại, Lăng Vu Đề dậy khỏi quan tài, cô mở cửa sổ sát đất ra.
Trời đêm hơi lạnh, Xích Huyền đại lục có nhiệt độ quanh năm ổn định, không có xuân hạ thu đông.
Mỗi ngày đều ăn mặc đồ ngắn tay là được!
Qua vài ngày thì Lăng Vu Đề cảm thấy thế giới này tuy cũng đẹp, nhưng lại không có xuân hạ thu đông, đúng là có chút tiếc nuối!
Ngẩng đầu nhìn không trung, trời sao lấp lánh kia đẹp đến không gì sánh được!
Lăng Vu Đề đột nhiên cảm thấy có chút cô độc, ánh trăng có nhiều tinh tú làm bạn.
Mà cô, lại chỉ có một mình......
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, tâm tình Lăng Vu Đề có chút mất mát, cô tưởng niệm Vị diện Hiệp hội.
Muốn, được trở về!
Lăng Vu Đề co gối ngồi dưới đất, tựa sát ở bên khung cửa sát đất, mắt hơi lim dim rồi thiếp đi.
Aya: Spoil trước thế giới sau cho mọi người.
Mục tiêu công lược, một anh chàng đồng tính luyến.