"Ông nội, mẹ, các người cũng đừng luôn cằn nhằn như vậy, chuyện của chính con thì con tự biết! Con yêu Ninh Ninh, con tuyệt đối sẽ không từ bỏ cô ấy! Nếu như các người muốn tách con cùng Ninh Ninh ra, vậy thì tương đương với việc lấy mạng con!"
Nói xong, Dã Cuồng cũng không để ý tới phản ứng của người nhà, trực tiếp kéo Lăng Vu Đề đi.
Dã Cuồng dẫn theo Lăng Vu Đề tới cửa một gian phòng khách, sau đó y chỉ chỉ vào gian phòng đối diện: "Phòng tôi ngay đây, có chuyện gì thì gọi tôi là được! Cô nghỉ ngơi trước, chờ lát nữa sẽ có người hầu đưa máu tươi tới cho cô."
Lăng Vu Đề gật đầu, nhấc chân tiến vào phòng.
Dã Cuồng đi theo sau Lăng Vu Đề vào gian phòng: "Người nhà phản đối việc tôi cùng Ninh Ninh yêu nhau, có lẽ bọn họ nói chuyện có chút khó nghe, cô bỏ qua cho!"
Lăng Vu Đề quay đầu nhìn Dã Cuồng, sau đó cô cười cười với y: "Tôi nhìn ra rồi, chỉ hy vọng anh đừng từ bỏ niềm tin của chính mình. Tôi tin tưởng vào một ngày nào đó, anh sẽ cường đại đến mức không ai dám phản bác quyết định của anh! Tôi cũng tin rằng, anh cùng Nhạc Ninh sẽ hạnh phúc! Tôi sẽ không để bọn họ ở trong lòng, nơi này đối với tôi mà nói, chỉ là nơi đặt chân tạm, bọn họ chỉ là khách qua đường."
Dã Cuồng đưa tay sờ sờ sau gáy của mình, y bị lời nói của Lăng Vu Đề làm cho có chút ngại ngùng.
Ngay cả Nhạc Ninh cũng không có lòng tin với tương lai của bọn họ, nhưng Lăng Vu Đề lại nói tin rằng y sẽ cường đại đến mức không có người dám phản bác!
Câu nói này, không thể nghi ngờ là cổ vũ to lớn với y!
"Đúng rồi, đổi giặt quần áo gì đó, tôi cũng sẽ để người hầu đi chuẩn bị. Bên trong có áo ngủ mới, cô chấp nhận mặc áo ngủ trước đi!"
Dã Cuồng nhìn bộ áo đầm đặc biệt không vừa vặn với Lăng Vu Đề, thoạt nhìn đã rất cũ kỹ, vải vóc cũng bị giặt đến mức hơi trắng bệch.
Lăng Vu Đề cũng cúi đầu nhìn bộ đồ mình đang mặc một chút, bởi vì cái váy cô mặc đã bị Lăng Kiêu Hàn cào nát, hơn nữa cô không thể mặc một cái váy trong suốt mấy ngày đâu!
Cho nên cô đã mặc váy của Đổng tỷ.
Lăng Vu Đề gật gù: "Cảm ơn! Mấy ngày nay không có chuyện gì, tôi sẽ không ra khỏi phòng. Ngoại trừ máu tươi, tôi cũng không kén chọn, ba bữa thì ăn cái gì cũng được. Đến giờ dùng cơm thì để người hầu đưa đồ ăn đến trong phòng là được."
Kỳ thực, cô không muốn giao thiệp cùng những người sói trong Dã gia, bởi vì thực sự bọn họ quá kỳ ba!
Cô không muốn tiêu hao kiên trì chẳng còn được mấy mống của mình nữa!
Dã Cuồng gật đầu, còn nói Lăng Vu Đề nghỉ ngơi cho thật tốt rồi ra khỏi phòng.
Chờ Dã Cuồng rời đi thì Lăng Vu Đề mới quay đầu quan sát căn phòng.
Phòng cho khách này dùng sắc điệu là màu trắng, sử dụng thêm đá cẩm thạch màu vàng đất.
Có lẽ bởi vì người sói thiên về lực lượng nên giường được làm từ loại gỗ vô cùng chắc chắn, Lăng Vu Đề ngồi một hồi, rất cứng, kém quá xa so với quan tài xa hoa mềm mại ở Lăng gia.
Có điều Lăng Vu Đề cũng không soi mói, tình huống như thế thì làm sao có thể cho phép cô soi mói đây!
Khi ở nhà Đổng tỷ, cô cũng chưa có tắm rửa cho thoải mái được.
Lăng Vu Đề lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ áo ngủ màu đen, vào trong phòng tắm rửa gội đầu sạch sẽ.
Sau tầm một tiếng thì cô mới bước ra từ trong phòng tắm.
Tiếng gõ ngoài cửa phòng có vẻ đặc biệt thiếu kiên nhẫn.
Lăng Vu Đề chậm rãi buộc dây lưng lên, sau đó mới mở cửa phòng ra.
Hai nữ hầu người sói đứng trước cửa phòng, trên hai gương mặt khác nhau đồng dạng là vẻ mặt mất kiên nhẫn.
Nhìn thấy Lăng Vu Đề đi ra mở cửa, hai nữ hầu đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Phải biết, các cô đã gỗ liên tục nửa giờ rồi.
Nếu không phải Dã Cuồng như chém đinh chặt sắt dặn dò không cho phép thất lễ với Lăng Vu Đề, các cô thật sự muốn trực tiếp vứt chỗ máu tươi cực phẩm cùng đồ dùng hằng ngày tại cửa rồi chạy lấy người!
Lăng Vu Đề vừa lau tóc, vừa xoay người đi về phía bên giường, miệng nhàn nhạt nói một câu: "Bưng vào đi."
Hai người hầu bĩu môi mà không hề nói gì, khi nghe nữ hầu bị Lăng Vu Đề đả thương nói rằng: Nữ vampire này, rất mạnh! Hơn nữa, còn có một loại dị năng cường hãn không rõ tên.
Các cô cũng không muốn bả vai của mình cũng bị bắn thủng đâu đấy!
Sau khi bỏ đồ đạc vào phòng, hai người hầu tự giác rời phòng Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề đi tới trước bàn, bưng chén chứa máu tươi rồi ngửi một cái, sau đó hưởng thụ nhắm mắt lại.
Khi cô mở mắt lần nữa, dưới viền mắt lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được mà hiện lên những mạch máu đỏ tươi, giống như tơ máu.
Răng nanh sắc nhọn dài ra, nhìn có chút dữ tợn, nhưng mang theo một loại vẻ đẹp khác thường.
Mấy ngày nay, bởi vì không muốn gia tăng thêm gánh nặng cho Đổng tỷ, Lăng Vu Đề đã nhịn không có uống máu một ngày.
Cho nên khi cô ngửi thấy được mùi máu tươi cực phẩm, mới không nhịn được mà lộ răng nanh ra.
Đưa chén lên, uống một hơi cạn sạch máu tươi cực phẩm trong chén, răng nanh của Lăng Vu Đề thu lại, mạch máu dưới viền mắt cũng biến mất không thấy nữa.
Thoải mái than thở một tiếng, Lăng Vu Đề cảm thấy rốt cục cô đã hoàn toàn khôi phục như cũ!
Lấy một cái váy ngủ trong số đồ mà người hầu đưa tới mà thay, Lăng Vu Đề liền bắt đầu ngồi ở trên ghế sô pha vừa xem ti vi, vừa đờ ra.
Vốn cô đang nghĩ, làm sao cô mới có thể chứng minh cô là dưỡng nữ của Lăng Kiêu Hàn đây.
Lời của nữ biên tập viên trong bản tin TV, làm Lăng Vu Đề kinh ngạc trợn mắt lên.
Cô ấy nói: "Tộc chủ vampire nhà họ Lăng phát lệnh truy nã xuyên đại lục, lùng bắt Lăng Vu Đề - từng là người thừa kế của Lăng gia và cũng chính là dưỡng nữ của Lăng gia chủ. Xin hiểu rõ, hiện tại Lăng Vu Đề cũng không phải là Lăng Vu Đề thật sự, Lăng Vu Đề chân chính rất có khả năng đã bị ngộ hại. Mà Lăng Vu Đề hiện tại, vô cùng có khả năng là tộc nhân của Ẩn tộc! Mọi người không có nghe lầm, chính là Ẩn tộc, làm tam tộc đều kiêng kỵ! Vì vậy, xin mọi người nếu như đã từng có gặp Lăng Vu Đề, biết tung tích của Lăng Vu Đề, nhất định phải tích cực báo án, để chúng ta mau chóng tập nã tộc nhân Ẩn tộc này về quy án!"
Ở trên ti vi còn chiếu một tấm hình của cô, ngũ quan rõ ràng có thể phân biệt, tin tưởng gặp một lần đều có thể nhớ kỹ dáng vẻ này!
Lăng Vu Đề xiết chặt nắm đấm, cô không nghĩ tới, không nghĩ tới Lăng Kiêu Hàn sẽ tàn nhẫn như vậy!
Dĩ nhiên còn truy nã cô! Hiện tại hắn quyết tâm muốn giết cô thật sao?!
Nhìn biên tập viên còn đang tuyên truyền này nọ về hành động liên quan với Ẩn tộc, Lăng Vu Đề hít sâu mấy cái cũng không có cách nào khắc chế sự phẫn nộ của mình.
Hiện tại Lăng Vu Đề hận không thể vọt tới trang viên Lăng gia, xách cổ áo Lăng Kiêu Hàn rồi hét lên: Bà nội nó, ngoại trừ sóng điện não không thuộc về thân thể này! Thế nhưng thân thể này hoàn toàn chân chân thực thực là dưỡng nữ của người được chứ! Mắt mù sao?!
Đương nhiên, Lăng Vu Đề sẽ không mất lí trí mà đi tìm Lăng Kiêu Hàn.