Công Lược Nam Phụ

Chương 158: Công lược nam thần quốc dân (05)



Edit: Aya Shinta

Nói không chừng còn có thể thêm điểm hảo cảm của Trình Cẩm Nhiên.

Chí ít, không thể để cái tình trạng rằng cô đã tới thế giới này rồi, mà độ hảo cảm của Trình Cẩm Nhiên đối với cô vẫn duy trì ở số âm chứ?!

Quyết định như vậy, Lăng Vu Đề chuẩn bị đi một bước rồi tính tiếp một bước.

Ngược lại cô cũng mới vừa tới thế giới này, đừng quá nóng nảy được hay không!

Thấy Lăng Vu Đề không để ý đến mình, người hầu đánh bạo lại hỏi Lăng Vu Đề có muốn dùng bữa tối hay không.

Lăng Vu Đề đột nhiên bật lên khỏi ghế sô pha, dọa người hầu đến mức run bắn lên.

Lăng Vu Đề tức đến xạm mặt lại, cô có dọa người như vậy sao?!

Tuy rằng nguyên thân thường sẽ nổi nóng, thế nhưng chỉ là ném đồ gì đó thôi.

Cô có đánh người đâu!

Âm thầm thở dài bất đắc dĩ, Lăng Vu Đề đứng dậy, không hề liếc mắt nhìn người hầu lấy một chút: "Ừm." Sau đó liền đi vào phòng ăn.

Thấy Lăng Vu Đề không có nổi nóng nên người hầu lặng lẽ vỗ vỗ trái tim sắp nhảy đến điên cuồng, rồi mới vội vã vào nhà bếp để người ta chuẩn bị mang món ăn lên.

Một mình dùng bữa tối ở trong phòng ăn khổng lồ, khẩu vị của Lăng Vu Đề không tốt lắm nên không có ăn bao nhiêu mà đã buông đũa.

Uống thêm nửa chén canh rồi Lăng Vu Đề trực tiếp trở về phòng.

Về phòng mình thì Lăng Vu Đề nhận được điện thoại của Lăng Văn Hạ đang công tác ở nước ngoài.

Năm nay Lăng Văn Hạ đã ba mươi sáu tuổi, lớn hơn nguyên thân mười lăm tuổi.

Vậy nên Lăng Văn Hạ quả thực coi cô em gái trở thành con gái mà nuôi, nguyên thân cũng vô cùng ỷ lại người anh cả này.

"Anh cả, khi nào anh về? Em rất nhớ anh đó ~ "

Lăng Vu Đề học tính cách của nguyên thân, vừa nhận được điện thoại của Lăng Văn Hạ thì đã hỏi anh lúc nào thì trở về.

Người đàn ông anh tuấn ở đầu điện thoại bên kia nghe thấy cô em gái mình đang làm nũng, ánh mắt cũng tự giác nhu hòa lại.

"Ngày kia thì anh có thể trở về, nghe nói hôm nay em đóng phim với trạng thái rất tốt?"

Người đại diện Vân tỷ bên cạnh Lăng Vu Đề chính là cơ sở ngầm của Lăng Văn Hạ, tình huống bên người Lăng Vu Đề thì anh có thể biết được trước tiên.

Dù không thích Lăng Vu Đề tiến vào giới giải trí, thế nhưng tính cách của Lăng Văn Hạ là, nếu làm vậy sẽ phải làm được tốt nhất!

Cho nên đối với diễn xuất có tiến bộ của Lăng Vu Đề thì Lăng Văn Hạ cũng cảm thấy vui vẻ.

Lăng Vu Đề nhếch môi cười: "Ừ ~ không biết tại sao, lập tức đã tiến bộ lên rất nhiều, vài phân cảnh đều là một lần liền qua được đấy! Anh cả cũng không thấy ánh mắt của những người đó khi nhìn em, cứ như là gặp quỷ thế nào ấy!"

Kỳ thực nói như vậy cũng có chút không đúng, thế nhưng nguyên thân là công chúa có chút ngốc nghếch, nên không còn cách nào rồi ~

Nghe Lăng Vu Đề nói vậy thì quả nhiên Lăng Văn Hạ phá lên cười ra tiếng: "Nha đầu ngốc, nào có chuyện nói mình là quỷ như vậy!? Em có thể có tiến bộ thì rõ ràng em đã có cố gắng, anh đã sớm nói, nếu có chí nhất định thành công. Chỉ cần em muốn, nhất định có thể làm được!"

Lăng Vu Đề cười híp mắt nghe Lăng Văn Hạ mở ra hình thức giảng đạo lý nhân sinh, người nhà dông dài nhưng Lăng Vu Đề lại không có chút cảm giác mất kiên nhẫn nào, trái lại cảm thấy rất đau lòng.

Bởi vì chênh lệch múi giờ, bên này khoảng tám giờ tối thì bên Lăng Văn Hạ đã là rạng sáng.

Do vậy nên Lăng Vu Đề nghe Lăng Văn Hạ nói một câu lại còn có xu hướng nói tiếp, vội vã cắt ngang Lăng Văn Hạ: "Anh à, những câu này anh đã nói tới tám trăm lần rồi, em cũng muốn thuộc lòng! Nếu để cho người trong Lăng thị biết chủ tịch nói một không hai của bọn họ là ông già dông dài, nhất định sẽ rớt cằm xuống dưới đất!"

"Vậy là em ghét bỏ anh dông dài, ghét bỏ anh già hả?!" Lăng Văn Hạ nhíu mày hỏi.

Lăng Vu Đề vội vã chắc chắn: "Anh thật sự không còn trẻ, có thể thì nhanh chóng tìm cho em cô chị dâu đi!"

Vừa dứt lời, Lăng Văn Hạ liền ho nhẹ một tiếng, sau đó nói: "Thời gian cũng không còn sớm, ngày mai em còn phải đóng phim, nghỉ sớm một chút, ngủ ngon!"

Mục đích đạt thành, Lăng Vu Đề cười híp mắt nói tiếng ngủ ngon với Lăng Văn Hạ, sau đó cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại với Lăng Văn Hạ thì Lăng Vu Đề lại ngồi ở trên giường xem phim truyền hình mà Trình Cẩm Nhiên đóng một chút.

Thấy đã hơn mười giờ, Lăng Vu Đề mới tắt ti vi, đi xả bồn tắm.

Đang nằm trong bồn chứa đầy sữa tắm, suýt chút nữa thì Lăng Vu Đề đã thoải mái mà ngủ rồi!

Nếu không phải di động đặt ở bên cạnh bồn tắm vang lên, có khả năng rằng Lăng Vu Đề ngủ thật.

Không, thật ra cô đã ngủ...

Nhìn màn hình một chút thì Lăng Vu Đề kinh ngạc phát hiện, người gọi lại là Trình Cẩm Nhiên.

Chuyện gì xảy ra?! Trong ký ức, tối hôm nay thì Trình Cẩm Nhiên cũng không có gọi điện thoại cho cô!

Kinh ngạc rồi lại kinh ngạc, nghi hoặc lại thêm nghi hoặc, Lăng Vu Đề vẫn vội vã tiếp điện thoại của Trình Cẩm Nhiên.

"Alo?"

Bên kia không có tiếng gì, Lăng Vu Đề cho rằng Trình Cẩm Nhiên đã không cẩn thận gọi, rồi mới biết đã nhầm tới số điện thoại của cô.

Lại alo một tiếng, vẫn không có động tĩnh gì...

Lăng Vu Đề vừa mới chuẩn bị cúp điện thoại, bên kia liền truyền đến tiếng nói có chút đê mê của Trình Cẩm Nhiên.

"Lăng Vu Đề?"

Lăng Vu Đề hấp háy mắt, ngữ khí không xác định này là có ý gì?

Lẽ nào anh không biết mình đang gọi điện thoại cho cô sao?!

"Ừm, là em. Tr... Cẩm Nhiên, anh có chuyện gì sao?"

Lăng Vu Đề suýt chút nữa đã hô toàn bộ tên của Trình Cẩm Nhiên, đột nhiên mới nhớ tới nguyên thân vẫn luôn gọi Cẩm Nhiên.

Trình Cẩm Nhiên lại dừng một chút: "Hiện tại em ra đây!"

Đi ra ngoài?!

Đi ra ngoài làm gì?!

Lấy điện thoại về, Lăng Vu Đề mới phát hiện hiện tại đã là một giờ sáng.

Mười một giờ cô bắt đầu tắm, vậy mà lại tắm tới hai tiếng!

Tê --

Hít vào một ngụm khí lạnh, Lăng Vu Đề vội vã rời khỏi bồn tắm đã lạnh tanh từ lâu.

Trình Cẩm Nhiên còn đang đợi Lăng Vu Đề trả lời, Lăng Vu Đề cảm thấy hình như giọng của Trình Cẩm Nhiên âm không đúng lắm, cũng không có chú ý tới câu nói theo kiểu mệnh lệnh của anh, đáp ứng rồi đi ra ngoài.

Trình Cẩm Nhiên nói vị trí của anh rồi liền cúp điện thoại.

Lăng Vu Đề dùng nước ấm xối lên người, sau đó vội vàng sấy mái tóc ướt nhẹp rồi thay đổi y phục, đi ra cửa.

Hiện tại Trình Cẩm Nhiên đang ở trong một quan bar khá là yên tĩnh, đều có một ít văn nhân nhã sĩ tới nơi này.

Lăng Vu Đề đi vào thì đã nhìn thấy Trình Cẩm Nhiên ngồi ở bên cạnh quầy bar mà nốc rượu.

Xem ra, là bởi vì Trình Cẩm Nhiên đã biết việc Lăng Văn Dục thích An Bối Hi rồi.

Trong kịch tình, Trình Cẩm Nhiên nhìn thấy Lăng Văn Dục ôm An Bối Hi đã say mèm lên xe.

Tần ngần tại chỗ trong chốc lát, Lăng Vu Đề mới đi đến chỗ Trình Cẩm Nhiên.

Bởi vì đã uống chút rượu ở trên yến hội, hiện tại lại uống thêm trong quán bar nên lúc này Trình Cẩm Nhiên đã không được tỉnh táo cho lắm.

Lăng Vu Đề đi tới bên người Trình Cẩm Nhiên, có chút vô lực mà đỡ Trình Cẩm Nhiên đang nhoài trên quầy bar lên.

Cô hơi nhíu chân mày lại, nghi hoặc mà nhìn Trình Cẩm Nhiên,

Aya: Chắc mình phải đổi lại lịch đăng chương do thời khóa biểu của mình. Hai chương buổi tối và một chương buổi sáng thì thế nào?

Cái câu hỏi về tuổi nam chính á, đáp án chính xác là nam chính đã 50 tuổi rồi nhé. Có bạn @NhuNguyen774446 đã trả lời đúng. Xin tặng bạn chương này nha <3.

Mình mà tiếp tục sống buông thả thế này thì có ngày đau dạ dày mà chết quá >.<

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.