Công Lược Nam Phụ

Chương 160: Công lược nam thần quốc dân (07)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Aya Shinta

Tối ngày hôm qua, hình như anh đã gọi điện thoại cho Lăng Văn Dục, sau đó thì sao?

Một cô gái... đã đến...

Nữ?!

Trình Cẩm Nhiên trợn mắt lên, sau đó cúi đầu nhìn nhìn người mình một chút.

Phát hiện anh còn ăn mặc bộ quần áo ngày hôm qua, không có bất cứ dị thường nào thì Trình Cẩm Nhiên khẽ thở hắt ra một hơi.

Nhìn chung quanh thì thấy điện thoại của mình trên tủ đầu giường, kết quả phát hiện di động đã hết pin.

Nếu chính mình không có phát sinh cái gì không tầm thường sự tình, Trình Cẩm Nhiên cũng không vội muốn biết nơi này là đâu, mà lấy một cái áo tắm dài sạch sẽ từ trong tủ quần áo ra, sau đó vào phòng tắm.

Tắm rửa xong thì Trình Cẩm Nhiên cũng gần như tỉnh táo.

Chuyện tối qua, đại khái anh cũng nhớ lại một chút.

Tối hôm qua thì anh chuẩn bị gọi điện thoại cho Lăng Văn Dục, chỉ là lúc đó anh đã uống nhiều rồi nên thấy không rõ lắm, vậy mới nhìn nhầm tên Lăng Vu Đề thành Lăng Văn Dục.

Đánh giá gian phòng, nơi này cũng không giống khách sạn, vậy thì hẳn là Lăng Vu Đề mang anh về Lăng gia.

Nói đến thì bởi vì việc giữa anh cùng Lăng Văn Dục không thể bị người khác biết, thế nên nhiều năm như vậy mà anh chưa có tới Lăng gia lần nào.

Trình Cẩm Nhiên cười khẽ một tiếng, anh đã từng ảo tưởng vô số lần...

Có một ngày, Lăng Văn Dục sẽ không để ý tới ánh mắt thế tục, công bố chuyện của hai người họ ra ngoài, sau đó dẫn anh về Lăng gia!

Chỉ không nghĩ tới anh đã đến Lăng gia rồi, nhưng người dẫn anh đến lại là Lăng Vu Đề!

Lau mái tóc còn ướt, quần áo của anh lại nồng nặc mùi rượu, chắc chắn anh sẽ không mặc lại nữa.

Mở cửa phòng, anh dọc theo hành lang rồi tìm được cầu thang.

Anh chỉ mặc một bộ áo tắm như vậy mà đi xuống lầu.

Lăng Vu Đề còn đang do dự có muốn đi lên gọi Trình Cẩm Nhiên dậy hay không, Trình Cẩm Nhiên đã tự xuống.

Đai áo tắm của Trình Cẩm Nhiên được buộc lỏng lẻo, xương quai xanh cùng lồng ngực trắng nõn lộ rõ. Nhưng chỗ không cần lộ thì đúng là không lộ ra chút nào.

Nhìn Trình Cẩm Nhiên khiêu gợi như vậy, trong nháy mắt thì Lăng Vu Đề liền ngây người.

Ực --

Ai?! Là ai đang nuốt nước miếng?!

Đứng ra!

Lăng Vu Đề: [ xua tay ] Tuyệt đối không phải tôi!

"À, tìm cho tôi một bộ quần áo. Mặt khác, điện thoại di động của tôi hết pin, gọi điện thoại cho người đại diện hộ tôi."

Thấy Lăng Vu Đề trừng trừng nhìn lồng ngực mình như vậy, Trình Cẩm Nhiên hơi nhíu nhíu mày.

Em gái Lăng Văn Dục sao lại háo sắc như vậy?

Nghe thấy giọng điệu không khách khí của Trình Cẩm Nhiên, lúc này thì Lăng Vu Đề mới hấp háy mắt hoàn hồn.

Cô gật đầu, sau đó cầm di động đi đến chỗ Trình Cẩm Nhiên ở lầu hai.

Ngay khi Vân tỷ đang nhìn thấy Trình Cẩm Nhiên thì đã há hốc mồm --

Không phải cô ấy không biết tâm ý của Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề đang đeo đuổi Trình Cẩm Nhiên, từ khi cô đến công ty giải trí Tinh Quang thì đây là việc mà tất cả mọi người đều biết.

Chỉ là Trình Cẩm Nhiên lại hờ hững đối với Lăng Vu Đề, thậm chí nói là phản cảm cũng không quá đáng.

Chỉ là hiện tại, cô đang nhìn thấy gì?!

Trình Cẩm Nhiên, qua đêm ở Lăng gia?!

Hơn nữa còn, không mặc quần áo?!

Thế nên Trình Cẩm Nhiên và Lăng Vu Đề đang... hẹn hò sao?

Trời ạ!

Chủ tịch biết không?!

Nghĩ như vậy, Vân tỷ hơi gấp gáp lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Lăng Văn Hạ ở nước ngoài --

Lăng Vu Đề đưa điện thoại di động cho Trình Cẩm Nhiên, sau đó nói một câu: "Em đi tìm quần áo của anh cả, di động cho anh, anh tự gọi điện thoại đi."

Trình Cẩm Nhiên nhìn Lăng Vu Đề một chút, không biết có phải ảo giác hay không mà anh luôn cảm thấy Lăng Vu Đề, có chút kỳ quái!

Trong ánh mắt cô nhìn anh, tuy vẫn chăm chú nhưng không có hoa si cùng mê đắm.

Lăng Vu Đề cũng không có nhận ra được sự thăm dò của Trình Cẩm Nhiên, cô đưa điện thoại cho Trình Cẩm Nhiên rồi tới phòng của anh cả cô.

Kỳ thực vóc người Lăng Văn Hạ, Lăng Văn Dục và Trình Cẩm Nhiên cũng không khác mấy, thế nhưng cô lại cố tình tránh Lăng Văn Dục ra.

Hơn nữa, cô cảm thấy quần áo của Lăng Văn Hạ có phong cách tương đối thích hợp với Trình Cẩm Nhiên.

Tìm thấy một bộ âu phục nhàn nhã với cái áo khoác vàng nhạt trong tủ quần áo phòng Lăng Văn Hạ, ngay cả nội y cũng cầm theo.

Mỉm cười đưa quần áo cho Trình Cẩm Nhiên đang đứng trước cửa: "Vóc người của anh giống như anh cả, những thứ này đều là đồ mới."

Trình Cẩm Nhiên đã gọi cho người đại diện, người đại diện vốn đang lo lắng cả một buổi tối, khi biết Trình Cẩm Nhiên bình an vô sự thì rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp nhận đồ của Lăng Vu Đề đưa tới, Trình Cẩm Nhiên không có nói cảm tạ mà chỉ nói một câu: "Tôi sẽ trả tiền."

Nói xong liền cầm đồ, chiếu theo ký ức mà trở về phòng khách.

Trả tiền?!

Lăng Vu Đề nhíu mày, nhà cô nhiều tiền tới nỗi cô phá vẫn không xong! Còn cần anh trả tiền sao??

Thay quần áo của Lăng Văn Hạ vào, Trình Cẩm Nhiên nhíu mày. Không thể không nói, quần áo rất vừa vặn, hơn nữa rất thích hợp với khí chất của anh.

Chờ Lăng Vu Đề cùng Trình Cẩm Nhiên đồng thời đi xuống lầu, đã gần mười giờ rồi.

Lăng Vu Đề dặn dò nhà bếp chuẩn bị bữa sáng cho Trình Cẩm Nhiên, Trình Cẩm Nhiên ở phòng ăn dùng bữa, Lăng Vu Đề lại ngồi ở trong phòng khách chơi di động.

Vân tỷ há há miệng, muốn nói lại thôi.

"Có việc thì nói!" Lăng Vu Đề cúi thấp đầu, hờ hững nói một câu.

Vân tỷ nuốt một ngụm nước bọt, sau đó mới nói rằng: "À thì, Vu Đề, phân cảnh sắp tới là ở mười giờ rưỡi, còn phải hoá trang..."

"Ồ."

Lăng Vu Đề nhàn nhạt đáp một tiếng, sau đó đứng lên vào phòng ăn.

Vân tỷ hấp háy mắt, Hả?

Em ấy có ý gì vậy?!

Dáng vẻ Trình Cẩm Nhiên dùng cơm rất tao nhã, phối hợp với ngoại hình của anh, đúng là... Quá đẹp mắt!

"Cẩm Nhiên, phân cảnh của anh hơi trễ một chút, lát nữa để em kêu tài xế đưa anh đi. Mười rưỡi em phải quay nên đi trước."

Lăng Vu Đề đi tới trước mặt Trình Cẩm Nhiên, dùng ngữ khí ôn nhu mà nói.

Trong ký ức, chỉ có khi đang đối mặt với Trình Cẩm Nhiên thì nguyên thân mới có biểu hiện dịu dàng như vậy.

Trình Cẩm Nhiên dùng khăn tay lau miệng, sau đó đứng lên: "Đi chung."

Thực ra anh lo lắng lát nữa Lăng Văn Dục sẽ trở về, gặp nhau thì anh không biết mình nên nói gì.

Vừa nghĩ tới Lăng Vu Đề nói tối hôm qua Lăng Văn Dục chưa có trở về, trong đầu Trình Cẩm Nhiên đã không tự chủ được mà hiện ra cảnh tượng Lăng Văn Dục ôm An Bối Hi lên xe.

Anh vẫn muốn tự lừa gạt mình, Lăng Văn Dục vẫn có cảm tình với anh!

Thế nên anh không muốn để cho Lăng Văn Dục hiểu lầm anh ở Lăng gia, có cái gì với Lăng Vu Đề.

Nếu Trình Cẩm Nhiên muốn đi với cô, Lăng Vu Đề cũng không nói gì, gật gù rồi cùng Trình Cẩm Nhiên đi ra ngoài.

Ngồi trên xe, Trình Cẩm Nhiên gọi điện thoại cho người đại diện, để anh ta trực tiếp đi trường quay chờ anh.

Phân cảnh đầu tiên là của Lăng Vu Đề và An Bối Hi, trong ký ức cùng kịch tình, bởi vì ngày hôm qua thì An Bối Hi cùng Lăng Văn Dục đã lăn giường, nên...

Aya: Có nên tô màu không??? Cả buổi chiều...

Nàng văn hãy trở lại với tôi nào...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.