Công Lược Nam Phụ

Chương 334: Công lược thiên sư bắt quỷ (22)



Edit: Aya Shinta

Ngay tức khắc, Lăng Vu Đề trở thành người còn có quyền uy hơn cả Mạnh Phất Sinh ở nơi này!

Sau khi ăn cơm trưa xong, đại khái cũng hiểu được tình huống của con quỷ ở vương phủ này.

Hóa ra ác quỷ oán khí ngập trời trong Vinh vương phủ không phải ai khác mà chính là một tiểu quan được Vinh vương gia đưa từ thanh lâu về vào hơn nửa năm trước.

Không sai, chính là tiểu quan! Nam, không phải nữ!

Thế giới này ngoại trừ có yêu ma quỷ quái thì cũng chuộng nam phong! Mấy kẻ quyền quý nhà giàu hoặc là phong lưu thư sinh gì đấy, ai cũng có một hai nam sủng mới gọi là theo kịp thời đại!

Nửa năm trước, Vinh vương gia dẫn một thanh niên trẻ tên là tiểu Phong từ trong thanh lâu trở về.

Tiểu Phong mười bảy tuổi, ngày được Vinh vương gia dẫn về phủ cũng là ngày đầu tiên y tiếp khách, y được Vinh vương gia vừa ý chuộc về.

Sau đó, Vinh vương gia rất sủng ái y, hơn cả thê thiếp ở hậu viện.

Tranh sủng chốn hậu viện là một chuyện hết sức bình thường, việc Vinh vương gia sủng ái tiểu Phong dẫn đến mối nguy. Thỉnh thoảng, tiểu Phong sẽ bị hạ độc, hãm hại gì đấy.

Vinh vương gia là kẻ có mới nới cũ, không tới nửa năm thì cũng đã chán chê tiểu Phong.

Tiểu Phong thất sủng, mấy thị thiếp trong hậu viện mà y từng đắc tội trước đây từng người đến chỉnh y.

Bởi vì khi tiểu Phong được sủng ái thì y cũng không để Vinh vương phi - biểu tỷ của Kỳ Tuấn vào mắt. Điều này khiến cho Vinh vương Phi làm ngơ việc tiểu Phong bị mấy thị thiếp kia bắt nạt.

Lần nghiêm trọng nhất chính là vào hai tháng trước.

Mấy thị thiếp lột sạch xiêm y của tiểu Phong, bắt y chạy rông trong hoa viên, không chạy thì thả chó cắn hắn.

Sau khi chạy xong còn đánh y ngã sõng soài, vừa dùng chân đạp, vừa dội nước bẩn.

Giờ Tý đêm đó, tiểu Phong mặc một thân hồng y, thắt cổ tự sát!

Tử trạng của y khủng bố, còn để lại huyết thư nói rằng sau khi mình làm ác quỷ thì sẽ không bỏ qua cho bất luận nữ nhân nào trong hậu viện vương phủ! Bất luận nữ nhân nào!

Lúc đó Vinh vương gia, thậm chí là không có bất kỳ ai trong Vinh vương phủ coi cái chết của tiểu Phong chết là chuyện to tát. Dù sao vương phủ lớn như vậy, hàng năm cũng phải chết mấy kẻ không đáng nhắc đến.

Cho nên hậu sự cho tiểu Phong chỉ vẻn vẹn một cái chiếu, bãi tha ma...

Điều khiến mọi người không ngờ đến chính là đêm tiểu Phong hiện hồn về, toàn bộ Vinh vương phủ đèn đóm tắt ngúm, hơn nữa làm thế nào cũng không thắp đèn lên được.

Đột nhiên cuồng phong gào thét, loáng thoáng nghe thấy tiếng động không rõ là gió hay người đang nghẹn ngào thảm thiết. Tiếp đó chính là tiếng thét chói tai của một người phụ nữ ——

Đến hừng đông ngày tiếp theo thì mọi người mới biết, thị thiếp động thủ lột xiêm y của tiểu Phong bị treo cổ ở trong tiểu viện tiểu Phong từng ở, cũng chính là trong gian phòng y treo cổ.

Sau đó cứ cách hai ngày thì có một thị thiếp chết, điều này làm cho mấy thị thiếp kia sợ đến nỗi trực tiếp rời khỏi Vinh vương phủ, đáng tiếc vô dụng, kẻ cần chết thì sẽ chết!

Mà tất cả đều chết ở trong gian phòng kia, ăn mặc xiêm y bị chính máu tươi của mình nhuộm đỏ, tử trạng khủng bố!

Qua hai tháng, thị thiếp của Vinh vương phủ đã chết hết, bây giờ tiểu Phong bắt đầu bắt đầu với những nha hoàn từng cười nhạo y!

Cũng không phải không có mời thiên sư tới làm phép thu phục tiểu Phong, nhưng tiểu Phong thực sự quá lợi hại!

Theo lời mấy tên thiên sư sợ đến tè ra quần thì oán khí của ác quỷ này quá sâu, y tuyên bố muốn giết sạch tất cả nữ nhân trong Vinh vương phủ thì nhất định phải giết sạch rồi mới chịu dừng tay!

Vinh vương phi lo rằng sau khi tiểu Phong giết nha hoàn xong thì đến lượt nàng, cho nên mới tìm nhà mẹ đẻ tới hỗ trợ!

May thay, nếu Kỳ Tuấn không quen biết Mạnh Phất Sinh thì phỏng chừng không lâu nữa, e rằng Vinh vương Phi thật sự phải chịu kết cục như mấy nữ nhân đã chết kia!

Vào ban ngày, Lăng Vu Đề cũng thấy không ít quỷ. Ngoại trừ đêm đầu tiên khi đến thế giới này gặp được ác quỷ thì mấy con khác đều là oán quỷ.

Cho nên khi nghe Vinh vương gia kể về việc của tiểu Phong xong, sống lưng cô phát lạnh.

Cô tự bực bản thân, thầm mắng mình không có tiền đồ. Không phải còn có Mạnh Phất Sinh sao?! Dù thế nào đi nữa, chắc chắn ác quỷ tiểu Phong kia sẽ bị thu phục! Sợ cái gì?!

"Phải rồi, tại sao không có thấy Vinh vương Phi đâu?" Từ khi vào vương phủ đến bây giờ, họ cũng không có gặp biểu tỷ của Kỳ Tuấn.

Thế giới này cũng không có đặt nặng khác biệt nam nữ nên hoàn toàn không có chuyện Vinh vương phi không thể gặp ngoại nam!

"Vương phi lo lắng thành bệnh." Vinh vương gia trả lời.

Lăng Vu Đề bỗng nhiên tỉnh ngộ, cũng phải thôi, không biết khi nào bản thân sẽ mất mạng nên sợ sệt cũng là chuyện thường tình!

"Được rồi, những lời cần nói cũng đã nói hết, ban ngày cũng không thể bắt quỷ nên ngủ trưa trước chứ nhỉ?" Lăng Vu Đề rời ghế đứng dậy, vặn eo nhìn Mạnh Phất Sinh.

Mạnh Phất Sinh biết ngoài ngừ tham ăn thì Lăng Vu Đề cũng tham ngủ. Thấy cô nói cũng có lý, ban ngày không thể bắt quỷ nên hắn liền gật đầu: "Hôm nay là kỳ hạn hai ngày, như vậy tất cả chờ đêm nay đi."

Hắn lấy một tờ giấy đưa cho Vinh vương gia: "Đồ vật viết trên giấy, vương gia hãy chuẩn bị đầy đủ."

Vinh vương nhận tờ giấy, liếc mắt nhìn qua: "Được, bản vương sẽ sai người đi chuẩn bị. Mạnh thiên sư cùng Lăng tiên nữ nghỉ ngơi trước!"

Nói xong, Vinh vương gia sai hạ nhân dẫn Mạnh Phất Sinh cùng Lăng Vu Đề tới phòng khách nghỉ ngơi.

Kỳ Tuấn cũng ở lại, tuy sợ hãi nhưng y vẫn rất muốn mở mang kiến thức xem thử ác quỷ oán khí ngập trời trong truyền thuyết là gì!

"Mạnh thiên sư, phòng của ngài ở đây." Hạ nhân chỉ vào cửa một gian phòng cung kính nói, sau đó chỉ vào một cánh cửa khác, càng thêm cung kính mà nói chuyện với "không khí": "Lăng tiên nữ, phòng của ngài ở đây! Có việc gì xin cứ phân phó!"

Lăng Vu Đề trực tiếp đẩy cửa ra vào phòng, sau đó đóng cửa lại.

Mạnh Phất Sinh cùng Kỳ Tuấn cũng trở về phòng của mỗi người nghỉ ngơi.

Phòng khách trong vương phủ tốt hơn khách sạn rất nhiều! Giường cũng mềm mại hơn, nhưng Lăng Vu Đề vừa nhắm mắt thì cô đã nghĩ đến ác quỷ tiểu Phong kia!

Tử trạng khủng bố, vậy hình dạng ác quỷ của y có phải càng khủng bố hơn hay không?

Lăng Vu Đề hi vọng dù có khủng bố đi chăng nữa, chỉ cần không buồn nôn thì chắc hẳn là không dọa được cô... đúng chứ?

Không biết vì sao, cô luôn cảm thấy trong lòng rờn rợn, da đầu vẫn luôn tê dại.

Bởi vì trên đỉnh đầu là oán khí đen ngòm đang bao trùm hay sao?

Nghĩ ngợi một lát, Lăng Vu Đề trực tiếp xuyên qua vách tường qua phòng Mạnh Phất Sinh.

Mạnh Phất Sinh cũng không ngủ mà hắn đang vẽ bùa. Nhận thấy Lăng Vu Đề đến, hắn cũng không có kinh ngạc cho lắm.

"Nếu sợ, cô có thể đi." Hắn nhàn nhạt nói một câu.

Ác quỷ gọi là tiểu Phong này quả thực rất lợi hại, oán khí dày đặc. Nói thật, hắn cũng không dám chắc mình có thể thu phục tiểu Phong thành công hay không.

Nhưng hắn là thiên sư, thiên chức của hắn chính là hàng yêu trừ ma! Thế nên dù hắn không chắc chắn nhưng cũng nhất định phải thử xem!

Lăng Vu Đề cũng không biết rằng ngay cả Mạnh Phất Sinh cũng không có lòng tin thu phục được con ác quỷ lần này. Chủ yếu là bởi vì Mạnh Phất Sinh quá bình tĩnh trầm ổn, khiến Lăng Vu Đề cảm thấy hắn đã tính toán kỹ càng cho việc thu phục ác quỷ tiểu Phong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.