"Thế thì tiểu thư cứ yên tâm đi, cách âm của tửu lâu bọn ta tốt nhất toàn Kinh thành đấy!" Tiểu nhị vắt khăn lau bàn lên vai, cười nói.
Lăng Vu Đề ừ một tiếng, cách âm tốt quá đáng!
Cô còn muốn nghe xem cách vách đang nói gì.
Kết quả... Chẳng nghe thấy gì hết!
Tùy tiện gọi mấy món chiêu bài, Lăng Vu Đề liền xua tay để tiểu nhị rời đi.
Chờ tiểu nhị rời đi, Lăng Vu Đề cùng Tử San mới lấy nón có rèm xuống.
Đội mũ có rèm là để tránh phiền phức không đáng có, cô chưa hề nghĩ tới việc nữ giả nam trang.
Hai quả đồi trước người thế này... Ép kiểu nào cũng không ép phẳng được!
Nâng cằm đờ ra, người nữ giả nam trang vừa rồi là Nhược Phi Tuyết. Như vậy người mặc cẩm bào xanh ngọc bên người nàng chắc chính là nam chính Lục Tự phải không?
Giống như tiểu thuyết miêu tả, tuy tướng mạo không phải đặc biệt tuấn lãng, thế nhưng rất cương nghị. Nước da màu đồng cổ, ánh mắt sắc bén như chim ưng.
Vừa nãy chắc là hắn nhận thấy ánh mắt của Lăng Vu Đề cho nên ngay khi bước vào phòng ngăn, hắn đã quay đầu lại nhìn cô một cái.
Được cái Lăng Vu Đề từng gặp rất nhiều kiểu nam chính nên hoàn toàn không sợ hắn.
Chậc chậc ~ Cái này gọi là gì nhỉ?
Chỉ cần có duyên phận, cái gì cũng không ngăn nổi!
Trước đó Lăng Vu Đề còn lo rằng nếu nội dung tình tiết hoàn toàn thay đổi, cuối cùng Quân Kinh Vũ không đưa Nhược Phi Tuyết đưa cho nam chính Lục Tự, thế thì duyên phận giữa nam nữ chính chết từ trong nôi luôn rồi!
Bây giờ nhìn lại, cô là lo bò trắng răng.
Xem xem ~ Trong kịch tình, Nhược Phi Tuyết và Lục Tự không quen biết ở trên đường phố Kinh thành mà là ở đại điển họp mặt.
Giờ thì hay rồi, sau này dù Quân Kinh Vũ không đưa Nhược Phi Tuyết cho Lục Tự, Lục Tự cũng sẽ chủ động tìm Quân Kinh Vũ đúng không?
Lăng Vu Đề ôm tâm thái xem kịch vui, vô cùng chờ mong chờ xem tình hình tiến triển ra sao --
"Nương nương, mau dậy đi, đại điển gặp mặt sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể tới trễ."
Từ khi Lăng Vu Đề dẫn Tử San ra khỏi hoàng cung một chuyến, Tử San dần lớn gan.
Thấy Lăng Vu Đề chưa có tỉnh, Tử San trực tiếp thúc giục...
Lăng Vu Đề híp mắt rời giường, tùy ý để các cung nữ hầu hạ rửa mặt mặc đồ.
Sau khi chuẩn bị xong, Lăng Vu Đề ăn sơ bữa sáng, tiếp đó tới chỗ Thái hậu.
Phi tử hậu cung từ tam phẩm trở lên cũng có thể tham gia đại điển gặp mặt.
Thái hậu cũng sẽ đi nên chúng phi tần cần phải đi cùng Thái hậu.
Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng, cho nên ai cũng ăn mặc chính thức trang trọng... Ngoại trừ Nhược Phi Tuyết.
Trông Nhược Phi Tuyết, Lăng Vu Đề liền nghĩ đến ngày đó nhìn thấy nàng ở ngoài cung.
Quả nhiên gặp được nam chính là sẽ khác sao?
Sự vui vẻ tỏa ra khắp người nàng, có che cũng không che nổi.
Lẽ nào, Nhược Phi Tuyết vừa gặp đã yêu Lục Tự?
Hôm nay Lăng Vu Đề dậy hơi muộn, cũng may Thái hậu không có trách tội, vẫn cười híp mắt hiền lành.
"Thái hậu nương nương, gần tới giờ rồi."
Ma ma bên người Thái hậu nhẹ giọng nói, ra hiệu có thể xuất phát tới cung điện tổ chức đại điển.
"Ừm." Thái hậu gật đầu, dẫn Lăng Vu Đề và các vị phi tần đi tới điện Tụ Anh - nơi tổ chức đại điển gặp mặt --
Lăng Vu Đề kéo cánh tay Thái hậu, vừa đi vừa nói chuyện tán gẫu với bà, khiến bà thỉnh thoảng cười to lên.
Các phi tần ở phía sau cũng phụ họa, thoạt nhìn quả thực hòa thuận vui vẻ.
Đến điện Tụ Anh, lúc này vẫn chưa có người nước khác vào điện nên ở đây đều là quan lại và gia quyến của họ.
Sau khi hành lễ, Lăng Vu Đề ngồi bên tay trái Quân Kinh Vũ, Thái hậu ngồi bên tay phải, phi tử khác ngồi theo phân vị.
Sau khi cổ vũ những người sắp sửa tham gia thi đấu vào ngày hôm nay xong, Quân Kinh Vũ mới ra lệnh một tiếng để người của ba nước kia tiến cung.
Người của ba nước lần lượt tiến vào điện, người đi đầu sẽ là Vương gia một nước hoặc là sứ thần.
Mà người dẫn đầu Bắc quốc chính là nam chính Lục Tự!
Lục Tự vừa vào điện thì đã đưa mắt nhìn Nhược Phi Tuyết, đôi mắt chim ưng kia lập tức sáng lên.
Mà Nhược Phi Tuyết vội vã cúi đầu, hai gò má ửng đỏ, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt.
Ờm...
Xem ra khi cô chẳng hề hay biết, nam nữ chính đã tiến triển rất nhanh.
Đại điển gặp mặt mở màn rất nhạt nhẽo, người dẫn đầu mỗi nước đều đang nói chuyện khách sáo với nhau, sau đó ngươi nịnh hót ta, ta nịnh hót ngươi.
Kế tiếp, ba nước kia bắt đầu tặng lễ cho Nam quốc.
Nếu không phải đang ngồi ở bên người Quân Kinh Vũ, Lăng Vu Đề thật sự muốn chống đầu ngủ gà ngủ gật.
Nhằm tránh trường hợp xấu mặt xấu mũi như vậy xảy ra, Lăng Vu Đề bắt đầu đặt mắt nhìn người khác.
Không nhìn cũng còn tốt, vừa nhìn, Lăng Vu Đề đã phát hiện ra điểm là lạ.
Bởi vì Tiết Lan Hinh là phi tần chính tam phẩm, cho nên nàng ta có thể tham gia đại điển hôm nay.
Chắc bởi vì mang thai, sắc mặt Tiết Lan Hinh thoạt nhìn vô cùng hồng hào.
Vị trí của Tiết Lan Hinh vừa vặn đối diện với Nhược Phi Tuyết, phía dưới Lý Thi Viện.
Nàng ta thi thoảng xoa xoa cái bụng bẹp của mình, có đôi lúc giương mắt ngó Nhược Phi Tuyết.
Không có chú ý tới nàng ta thì sẽ không thấy được ánh mắt toan tính kia.
Toan tính?
Toan tính cái gì?
Cho dù phải tính kế, cũng phải để Lý Thi Viện tính kế chứ!
Đặt mắt lên người Lý Thi Viện, hôm nay nàng ta mặc cung trang màu lam nhạt, màu sắc rực rỡ hơn ngày thường nhiều nhưng cũng không mất vẻ thanh nhã.
Lý Thi Viện là một nữ tử thoạt nhìn đặc biệt dịu dàng, khóe miệng nàng luôn vương theo chút nét cười nhợt nhạt, ánh mắt nhìn người khác cũng hiền hòa.
Thế nên trong chốn hậu cung này, Lý Thi Viện rất được lòng những cung nữ thái giám kia.
Ngay cả Thái hậu cũng không ghét nàng ta.
Nếu như không phải đã biết lòng dạ ác độc phía sau bộ mặt của Lý Thi Viện, Lăng Vu Đề cũng cảm thấy nàng ta chính là một người khá là hiền lành.
Một nữ phụ có thể chỉnh nữ chính, không thể nói Lăng Vu Đề không tinh mắt, chỉ có thể khẳng định rằng Lý Thi Viện quá lợi hại.
Chỉ là ba tháng qua, hậu cung bình tĩnh đến nỗi hơi đáng sợ.
Lý Thi Viện cũng không có chút ý tứ muốn đối phó với Nhược Phi Tuyết, lẽ nào nội dung tình tiết thay đổi đến mức Lý Thi Viện cũng thay đổi theo?
Chỉ là... Lăng Vu Đề không tin.
Lúc này, đại điển gặp mặt đã tiến hành đến bước các quốc gia bắt đầu biểu diễn ca vũ, mà Lý Thi Viện cũng đứng dậy rời đi chuẩn bị.
Lăng Vu Đề đặt sự chú ý lên trên những mỹ nhân trên đài--
Đại điển gặp mặt vào buổi sáng sẽ biểu diễn (so tài) ca vũ, buổi chiều chính là so về nhạc khí.
Sàn ngày thứ hai sẽ so về kỳ thi họa, buổi chiều luận võ.
Ngày thứ ba sẽ thi cưỡi ngựa bắn cung trong sân săn bắn của hoàng gia.
Ngày thứ tư cùng ngày thứ năm không so tài, Quân Kinh Vũ sẽ phái một sứ thần, dẫn sứ thần các nước trải nghiệm phong thổ Nam Quốc.
Có lẽ bởi nguyên thân là người tập võ, cho nên Lăng Vu Đề rất chờ mong xem luận võ cùng cưỡi ngựa bắn cung.