Vậy cho nên cha Lăng nhận nguyên thân về nhưng vẫn cân nhắc đến nữ chính, tuyên bố với bên ngoài rằng lúc trước sinh đôi, chỉ là một đứa bị người ta ôm đi.
Nguyên thân là một cô gái rất hiền lành, xem nữ chính như chị gái, nhưng nữ chính lại cảm thấy cô ấy giả vờ giả vịt!
Sau đó bởi cái tính điêu ngoa ngang ngược không biết lý lẽ nên nữ chính khiến những người yêu thương mình cảm thấy thất vọng.
Nữ chính đổ hết tất cả những chuyện này lên đầu nguyên thân, cho rằng đấy là do nguyên thân trăm phương ngàn kế!
Một vụ tai nạn khiến nữ chính sống lại, trở về năm sáu tuổi.
Sau khi sống lại, chuyện đầu tiên cô ta làm chính là nghĩ cách viết một phong thư cho cha ruột của mình - Lăng Thủ Nghiệp, bảo lão không nên để cho nguyên thân đi học, không nên để cho cô ấy rời khỏi cái nơi thâm sơn cùng cốc đó, bằng không thì chuyện đánh tráo lúc trước sẽ bị người ta biết!
Lăng Thủ Nghiệp bị dọa sợ, quả nhiên nghe lời nữ chính, bỏ ý niệm để nguyên thân sắp lên lớp một đi học.
Không chỉ như vậy, vợ chồng Lăng Thủ Nghiệp vốn đối đãi với nguyên thân khá tốt bắt đầu động một chút là đánh chửi cô ấy, còn bắt cô ấy làm nông, thỉnh thoảng bỏ đói không cho cô ấy ăn cơm. Sau đó hai vợ chồng họ có con trai, lại đối xử với nguyên thân càng không ra gì.
Mười chín tuổi, ở kiếp trước thì nguyên thân vốn nên rời khỏi sơn thôn đến thủ đô học đại học, nhưng giờ cô ấy bị gả cho một gã đàn ông độc thân trong thôn - Trương Tam Hỏa!
Gã kia vốn có khuynh hướng bạo lực, vợ trước của gã bị gã đánh chạy đi.
Tuy nguyên thân không muốn gả, nhưng cô ấy lại rất sợ Tào Mỹ Hồng nên vẫn phải nhận mệnh gả đi.
Sau khi gả cho Trương Tam Hỏa, gã động một chút là đánh nguyên thân, còn tàn nhẫn hơn vợ chồng Lăng Thủ Nghiệp.
Gả đi không tới một năm, nguyên thân đã bị đánh chết!
Đương nhiên trong ký ức của nguyên mới có mấy chuyện này, sao nội dung tình tiết có thể đề cập nhiều đến một tấm bia đỡ đạn nhỏ nhoi cơ chứ!
Thực ra muốn Lăng Vu Đề nói thì đây có phải tiểu thuyết nữ chính trùng sinh đâu, rõ ràng chính là nữ phụ trùng sinh nghịch tập!
Nữ chính này... thực sự quá ác độc với nguyên thân!
Nếu như nhất định phải có một người phụ nữ hại nữ chính bị chúng bạn xa lánh ở kiếp trước, như vậy người đó hoàn toàn không phải nguyên thân, mà là "bạn tốt" của nữ chính.
Dù sau khi sống lại, nữ chính cũng không có buông tha cho "bạn thân" ở kiếp trước, thế nhưng Lăng Vu Đề cảm thấy nữ chính trả thù nguyên thân như vậy thật sự quá ác!
Nghĩ đến trong ký ức, nguyên thân bị ngược đãi chết, trong lòng Lăng Vu Đề cũng dâng lên chút oán hận.
Được rồi...
Quên mấy chuyện này đi, dù sao thời điểm Lăng Vu Đề đến đây vẫn còn kịp!
Có điều --
"Lăng Vu Đề, ngày kia mày xuất giá, hôm qua thằng Trương Tam Hỏa bảo bà mai tới hỏi tao phải cho bao nhiêu đồ cưới. Đồ cưới? Xùy! Nuôi mày lớn như vậy, tao lấy chút sính lễ còn thấy thiệt thòi, còn muốn đồ cưới!"
"Bà đây nói cho mày biết, ngày kia mày tự mặc bộ quần áo mới tới nhà Trương Tam Hỏa, đừng hy vọng tao đãi khách cho mày!"
Ăn sáng rồi rửa bát, đang ở trong sân cho gà ăn thì Lăng Vu Đề nghe Tào Mỹ Hồng ngồi dưới mái hiên nói thế.
Lăng Vu Đề ừ một tiếng, không có phản bác.
Nguyên thân chính là như vậy, từ nhỏ bị đánh chửi quen rồi, lại không được đi học nên tính tình khúm núm.
Tuy vậy, nhưng ở nơi Tào Mỹ Hồng không nhìn thấy, Lăng Vu Đề cong khóe môi cười cợt.
Xế chiều, Lăng Thủ Nghiệp cùng Tào Mỹ Hồng cũng phải đi làm đồng, nếu không phải là ngày kia Lăng Vu Đề xuất giá thì chắc chắn Tào Mỹ Hồng sẽ kêu cô đi theo. Dựa theo thông lệ, trời chưa tối thì ba người sẽ không trở về. Mà Lăng Hán Thành được chín tuổi, sau khi tan học về thì ra ngoài chơi.
Vì Lăng Vu Đề phải xuất giá nên Tào Mỹ Hồng lên trấn mua bố, bảo người ta làm thành một bộ trang phục có tay áo dài màu đỏ, cùng với một đôi giày vải mới.
Lăng Vu Đề quen lối tới phòng của hai vợ chồng Lăng Thủ Nghiệp, tìm được chứng minh nhân dân cùng với tiền bị giấu đi.
Tổng cộng có hai ngàn tệ, một ngàn hai trăm tệ trong đó là do Trương Tam Hỏa đưa tiền ăn hỏi tới.
Lăng Vu Đề cười cợt, trực tiếp lấy hết hai ngàn tệ đó đi!
Đứng ở trong sân nhìn ngôi nhà, đây là nhà một tầng mới được sửa vào năm trước.
Thực ra Lăng Vu Đề muốn lấy đuốc đốt luôn ngôi nhà này! Những năm này hai vợ chồng Lăng Thủ Nghiệp đối xử với nguyên thân thế nào?!
Lấy hết tiền của, đốt nhà cũng không quá đáng!
Có điều sau khi ngẫm lại, nếu cô đốt nhà rồi chạy trốn, chắc chắn sẽ khiến người ta nhận ra được điểm kỳ lạ, e rằng còn chưa xuống núi thì đã bị bắt về!
Tuy rằng cô đủ tự tin có thể đối phó với những người đàn ông trong thôn nhưng cô không muốn mạo hiểm như vậy!
Tầm ba giờ rưỡi chiều, Lăng Vu Đề xách bao bố nhỏ cũ kỹ ra ngoài.
Lăng Vu Đề tới sau nhà Trương Tam Hỏa cách nhà Lăng Thủ Nghiệp không xa, sau khi phóng một ngọn đuốc thì cô mới đi về phía ngoài thôn.
Trên đường gặp phải một bác gái cùng thôn, bác gái hiếu kỳ nhìn Lăng Vu Đề: "Con bé nhà họ Lăng, cháu muốn đi đâu thế?!"
"Cháu chào bác Lưu! Cháu muốn tới thị trấn, mẹ cháu bảo cháu đi mua muối ăn." Lăng Vu Đề cười rụt rè với bác Lưu.
Bác Lưu ừ một tiếng, bác cũng không nghĩ tới chuyện Lăng Vu Đề muốn chạy trốn, dù sao cái túi trên người Lăng Vu Đề nhiều lắm cũng chỉ đựng một một bộ quần áo.
Quả thực Lăng Vu Đề cũng chỉ xếp một bộ quần áo vào, bởi vì mấy bộ khác đều dùng quần áo cũ của Tào Mỹ Hồng sửa lại để mặc.
Thật sự... xấu vô cùng.
Sau khi nói tạm biệt với bác Lưu, Lăng Vu Đề liền xuống núi.
Tốc độ của cô rất nhanh, cũng may cô là hệ thống nên dù thân thể này không đủ dinh dưỡng trong thời gian dài nhưng vẫn có chút lực bộc phát.
Xuống núi hơn một giờ mới vào trong thị trấn.
Lăng Vu Đề vào nhà vệ sinh trong trạm xe đổi quần áo, sau đó mới mua vé xe tới thành phố.
Khi ô tô rời khỏi nơi nguyên thân đã sinh sống trong hai mươi năm qua, trái tim luôn lơ lửng thấp thỏm không yên của Lăng Vu Đề cuối cùng cũng hạ xuống.
Cô tựa đầu lên chỗ tựa, hắt ra một hơi thật dài, đến khi vào được thành phố thì sẽ tiếp tục tính toán phải làm thế nào.
Thị trấn cách thành phố không quá xa, tốn ba tiếng đường xe.
Sau khi đến, Lăng Vu Đề vốn định đi mua mấy bộ quần áo mới, nhưng trong lòng cô đã có dự tính nên chỉ tới tiệm bán áo lót mua một cái váy ngủ, tiếp đó tới quán ăn dùng bữa tối, tìm khách sạn vào ở.
Cô thoải mái tắm nước nóng, thay váy ngủ mới mua vào.
Nằm trên giường lớn hai mét trong khách sạn, Lăng Vu Đề thoải mái than một tiếng.
Thành phố này cũng chỉ là một thành phố loại 3 mà thôi, đương nhiên Lăng Vu Đề sẽ không ở lại đây quá lâu.