Việc Lăng Vu Đề làm chính là liệt kê tỉ mỉ từng tội chứng, để những người kia sớm biết được chuyện xấu kiếm phái Tinh La gây ra, đồng thời giúp những người vô tội kia "báo thù".
Ừm... Phỏng chừng vẫn sẽ có người cảm kích U Linh các đúng chứ?
"Đang suy nghĩ gì vậy?" Giọng nói vang lên bên tai Lăng Vu Đề.
Hàng mi rung động, Lăng Vu Đề ngẩng đầu lên: "Huynh đến rồi."
"Ừm, đây là cái gì?" Nam Cung Tử Hiên chỉ vào quyển sách trong tay Lăng Vu Đề.
Y có thể nhìn ra vừa rồi Lăng Vu Đề chưa hề đặt mắt lên trang sách, cô đang xuất thần.
Lăng Vu Đề trực tiếp đưa sách cho Nam Cung Tử Hiên để y tự xem, Nam Cung Tử Hiên nhìn cô một cái rồi mới nhận sách.
Nhìn sơ một lần rồi, Nam Cung Tử Hiên nhếch miệng nở nụ cười trào phúng: "Đây chính là võ lâm chính phái, kiếm phái Tinh La đứng đầu ba môn phái lớn! A..."
"Về nhân thủ, huynh sắp xếp." Lăng Vu Đề nói với vẻ mặt không hề có cảm xúc, lúc nói chuyện còn không quên ăn uống.
Nam Cung Tử Hiên gật gù: "Được, ta sẽ sắp xếp." Không lộ dấu vết nhìn các loại bánh ngọt trên bàn.
Từ khi Lăng Vu Đề xuất quan, tuy Lăng Vu Đề vẫn mặt đơ, vẫn nghiêm túc thận trọng thế nhưng hình như nàng ấy... rất thích ăn uống! Món nào ngon thì nàng ấy thích ăn!
Nhớ tới hôm qua dạo hội hoa đăng Bách Hoa, Lăng Vu Đề hầu như chưa hề dừng miệng!
"Giờ Hợi tối mai hành động, không được tổn thương tới người vô tội." Lăng Vu Đề lại nói một câu.
"Yên tâm đi, ta sẽ dặn dò, lát nữa dẫn người làm ký hiệu trước."
U Linh các có phương pháp làm ký hiệu đặc biệt, chỉ có sát thủ U Linh các mới có thể phân biệt ra được.
Mục đích chính là tránh việc sát thủ sẽ giết sai người trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Có câu này của Nam Cung Tử Hiên thì Lăng Vu Đề yên tâm, buổi tối ngày mai Lăng Vu Đề cũng sẽ đi. Cô muốn đích thân giết Nam Cung Diệp, dù sao cũng là chưởng môn một phái, nếu những sát thủ kia có thể dễ dàng giết chết Nam Cung Diệp thì đó mới kỳ quái.
Hình như nhớ tới gì đó, Nam Cung Tử Hiên hơi chau mày, có phần lo lắng: "Chỉ là... trong kiếm phái Tinh La có trận pháp cơ quan!"
Vấn đề này, Lăng Vu Đề đã sớm cân nhắc rồi!
Ngày hôm qua cô liên hệ với Hạ Luân, kỳ kèo với anh rất lâu, dùng hai mươi điểm số liệu đổi lấy bản đồ phá trận kiếm phái Tinh La.
Cô đứng dậy vào phòng trong cầm một quyển sách đưa cho Nam Cung Tử Hiên: "Bản đồ."
Còn chưa mở ra xem, Nam Cung Tử Hiên cũng đã rất kinh ngạc.
Hai chữ bản đồ trắng trợn nói rõ ra chính là chỉ cần đi theo nó thì chắc chắn sẽ không gặp trở ngại gì!
Lăng Vu Đề mặt mày nhàn nhạt, hất cằm với Nam Cung Tử Hiên, ra hiệu cho y mở sách ra xem thử.
Lúc này Nam Cung Tử Hiên mới mở quyển sách ra xem, bên trong là bản đồ tỉ mỉ chi tiết của kiếm phái Tinh La, bên cạnh còn có lời văn giải thích.
Quả thực...
"Tại sao Các chủ có bản đồ này?" E rằng ngay cả trong kiếm phái Tinh La cũng không có bản đồ chi tiết được như vậy!
Lăng Vu Đề mím môi không nói gì, cô có thể nói bản đồ này đến từ đâu không!? Không thể! Cho nên cô vẫn nên giữ yên lặng là được rồi.
Thấy Lăng Vu Đề không muốn nói, lúc này tâm trạng của Nam Cung Tử Hiên hoàn toàn bị báo thù rửa hận nhấn chìm, nào có tâm tư quan tâm đến nguồn gốc bản đồ!
Y cười cợt với Lăng Vu Đề: "Vậy thì ta đi sắp xếp người nhớ kỹ bản đồ, sau đó làm ký hiệu."
Chờ Lăng Vu Đề gật đầu rồi, Nam Cung Tử Hiên mới xoay người rời đi.
Lăng Vu Đề đưa tay lấy bánh hoa quế trên bàn trà, phát hiện rằng trong lúc cô chẳng hay, bánh hoa quế đã bị đánh chén sạch sẽ!
Cô bĩu môi, chỉ đành ăn bánh móng ngựa ở bên cạnh.
Cô dùng hai mươi điểm số liệu, đến lúc đó thêm được sở trường mới thì có thể đổi được ba mươi điểm số liệu điểm.
Qua nhiệm vụ này còn sót lại mười điểm số liệu.
Ừ, mười điểm còn tốt hơn không có điểm nào!
Thời điểm liên lạc với Hạ Luân, cô nghe Hạ Luân nói Tịch Tử Thu không thể tới thế giới nhiệm vụ là bởi phải hỗ trợ bắt nhóm tội phạm Tinh Tế.
Lăng Vu Đề không biết Hiệp hội Vị diện còn phụ trách bắt người xấu nữa đó!
Sau đó Hạ Luân mới cười vui vẻ nói lý do tại sao Tịch Tử Thu lại đi bắt nhóm tội phạm.
Thế rồi cô mới biết, hóa ra khi Tịch Tử Thu còn chưa trở thành hội trưởng Hiệp hội Vị diện, anh đã vô cùng lợi hại rồi!
Dũng sĩ đệ nhất Tinh Tế đó! Á ~ hội trưởng của cô...
Lăng Vu Đề chống gò má ửng hồng, thầm mắng bản thân si mê Tịch Tử Thu!
Cô cắn môi dưới để khắc chế tâm trạng, biết rằng thời gian ở Hiệp hội Vị diện và thế giới tiểu thuyết không ngang nhau.
Lăng Vu Đề đến thế giới tiểu thuyết đã hơn nửa tháng, nhưng ở Hiệp hội Vị diện cũng chưa được bao lâu cả.
Thật muốn nghe giọng nói của Tịch Tử Thu, nhưng lúc này chắc chắn là anh không có ở Hiệp hội Vị diện.
Liên lạc với bên kia cũng chỉ có thể trò chuyện với Hạ Luân mà thôi... bởi vậy nên bỏ đi!
Lăng Vu Đề quơ đầu, cô vẫn nên nghĩ kỹ xem làm thế nào mới có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ đi!
Cô thật sự rất hi vọng nhiệm vụ lần này có thể không giao thiệp với nam nữ chính, như vậy sẽ bớt được rất nhiều phiền phức... Hết cách rồi, nữ chính quả thực là một cá thể sinh sản phiền phức!
Rời xa nữ chính, quý trọng sinh mệnh ~
Bản danh sách đã in ấn xong, U Linh các chia làm hai bộ phận, một nhóm phát danh sách đến cho từng môn phái. Một nhóm sát thủ tinh anh tới kiếm phái Tinh La tiến hành nhiệm vụ ám sát.
Giờ Hợi ngày hôm sau, Lăng Vu Đề, Nam Cung Tử Hiên, Liệt Viêm cùng với ba mươi sát thủ đầu bảng U Linh các cùng xuất hiện ở trên nóc nhà trong kiếm phái Tinh La.
Kiếm phái Tinh La ngay ở trong thành Sùng Dương, chiếm diện tích rất lớn.
Giờ đang đêm hôm khuya khoắt, nhà nhà đều tắt đèn đi ngủ, nhưng đường đi lại trong kiếm phái Tinh La treo đèn lồng sáng trưng, còn có hạ nhân gác đêm.
"Các chủ?" Đứng cạnh Lăng Vu Đề, Liệt Viêm nghiêng đầu nhìn cô.
Lăng Vu Đề đặt mắt vào vị trí thư phòng kiếm phái Tinh La, nơi đó sáng đèn, nghĩ rằng vào lúc này Nam Cung diệp còn đang ở trong thư phòng xử lý việc công.
"Ta đi thư phòng." Nói xong, Lăng Vu Đề lập tức sử dụng khinh công nhắm thẳng về phía thư phòng.
Liệt Viêm cùng Nam Cung Tử Hiên đồng thời giơ tay lên, vung về trước --
Ba mươi sát thủ ở phía sau cũng sớm đã lao về vị trí được sắp xếp từ trước --
Liệt Viêm cùng Nam Cung Tử Hiên liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu phi thân về phía mục tiêu của mình--
Lăng Vu Đề đến cửa thư phòng của Nam Cung Diệp, chủy thủ trong tay giải quyết năm hạ nhân canh giữ ở thư phòng một cách vô cùng gọn ghẽ.
Nam Cung Diệp ở trong nghe thấy động tĩnh, lập tức đứng lên: "Ai?!"
Cửa thư phòng bị đẩy mạnh ra, Nam Cung Diệp chỉ có thể nhìn thấy một bóng người màu đen lap về phía mình.
Ánh sáng chói mắt lóe trên chủy thủ khiến Nam Cung Diệp phải híp mắt lại một hồi.
Cũng may lão ta phản ứng nhanh, ngay thời điểm chủy thủ sắp đâm vào mi tâm, lão ta lách người tránh thoát, chủy thủ sắc bén cắt đứt một đống tóc --