Công Lược Nam Phụ

Chương 551: Pháo hôi vô tội (6)



Edit: OhnO 

-----------------------------

" Căn cứ nội dung báo cáo, sức khỏe không có gì đáng ngại. Về lí do bệnh nhân thường bị đau đầu...... bên khoa Thần kinh chúng tôi đã mở một cuộc họp, cũng không tìm ra được nguyên nhân."

Thật Hạ ba nghĩ là, thân thể có chút không khỏe đa phần là do vấn đề tâm lí gây ra.

Hạ ba nghĩ, nếu ông nói Từ Cảnh Niệm nên đi bác sĩ tâm lí, có thể sẽ chọc giận vị lão đại Thiên Cực bang này không nhỉ?

Từ Cảnh Niệm kéo kính râm xuống, đôi mắt thần sắc không rõ, nửa tháng gần đây mới bị đau đầu, bị đau khi nặng khi nhẹ.

Nếu không phải có lúc đau đến hắn cũng chịu không nổi, hắn cũng sẽ không đến khám bác sĩ.

Không có vấn đề gì???? Như vậy tại sao lại đau chứ?!!

Không muốn Hạ ba ba thấy khó xử, Từ Cảnh Niệm ừ một tiếng, từ ghế đứng lên đi ra ngoài.


Từ Cảnh Niệm vừa ra tới, Lăng Vu Đề đang tựa trên tường liền đứng thẳng. Nàng nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt không chút nào sợ hãi.

Từ Cảnh Niệm hơi ngẩn ra một chút, hắn đi đến phía trước Lăng Vu Đề, đến khi cách không tới nửa bước liền dừng lại. Giơ tay tháo kính râm đang đeo xuống, Lăng Vu Đề lúc này mới nhìn rõ được nam nhân này.

Cả người 10 phần soái khí, đôi mắt hẹp dài, lông mày hơi nhướn lên.

Ánh mắt của hắn sắc bén, lúc không mang kính râm, so với lúc mang kính càng hấp dẫn!

"Hạ, Lạc, Tích?" Thanh âm của hắn không lớn, đôi môi thong thả nói ra cái tên hiện tại của Lăng Vu Đề.

Bảo sao! Nếu trước đó Lăng Vu Đề vẫn đang suy nghĩ cái nam nhân có phải trùng hợp là họ Từ không, sau đó còn trùng hợp là một tổng giám đốc.

Thì lúc này, nàng đã xác định, người nam nhân này, chính là tên biếи ŧɦái cưỡng bức Hạ Lạc Tích!


Ai ya~~ người này áo quần chỉnh tề lịch sự, vậy mà chính là 1 tên biếи ŧɦái! Quả nhiên là mặt người dạ thú!!!

Lăng Vu Đề khoanh tay trước ngực, hất cằm đối diện với Từ Cảnh Niệm: " Anh làm sao biết tên của tôi? Yêu thầm tôi ?"

" A~~" Từ Cảnh Niệm cười nhẹ...

Dù hắn chỉ cười lạnh, Lăng Vu Đề lại cảm thấy rằng người này rất quen mắt!

Không phải là ở nơi nào đó gặp qua, mà là cảm thấy hắn cùng người nào đó nhìn có vài phần giống.

Từ Cảnh Niệm đột nhiên giơ tay nâng cằm Lăng Vu Đề, ngón tay hắn hơi lạnh, tuy không lạnh thấy xương, nhưng lại làm người khác giật mình.

Lăng Vu Đề trừng lớn mắt nhìn Từ Cảnh Niệm, trên mặt không che giấu được sự kinh ngạc: "Ngươi...... ngươi....."

Ngươi vài tiếng, Lăng Vu Đề cũng không nghĩ ra được tiếp theo nên nói gì.

Từ Cảnh Niệm đột nhiên hạ người xuống, khoảng cách cả hai bỗng nhiên kéo gần. Hơi thở ấm áp lan trên mặt Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề lại như không có phản ứng.


"Từ Cảnh Niệm tôi, chưa yêu thầm ai bao giờ, chỉ biết người nào được tôi coi trọng, tôi liền ngủ với người đó...."

Lời còn chưa dứt, phía sau truyền đến tiếng thanh âm của Hạ ba ba: " Tích Tích!"

Hạ ba ba thấy tay Từ Cảnh Niệm đang nâng cằm Lăng Vu Đề, khóe miệng lại mang theo nụ cười gian tà. Mà Lăng Vu Đề ngoại trừ việc trừng lớn đôi mắt nhìn lại Từ Cảnh Niệm, còn lại là hoàn toàn bị dọa thành một bộ dạng choáng váng.

Ông nhấc chân chạy tới phía Lăng Vu Đề, nhưng cách mấy mét lại bị vệ sĩ áo đen ngăn lại.

"Tích Tích! Từ tổng..."

Lăng Vu Đề phục hồi tinh thần, Từ Cảnh Niệm cũng buông cằm Lăng Vu Đề ra.

Không thèm liếc nhìn Lăng Vu Đề thêm một cái, xoay người hướng thang máy đi.

"Chờ một chút!"

Mắt thấy Từ Cảnh Niệm cùng hai vệ sĩ áo đen đã vào thang máy, Lăng Vu Đề muốn đuổi theo....
Hạ ba ba vội vàng kéo tay Lăng Vu Đề: " Hạ Lạc Tích, con muốn làm cái gì vậy?! Người kia không thể chọc vào đâu!"

Lăng Vu Đề cau mày, rối rắm suy nghĩ nên gạt tay Hạ ba ra và chạy theo hay là nên để Từ Cảnh Niệm rời đi.

" Ba..."

Cuối cùng, Lăng Vu Đề vẫn là quyết định, tạm thời cứ để cho Từ Cảnh Niệm rời đi ---------

Ngồi trong xe Hạ ba, Lăng Vu Đề hơi ũ rũ ngồi ở ghế sau, mà Hạ ba ba ngồi ở ghế lái vẫn không ngừng lải nhải dặn dò.

Mà nội dung chủ đề chính là – Từ Cảnh Niệm đó, chúng ta không thể trêu vào! Cho nên từ sau nếu có gặp lại Từ Cảnh Niệm, nhất định phải đi đường vòng!

Lăng Vu Đề ngoài mặt là đồng ý gật đầu, trong lòng, lại là là một bụng ý nghĩ khác.

Nàng ngàn tính vạn tính, cũng không có tính đến chuyện, Từ Cảnh Niệm thế mà lại chính là Tịch Tử Thu!
Khi ngón tay Từ Cảnh Niệm chạm vào cằm cô, Lăng Vu Đề cũng không có thừa tâm tư đi cảm nhận ngón tay hắn có lạnh hay không. Bởi vì trong tích tắc đó, cảm ứng độ hảo cảm đã mở ra!

Cùng lúc đó, độ hảo cảm của Từ Cảnh Niệm với cô tăng thêm 10 điểm!

Tuy rằng đối với việc ký thể của Tịch Tử Thu chính là Từ Cẩm Niệm --- ai cũng không dám nghĩ tới!

Nhưng dù gì, nàng cũng đã tìm được Tịch Tử Thu!

Giơ tay sờ sờ chỗ cằm bị Từ Cảnh Niệm đụng qua, nơi đó tựa hồ còn lưu lại xúc cảm.

Hóa ra Từ Cảnh Niệm = Tịch Tử Thu......

---- Thời gian qua nhanh như việc ngủ trong tiết Văn, Lăng Vu Đề đi vào thế giới này, đã là 1 tháng!

Sự kiện Lăng Vu Đề bị Từ Cảnh Niệm "đùa giỡn" từ một tháng trước, phảng phất như đã bị Hạ ba ba quên mất.

Nhưng Lăng Vu Đề không hề quên!
Sau hôm đó, nàng liền bắt đầu hỏi thăm tin tức của Từ Cảnh Niệm!

Lúc sau nàng mới biết Từ Cảnh Niệm không chỉ là lão đại của Thiên Cực bang, mà còn là hắc đạo đã tẩy trắng, còn tự mình thành lập một công ty đầu tư.

Cho nên người khác mới gọi hắn là Từ tổng. Từ Cảnh Niệm cũng đặc biệt trẻ tuổi, mới 28 tuổi.

Lăng Vu Đề điều tra thật lâu, mới biết được một ít tin tức ngầm.

Cha mẹ của Từ Cảnh Niệm từ lâu đã không có tin tức, nghe nói hắn 16 tuổi liền đi theo Thiên Cực giúp đỡ việc ăn mặc cho lão đại, sau đó liền đi theo lão đại mà có cơm ăn áo mặc.

Từ Cảnh Niệm một bước đi lên, thủ đoạn tàn nhẫn, có tiếng là Diêm Vương sống!

Lúc Từ Cảnh Niệm 26 tuổi, cũng chính là hai năm trước, lão đại của Từ Cảnh Niệm qua đời, Từ Cảnh Niệm được lên chức.
Lúc ấy, công ty của Từ Cảnh Niệm vừa mới được thành lập, cũng chưa ổn định.

Bên phía Thiên Cực Bang, các trưởng lão không đồng ý cho Từ Cảnh Niệm trẻ tuổi lên nắm quyền, liền liên hợp lại nội chiến.

Nhưng mà cùng lắm chỉ cần 1 tháng, Từ Cảnh Niệm dùng phương pháp gϊếŧ gà dọa khỉ, thủ đoạn tàn nhẫn diệt trừ người đứng đầu cuộc nội loạn, thành công làm người bên trong Thiên Cực bang đối hắn cúi đâù xưng thần!

Mà chỉ cần thời gian là 3 tháng, công ty đầu tư của Từ Cảnh Niệm cơ bản đã ổn định.

Qua hai năm, công ty của Từ Cảnh Niệm ngày càng phát triển, trở thành công ty đứng số 1 số 2 cả nước.

Từ Cảnh Niệm lúc này, chính là hắc bạch đều ăn được!!

Tạm lấy Cố Cảnh Thần nam chủ hiện tại của thế giới này cùng hắn so sánh, thật đúng là có chút... thua kém!
Ưm ưm~ quả nhiên là Hội trưởng đại nhân của cô, tồn tại như con cưng của trời!

Lúc này, Lăng Vu Đề đã tự động lọc bỏ ý niệm muốn bẻ gãy Từ Cảnh Niệm!

Khụ khụ ~~

Nàng có thể khẳng định, người cưỡng bức Hạ Lạc Tích, khẳng định không phải Từ Cảnh Niệm bây giờ!

Hội trưởng đại nhân, hẳn là mới tiến vào trong thân thể của Từ Cảnh Niệm không lâu.

Đúng không đúng không?

__

Phía trong biệt thự lưng chừng núi, ngay lúc này---

Từ Cảnh Niệm chỉ mặc một cái áo sơ mi nửa nằm trên cái giường 2 mét, áo sơ mi của hắn cũng không cài cúc áo........ 

------------------------------

Sue: Như mọi người thấy ở trên đầu đề, từ giờ tui sẽ không phải cudon edit một mình nữa nè! Cám ơn OhnO cuteo đã đến làm đồng đội đào hố chung với tui huhu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.