Công Lược Nam Phụ

Chương 559: Pháo hôi vô tội (14)



Vốn dĩ Lăng Vu Đề còn mang chút phòng bị nằm ở trong lồng ngực Từ Cảnh Niệm, đáng tiếc không bao lâu, nàng liền kiên trì không được ngủ đi rồi......

Cũng may cả đêm Từ Cảnh Niệm đều chỉ đơn thuần ôm nàng ngủ mà thôi, cũng không có đối nàng làm cái gì ——

Ngày hôm sau là cuối tuần, Lăng Vu Đề không cần đi học, nàng định cả ngày đều đi theo Từ Cảnh Niệm!

Nhưng khi cùng nhau ăn xong bữa sáng, Từ Cảnh Niệm được một cuộc điện thoại.

Lúc sau liền lập tức muốn xuất ngoại một chuyến, cuộc hẹn buổi tối cùng Hạ phụ Hạ mẫu liền không thể đi!

Không thể đi theo lời hẹn, Lăng Vu Đề cũng không thất vọng nhiều, nàng chỉ là lo lắng cho an nguy của Từ Cảnh Niệm.

Rốt cuộc nơi Từ Cảnh Niệm hoạt động chính là hắc đạo, trừ bỏ quản khu phố xa hoa lãng phí, còn lại hắn đang làm việc gì, Lăng Vu Đề cũng không biết.


Hắn cũng không buôn lậu ma túy, như vậy...... Hắn là buôn bán cái gì chứ?!

Lăng Vu Đề đưa ra đề nghị muốn cùng Từ Cảnh Niệm đi, nhưng lại bị Từ Cảnh Niệm không chút do dự cự tuyệt, hơn nữa trực tiếp phân phó thủ hạ đưa Lăng Vu Đề về nhà.

Từ Cảnh Niệm rũ mắt nhìn góc áo tây trang của mình bị gắt gao túm lấy, đáy mắt hiện lên một tia không vui: "Ta không thích nữ nhân không nghe lời."

Ngữ điệu hắn thực lạnh, lạnh đến nỗi làm Lăng Vu Đề run lập cập.

Dẩu dẩu miệng, Lăng Vu Đề không tình nguyện buông lỏng tay ra: "Được rồi, ta về nhà......"

Nói xong, Lăng Vu Đề liền xoay người lên xe.

Xe nàng ngồi còn chưa có khởi động, Từ Cảnh Niệm đã xoay người trực tiếp đi đến phi cơ rời đi.

"Hừ ~"

Lăng Vu Đề dựa vào ghế, vẻ mặt buồn bực.

"Lăng tiểu thư, bây giờ chúng ta liền xuất phát được chưa?" Tài xế quay đầu lại nhìn Lăng Vu Đề liếc mắt một cái, dò hỏi.


Lăng Vu Đề ừ một tiếng, xem như đáp lại.

Xe khởi động, dần dần cách biệt thự lưng chừng núi càng ngày càng xa.

Lăng Vu Đề lúc đầu là có chút giận dỗi, nhưng là nghĩ đến độ hảo cảm cũng mới một chút......

Từ Cảnh Niệm khẳng định là có chuyện quan trọng muốn xử lý, đương nhiên sẽ không mang nàng đi ——

Trở lại Hạ gia, khó được hôm nay Hạ Lạc Nghiên đều không có đi hẹn hò cùng Cố Cảnh Thần.

Hạ phụ cũng không có đi làm, ba người đều ở nhà.

"Ấy, sao Tích Tích lại trở về một mình vậy? Bạn trai của ngươi đâu?"

Ngồi ở trên sô pha xem báo chí Hạ phụ nhìn thấy Lăng Vu Đề trở về một mình, có chút tò mò hỏi.

Hạ mẫu đang ở phòng bếp bận rộn nấu canh, cầm theo cái thìa đi ra: "Tích Tích, là ngươi về trước sao? Ta còn tưởng rằng lúc cơm chiều ngươi sẽ cùng bạn trai cùng nhau trở về chứ!"


Lăng Vu Đề nhìn Hạ mẫu xin lỗi cười cười: "Ba mẹ ngại quá, hắn có việc đột xuất, đã xuất ngoại rồi. Chờ lần sau có cơ hội ta lại dẫn hắn trở về gặp hai ngươi."

Nghe vậy, Hạ phụ cùng Hạ mẫu tỏ vẻ hiểu được, rốt cuộc người ta là có việc, lại không phải cố ý không tới.

"Tích Tích, ta có lời muốn nói cùng ngươi, ngươi cùng ta vào phòng một chút!"

Vốn vẫn luôn ngồi ở trên sô pha Hạ Lạc Nghiên đứng lên, nhìn Lăng Vu Đề nói một câu.

Vẻ mặt nàng đặc biệt nghiêm túc, phảng phất giống như đang đối mặt với một chuyện phi thường nghiêm trọng!

Hạ phụ Hạ mẫu không rõ nội tình không hiểu ra sao, sôi nổi nhìn về phía Hạ Lạc Nghiên: "Nghiên Nghiên, xảy ra chuyện gì sao?"

"Được, vậy vào phòng nói đi." Lăng Vu Đề cũng không muốn Hạ Lạc Nghiên nói trước mặt Hạ phụ Hạ mẫu.
Nhìn Hạ phụ Hạ mẫu liếc mắt một cái, Lăng Vu Đề mới đi theo phía sau Hạ Lạc Nghiên vào phòng.

Vào phòng, Hạ Lạc Nghiên liền đem cửa phòng khóa lại, sau đó liền bắt đầu kiểm tra thân thể Lăng Vu Đề.

Vừa kiểm tra vừa dùng ngữ khí khẩn trương hỏi: "Sao rồi!? Có bị thương đến nơi nào không?!"

Lăng Vu Đề rất là vô ngữ nhìn Hạ Lạc Nghiên: "Ta sao lại sẽ bị thương đến nơi nào chứ? Trong nhà A Niệm người hầu thủ hạ nhiều đến như vậy!"

"Ta lo lắng chính là Từ Cảnh Niệm kia sẽ làm bị thương đến ngươi!"

Hạ Lạc Nghiên thở dài, nắm hai tay Lăng Vu Đề, lời nói sâu sắc mở miệng.

"Tích Tích, ngươi có nghĩ tới không, ngươi cùng Từ Cảnh Niệm là người ở hai thế giới, các ngươi căn bản là không thích hợp!"

"Mặc kệ là chênh lệch tuổi tác, hay là chênh lệch về thân phận, đều quá khác nhau! Ngươi có hiểu tính cách của hắn, gia cảnh của hắn, sở thích của hắn, tất cả những chuyện xấu hắn từng làm không?!"
Ở trong mắt Hạ Lạc Nghiên, Từ Cảnh Niệm đã bị mang lên cái mác ' người xấu '.

Lăng Vu Đề chờ Hạ Lạc Nghiên nói xong, mới không kiên nhẫn mở miệng hỏi: "Ngươi nói xong sao?"

Hạ Lạc Nghiên giật mình, gật đầu.

Ném tay Hạ Lạc Nghiên ra, Lăng Vu Đề đi đến mép giường ngồi xuống.

Nàng nhìn Hạ Lạc Nghiên, đột nhiên giơ tay dựng thẳng lên một cái ngón trỏ: "Thứ nhất, ta không cần hiểu tính cách của hắn. Thứ hai, ta không ngại gia cảnh của hắn. Thứ ba, ta về sau liền sẽ biết về sở thích của hắn. Thứ tư, ta không quan tâm hắn trước đây hay là hiện tại hay là tương lai đã làm những chuyện xấu gì......"

"Bang ——"

Lăng Vu Đề giọng nói còn chưa xong, Hạ Lạc Nghiên đã cho một bạt tai lại đây.

Bàn tay này cũng không có lực đạo gì, nhưng vẫn đủ để chọc cho Lăng Vu Đề tức giận.
Vỗ về gương mặt bị đánh, Lăng Vu Đề trừng mắt Hạ Lạc Nghiên: "Ngươi dựa vào cái gì đánh ta?!"

Nàng vốn dĩ còn muốn tát lại một cái trở về nhưng Hạ phụ Hạ mẫu vẫn luôn nghe lén ở ngoài cửa nghe được động tĩnh bên trong, vội vàng liền đẩy cửa tiến vào.

Hạ phụ đi đến bên người Lăng Vu Đề xem mặt nàng có chuyện gì hay không, Hạ mẫu thì lôi kéo Hạ Lạc Nghiên trách cứ một trận.

"Có chuyện không thể nói sao? Nàng là muội muội của ngươi, ba mẹ cũng chưa từng động thủ đánh các ngươi đâu, ngươi thế mà còn động thủ trước!"

"Tích Tích, có đau không? Ba nhìn xem!"

Thấy Hạ phụ Hạ mẫu quan tâm nàng lại trách cứ Hạ Lạc Nghiên, Lăng Vu Đề nhưng thật ra cũng không có tức giận lắm.

Vốn dĩ Hạ Lạc Nghiên cũng không có sức lực gì, lúc đánh Lăng Vu Đề còn phản xạ có điều kiện né tránh.
Cho nên một cái tát kia đánh ở nàng trên mặt, cũng giống như đánh muỗi.

Lắc lắc đầu, vừa định nói chuyện, Hạ Lạc Nghiên đã lớn tiếng hô: "Ba mẹ! Các ngươi có biết bạn trai Tích Tích là người nào không!?"

"Mở một đầu tư công ty nha! Đêm qua Tích Tích đều đã nói rồi." Hạ mẫu nói.

Đêm qua Lăng Vu Đề nói bạn trai nàng là người dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng mở công ty đầu tư, tuổi trẻ đầy hứa hẹn!

Tuy rằng tuổi so Lăng Vu Đề lớn hơn tám tuổi, nhưng thân phận vẫn không tồi!

Quan trọng nhất, vẫn là nữ nhi của mình thích!

"Đúng, hắn mở công ty đầu tư! Ba mẹ các ngươi biết công ty hắn tên gì không?"

Hạ Lạc Nghiên thực kích động, muội muội của mình cùng một người như vậy có liên hệ, nàng sao có thể không kích động chứ?!

Hạ phụ Hạ mẫu liếc nhìn nhau, lại nhìn Lăng Vu Đề, hướng tới Hạ Lạc Nghiên lắc lắc đầu.
Lăng Vu Đề chỉ nói là công ty đầu tư, cũng không có nói là công ty nào.

Hạ phụ Hạ mẫu đối nữ nhi của mình thực tín nhiệm cũng thực yên tâm, cho nên cũng không có hỏi quá nhiều.

"Niệm Huy! Ba, công ty của người kia tên là Niệm Huy!!!"

Niệm Huy? Hạ phụ nhíu mày, sao ông lại cảm thấy tên này quen tai như vậy chứ?

Niệm Huy......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.