Ánh mắt của hắn thực u ám, phảng phất chỉ cần Lăng Vu Đề dám nói một từ "không", hoặc là lắc đầu...... Vậy thì hậu quả nhất định sẽ rất nghiêm trọng!
Lăng Vu Đề chớp chớp đôi mắt: "Ta không phải không muốn, chỉ là vì sao đột nhiên lại muốn kết hôn?"
Nàng có thể nói là nàng chưa từng nghĩ tới chuyện cùng Từ Cảnh Niệm kết hôn hay sao?
Độ hảo cảm đã có nhiều như vậy rồi, còn kém một chút nữa là Tịch Tử Thu có thể khôi phục được ký ức!
Hiện tại công lược cùng lúc trước đã không giống, nàng hoàn toàn không cần phải ở trong thế giới tiểu thuyết bồi thuộc về ký thể của Tịch Tử Thu thẳng đến chết nữa.
Nàng chỉ cần công lược hoàn thành, sau đó liền rời đi thế giới này đi đến cái thế giới khác tiếp tục công lược ký thể khác của Tịch Tử Thu!
Tốc độ càng nhanh thì sóng điện não của Tịch Tử Thu càng có thể nhanh gom đủ——
Vì sao đột nhiên muốn kết hôn?
Bản thân Từ Cảnh Niệm cũng không biết, chính là tại thời điểm đó, muốn có một gia đình chân chính, muốn có một đứa con thuộc về hắn ......
Mà mẹ của đứa bé, hắn muốn là Lăng Vu Đề......
"Ừm, vậy hôn kỳ ta sẽ lên kế hoạch." Từ Cảnh Niệm giải quyết dứt khoát, đây thì sao có thể tính là cầu hôn.
Như thế này, càng giống bức hôn hơn ~
Khụ ~ nàng vừa rồi còn muốn dùng lý do mình còn chưa tốt nghiệp đại học để trì hoãn, vậy chờ tốt nghiệp đại học thì lại phải tìm cái cớ gì đây......
Thôi, độ hảo cảm ban nãy cũng tăng tới 94 điểm rồi, kết hôn liền kết hôn đi!
Nàng từng hỏi Hạ Luân, nếu công lược hoàn thành xong, nàng rời đi thế giới này, vậy sau đó thế giới này sẽ như thế nào?
Hạ Luân nói, ký thể của nàng, cùng với ký thể của Tịch Tử Thu, đều sẽ biến mất, hơn nữa sẽ không có bất luận người nào nhớ rõ bọn họ xuất hiện!
Như vậy cũng tốt, ít nhất lúc nàng rời đi, Hạ phụ Hạ mẫu cũng sẽ không khổ sở.
Rốt cuộc sống chung đã hơn một năm, đối với người nhà của ký thể, Lăng Vu Đề mỗi lần đều là nghiêm túc dụng tâm đem họ trở thành thân nhân của mình mà đối đãi ——
Thời gian nàng rời đi thế giới này, tựa hồ cũng càng ngày càng gần.
Ít nhất, Lăng Vu Đề là nghĩ như vậy.
Hôn sự của Hạ Lạc Nghiên cùng Cố Cảnh Thần, không hề nghi ngờ, không có được sự đồng ý của Bạch phu nhân.
Về phía Bạch chủ tịch thì thật ra không sao cả, dù sao lại không phải con trai ruột của hắn.
Huống chi, hắn chính là biết Từ Cảnh Niệm đối Lăng Vu Đề là càng ngày càng để bụng.
Bên người trừ bỏ Lăng Vu Đề này, đều không hề có bất luận nữ nhân nào!
Con riêng có thể cưới được tỷ tỷ người phụ nữ của Từ Cảnh Niệm, vậy bọn họ cũng coi như là biến tướng thành quan hệ thân thích!
Nhưng Bạch phu nhân cực lực phản đối, làm Bạch chủ tịch cũng chỉ là đưa ra ý kiến xong cũng không có bất luận vẻ mặt gì.
Dù sao bụng đều đã lớn, còn có thể không kết hôn sao?
Bạch phu nhân là tức giận đến không được, mặc kệ bà nói như thế nào, Cố Cảnh Thần đều phi thường kiên định muốn cùng Hạ Lạc Nghiên kết hôn.
Cuối cùng Bạch phu nhân lúc nổi nóng hô một câu: "Nếu ngươi muốn cưới Hạ Lạc Nghiên, liền không cần nhận ta làm mẹ!"
Lúc ấy Cố Cảnh Thần xoay người tính toán rời đi, Bạch phu nhân lại tức giận đến té xỉu trên mặt đất.
Sau đó Bạch phu nhân lại tra ra có bệnh tim, không thể lại chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Vì thế, chuyện kết hôn cũng chỉ có thể bị Cố Cảnh Thần hoãn lại, nói để thuyết phụ Bạch phu nhân.
Vì phòng ngừa Cố Cảnh Thần sẽ trộm cầm sổ hộ khẩu đi lãnh giấy kết hôn cùng Hạ Lạc Nghiên, Bạch phu nhân còn đặc biệt đem sổ hộ khẩu giấu đi.
Hiểu con không ai bằng mẹ, Cố Cảnh Thần xác thật là có ý muốn trộm sổ hộ khẩu để đi làm giấy kết hôn trước với Hạ Lạc Nghiên.
Đáng tiếc...... Hắn chậm một bước, không lấy được sổ hộ khẩu ——
Thời gian bị Bạch phu nhân trì hoãn đến một tháng, đứa bé trong bụng Hạ Lạc Nghiên đã ba tháng.
Nếu chậm một chút nữa thì bụng đã rõ dấu mang thai.
Hạ Lạc Nghiên nôn nghén đặc biệt nghiêm trọng, cho nên Hạ phụ không thể không lấy thân thể của Hạ Lạc Nghiên làm trọng liền nàng xin nghỉ tại trường học dài hạn.
Đối với hành vi cực lực phản đối của Bạch phu nhân, Hạ phụ Hạ mẫu đều cực kỳ không vui, nhưng bọn họ có thể làm gì đây?
Khuyên con gái của mình nên phá thai sao?! Nói như thế nào đi nữa, đó cũng là một sinh mệnh!
Cố Cảnh Thần lần nữa hướng Hạ phụ Hạ mẫu bảo đảm, nói nhất định sẽ thuyết phục được mẹ mình, để bà đồng ý hôn sự.
Hạ Lạc Nghiên đối với lời nói của Cố Cảnh Thần tin tưởng không nghi ngờ, Hạ phụ Hạ mẫu cũng chỉ có thể hy vọng Cố Cảnh Thần có thể thuyết phục được mẹ hắn.
Nếu thật sự không thuyết phục được...... Hạ phụ Hạ mẫu thậm chí cũng đã bàn bạc, khi đứa trẻ sinh ra thì bọn họ sẽ nuôi nó!
——
Tháng 11, hôm nay bên ngoài có tuyết rơi, rất lạnh.
Từ Cảnh Niệm xuất ngoại công tác, hôm nay Lăng Vu Đề vừa lúc không có tiết học liền súc đầu ở nhà đọc tiểu thuyết.
Trong khoảng thời gian này Hạ Lạc Nghiên đều ở nhà dưỡng thai, chỉ trừ lúc ăn cơm chiều xong sẽ đi ra ngoài tản bộ.
Bởi vì nôn nghén nghiêm trọng, Hạ Lạc Nghiên ăn không ngon, ăn cái gì liền nôn cái đó. Cả người đều gầy đi một vòng.
Nguyên bản còn có chút bầu bĩnh của trẻ con, hiện tại hoàn toàn đã không có.
Nhưng mà cho dù là vất vả như vậy, tâm tình của Hạ Lạc Nghiên mỗi ngày đều rất tốt.
Tuy rằng tâm tình của thai phụ rất dễ thay đổi nhưng để đứa nhỏ trong bụng được phát triển khỏa mạnh, Hạ Lạc Nghiên yêu cầu chính mình phải duy trì tâm tình vui vẻ.
Lúc Lăng Vu Đề đang ở trong phòng đọc tiểu thuyết thì nghe được bên ngoài có tiếng nói chuyện, có chút mơ hồ, tựa hồ có nghe được một cái chữ "Bạch".
Bạch? Bạch phu nhân sao?
Lăng Vu Đề đem trong máy tính bảng trong tay đặt ở trên giường, mặc dép lê đi ra ngoài.
Nàng cũng không có tới phòng khách mà ở hành lang nghe ngóng động tĩnh.
Người tới đích xác thật là Bạch phu nhân, trong phòng khách lúc này có Hạ phụ Hạ mẫu cùng Bạch phu nhân, Hạ Lạc Nghiên cũng đi ra.
Ngồi ở bên người Bạch phu nhân, còn có một tiểu cô nương thoạt nhìn chỉ mới 15-16 tuổi.
Lớn lên cũng rất xinh đẹp, tương đối giống Bạch phu nhân.
Tiểu cô nương này Lăng Vu Đề biết, nàng là muội muội cùng mẹ khác cha của Cố Cảnh Thần tên là Bạch Chỉ Hàm.
Nhìn xuyên thấu qua quầy rượu vang đỏ, có thể rõ ràng nhìn thấy biểu tình trên mặt Bạch phu nhân cùng Bạch Chỉ Hàm.
"Dì......"
Hạ Lạc Nghiên đưa lưng về phía Lăng Vu Đề nhưng chỉ cần nghe thấy ngữ khí, là có thể phi thường minh bạch nghe ra sự lấy lòng trong giọng nói của nàng.
Nàng chỉ tới kịp gọi một tiếng, Bạch phu nhân đã giơ lên tay đánh gãy lời nói nàng.
Bạch phu nhân dùng cái loại biểu tình thập phần khinh thường nhìn Hạ Lạc Nghiên một cái, mới quay đầu nhìn Hạ phụ Hạ mẫu ngồi một bên, ánh mắt như cũ.
"Lần này tới, chủ yếu là nói chuyện kết hôn của con trai ta cùng con gái của các người."
Nghe vậy, Hạ phụ Hạ mẫu vốn dĩ còn bởi vì thái độ của Bạch phu nhân mà tâm tình không vui, biểu tình liền hòa hoãn một ít.
Tuy rằng cảm thấy hài tử sinh ra nuôi trong nhà không thành vấn đề nhưng nếu có thể kết hôn thì đương nhiên chính là kết hôn tốt hơn!
Chưa kết hôn đã có con, truyền ra đi, cũng bị người lên án.
Xem ra Bạch phu nhân này tới chính là thông báo đồng ý hôn sự của hai đứa nhỏ?
Hạ Lạc Nghiên lúc này nghĩ Bạch phu nhân là tới đồng ý hôn sự nên mặt mày đều tỏ vẻ vui mừng.
Ở sau quầy rượu vang đỏ Lăng Vu Đề bĩu môi, xem biểu tình của Bạch phu nhân liền biết nàng tuyệt đối không phải tới đồng ý hôn sự.
Trên mặt Hạ phụ mang theo một tia mỉm cười, ông xê dịch thân mình, há mồm: "Chuyện hôn sự của bọn nhỏ......"
"Nói thật, ta cũng rất bội phục bản lĩnh dạy nữ nhi của các ngươi. Vì muốn gả vào hào môn mà dùng đến cách gạo nấu thành cơm như thế này."