Công Lược Nam Phụ

Chương 572: Pháo hôi vô tội (27)



"Vâng!"

Lăng Vu Đề cũng không khẩn trương, nàng như cũ ở cửa hàng vật phẩm tìm kiếm.

Nàng thật ra muốn mua loại võ công có thể so với trí thực nhưng lại thấy quá đắt, nàng dù có đi cửa sau, xin giảm giá gãy lưỡi thì cũng cần 30 điểm tích phân, đắt vậy mà cũng là đồ dùng một lần!

Một viên thân thể cường hóa cũng mới chỉ cần dùng 5 điểm tích phân đấy, 30 điểm là có thể mua sáu viên thân thể cường hóa rồi!

Trái chọn phải chọn, Lăng Vu Đề quyết định sẽ mua một cây thủy chủ vĩnh viễn, dung hợp ở trong lòng bàn tay, tùy thời đều có thể rút chủy thủ.

Đương nhiên mấy thứ này giới hạn ở thế giới tiểu thuyết sử dụng, trở lại Vị Diện Hiệp Hội liền không thể dùng.

Chủy thủ giá là 10 điểm tích phân, tuy rằng đối với Lăng Vu Đề không có tích phân nào tới nói vẫn là có chút đắt......


Những người đó có thể là cho rằng nàng không thể tạo thành uy hiếp, cho nên cũng không có đem chân nàng trói lại, Lăng Vu Đề chỉ cần đem dây thừng trên tay cắt đứt là được.

Vừa mới chuẩn bị giao dịch, bên kia liền truyền đến tiếng của tên béo đang nói chuyện điện thoại với Từ Cảnh Niệm.

"Từ lão đại, nữ nhân của ngươi đang ở trong tay ta? Chậc chậc ~ phẩm vị của Từ lão đại luôn luôn không tồi nha! Nha đầu này da thịt non mịn, không biết nhấm nháp tư vị sẽ như thế nào đây?"

Ngữ khí của nam nhân béo kiêu ngạo lại ghê tởm!

Sắc mặt của Từ Cảnh Niệm âm trầm đến đáng sợ, ngày thường hắn đều phái người bảo hộ Lăng Vu Đề, không nghĩ tới hôm nay sơ sẩy một lần, lại......

"Chử Lực Thường, nếu nàng có chuyện gì, ta sẽ lập tức sẽ san bằng cả Hải Thanh bang!"


Di động mở chính là loa, Lăng Vu Đề có thể nghe ra trong giọng nói Từ Cảnh Niệm ẩn giấu sát khí.

"Ha ha ha ~ được thôi! Vậy Từ lão đại liền chờ nhận được video nàng bị ngược dâm đến chết rồi vì nàng nhặt xác đi ~"

!!!

Ngược đến chết?! Xem chờ lát nữa bà nội ngươi sẽ tiễn ngươi lên đường!

"Ngươi muốn thế nào?" Trong giọng nói Từ Cảnh Niệm, có mang lên ý thỏa hiệp.

Hắn không dám, không dám lấy sinh mệnh Lăng Vu Đề ra để mạo hiểm!

Chử Lực Thường đắc ý. Hắn cuồng vọng ngửa đầu cười to, gương mặt đầy mỡ cũng rung rung lên theo.

"Cho ngươi hai mươi phút, tự mình đến, không được mang vũ khí, tới khu phía Tây. Nếu không đúng giờ hoặc là mang theo người hoặc vũ khí tới. Vậy thì ~~ nữ nhân của ngươi sẽ được các huynh đệ của ta hưởng dụng!"

Nói xong, Chử Lực Thường không đợi bên kia trả lời, liền trực tiếp cắt đứt điện thoại với Từ Cảnh Niệm.


Đem điện thoại giao cho thủ hạ, Chử Lực Thường đi đến bên người Lăng Vu Đề đem băng dính trên mặt nàng xé xuống.

Lăng Vu Đề đau đến mức nhíu mày, thiếu chút nữa liền chảy nước mắt.

"Wow ~ quả nhiên không tồi! Ai da ~ nếu Từ lão đại đến không kịp, nữ nhân như hoa như ngọc này liền phải ngã xuống rồi~"

Lăng Vu Đề hừ lạnh một tiếng, khóe miệng gợi lên một độ cong: "Ngươi nói, cho A Niệm hai mươi phút?"

Nhìn vẻ mặt của Lăng Vu Đề một chút cũng không có sợ hãi, Chử Lực Thường có chút hứng thú nhìn nàng.

"Không sai, nếu hai mươi phút lúc sau, Từ Cảnh Niệm không tới. Ngươi yên tâm, ta sẽ hưởng dụng ngươi trước, sau đó sẽ đem ngươi giao cho ta những huynh đệ đó!"

Lăng Vu Đề cười, nụ cười kia, có chút dọa người.

Nghiêng đầu: "Hai mươi phút, vậy là đủ rồi!"

Vừa dứt lời, dây thừng đang trói tay Lăng Vu Đề nháy mắt đứt gãy, khi Chử Lực Thường cùng với đám thủ hạ của hắn đều còn chưa có phản ứng lại.
Bọn họ chỉ cảm thấy chính mình hoa mắt, lúc phục hồi tinh thần lại thì cả người đã đau đớn.

Chỗ này, gồm đám thủ hạ túc trực sẵn ở đây, tính cả đám người vừa nãy cùng Chử Lực Thường tới thì có hơn hai mươi người.

Lúc này tất cả bọn họ đều đang nằm trên mặt đất, vô lực mà rêи ɾỉ.

Lăng Vu Đề xoay xoay khớp tay, lại giơ tay xoa gương mặt đang phát đau của mình.

Không để ý tới những người đang nằm la liệt rêи ɾỉ trên đất, Lăng Vu Đề khom lưng nhặt điện thoại di động từ dưới đất lên.

Nhìn thời gian, hiện tại cách thời gian hẹn còn mười tám phút.

Đặt xong báo thức, Lăng Vu Đề mới đem điện thoại ném tới một bên.

Lăng Vu Đề lục soát trên người thủ hạ của Chử Lực Thường ra một ít vũ khí, có dao gập, đao mã tấu, còn có một ít dao không biết tên là gì.
Một đầu là lưỡi dao bén nhọn, một đầu là gậy kích điện.

Cuối cùng Lăng Vu Đề chọn thanh đao không biết tên là gì kia, bởi vì đó là thanh đao dài nhất.

Mặt mang ý cười, đem những thủ hạ đó của Chử Lực Thường đều cắt yết hầu, một kích mất mạng.

Gϊếŧ người đối nàng cũng không phải chuyện quá khó khắn.

Nàng cũng không phải là người thiện lương, người khác làm tổn thương nàng một đao, nàng đương nhiên phải xem tình huống mà quyết định...... sau đó đem trả lại gấp trăm lần!

Nếu hôm nay tha cho những tên bại hoại kia, thả ra xã hội thì không biết ngày mai sẽ có bao nhiêu nữ nhân phải chịu xâm hại!

Tuy rằng dùng 30 tích phân để đổi lấy một cơ hội ra tay như bây giờ, Lăng Vu Đề cũng không quá hối hận!

Tích phân sao ~ không có thì có thể kiếm!

Chử Lực Thường nhìn Lăng Vu Đề trong nháy mắt liền gϊếŧ hết tất cả thủ hạ của hắn, sau đó...... tầm mắt của nàng lại rơi xuống trên người hắn.
Liền không màng xương cốt trên người đều vỡ vụn đau đớn, giãy giụa muốn đứng lên, đáng tiếc, hắn hoàn toàn đứng dậy không nổi.

Mồ hôi cùng trên đầu hòa cùng máu chảy vào mắt làm tầm nhìn của hắn trở nên mơ hồ.

"Ngươi...... Ngươi không được lại đây...... Ta, ta không sợ ngươi đâu!"

Lăng Vu Đề bước nhẹ nhàng, lúc đi đến trước người Chử Lực Thường thì liền ngừng lại.

Nàng ngồi xổm xuống, dùng mũi đao nâng cằm Chử Lực Thường: "Muốn đem ta ngược đến chết? Đúng không?"

Vừa nói chuyện đồng thời vừa di mũi đao dọc theo cằm Chử Lực Thường đi một đường xuống bụng, sau đó, ở chỗ mệnh căn của hắn thì ngừng lại.

Dùng sức, mũi đao xuyên thấu quần.

"Không...... Không được...... Thả ta ra, ngươi muốn cái gì, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi!"

"Thật sao? Muốn cái gì đều có thể cho ta?"
Lăng Vu Đề nói, tựa hồ làm Chử Lực Thường có chút hy vọng, hắn liên tục gật đầu: "Đúng, cái gì ta cũng đều có thể cho ngươi!"

"Ồ ~ vậy được rồi, ta —— muốn mệnh căn của ngươi!"

Vừa nói xong thì đồng thời đao cũng chém xuống ——

"A ——"

Tiếng kêu như gϊếŧ heo vang vọng toàn bộ nhà xưởng, bởi vì ở đây quá mức trống trải cho nên tiếng vang vọng rất lâu.

"Chà ~ làm sao bây giờ? Ta muốn mệnh căn của ngươi, sau đó lại muốn mệnh của ngươi~"

"Phốc ——"

"Ai nha ~ ngại quá, không đâm không đúng chỗ rồi."

Thanh đao của Lăng Vu Đề đâm hết 10 điểm trên người Chử Lực Thường nhưng tất cả đều không phải ở chỗ trí mạng.

Cuối cùng đặt thanh đao ở vị trí tim hắn, Lăng Vu Đề cười cười: "Lần này khẳng định là đúng rồi!"

Chử Lực Thường lúc này đã đau đến nói không ra lời, ngay đến hô hấp, hắn cũng cảm thấy đau!
Hơi há mồm, hắn muốn nói, hắn không muốn chết......

Đáng tiếc, không cho hắn cơ hội mở miệng, mũi đao lạnh băng đã đâm tới chỗ trái tim ——

Lăng Vu Đề không có rút thanh đao từ trái tim Chử Lực Thường ra, có chút ghét bỏ cúi đầu nhìn áo quần cùng tay dính đầy máu của mình.

Đúng lúc tiếng chuông báo thức vang lên, Lăng Vu Đề quay đầu lại, ở cửa nhà xưởng đúng giờ xuất hiện một bóng người.

Lăng Vu Đề thì đứng ở nơi đó, trên mặt đất nơi nơi đều là máu đỏ tươi, chung quanh là hơn hai mươi cổ thi thể.

-------

Sue có lời muốn nói: Bạn editor Ohno vừa nhiễm covid-19 nên trong thời gian sắp tới tui sẽ lại edit một mình huhu T.T tui lại đang chuẩn bị thi, hơi bận nên tình hình ra chương chắc lại sánh với rùa bò rùi >

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.