Công Lược Nam Phụ

Chương 585: Vương phi bị hưu (12)



Xem ra tình huống hiện tại, cùng với trong cốt truyện khác nhau rất nhiều rồi ~

Nhớ tới sắc mặt vừa rồi của Vưu Dịch Uyển khi suy đoán đến nàng khả năng cũng là người xuyên qua, Lăng Vu Đề liền có chút buồn cười.

Vưu Dịch Uyển cũng không phải giống những nữ chủ nàng từng gặp, vui mừng khi cùng gặp người xuyên không giống mình...

Nàng ta rõ ràng liền mang tâm thế phòng bị thực nặng, năng lực bổ não cũng không yếu.

Bằng không Vưu Dịch Uyển như thế nào sẽ ở dưới tình huống rõ ràng cái gì cũng chưa làm liền trước sợ tới mức sắc mặt tái nhợt!

Ha hả a ~ ý tưởng trò đùa dai đột nhiên dâng lên, Lăng Vu Đề thật muốn dọa Vưu Dịch Uyển một phen!

Nhưng mà lười vì những người không quan trọng mà lãng phí thời gian, Lăng Vu Đề quyết định chính mình vẫn là không cần làm những chuyện nhàm chán như vậy.


Độ hảo cảm của Tống Triều Niên bởi vì nàng tặng bảo kiếm cho hắn mà tăng tới 39 điểm rồi.

Dù Tống Triều Niên là một tướng quân mặt liệt nhưng ai bảo trong thân thể hắn có Tịch Tử Thu chứ!

Tịch Tử Thu đối với nàng, sao có thể không có cảm giác chứ.

Cho nên xoát độ hảo cảm của Tống Triều Niên, Lăng Vu Đề vẫn là cảm thấy thực dễ dàng.

Chỉ tại đây là cổ đại, độ hảo cảm không quá thuận tiện xoát mà thôi......

Hừm...... Nàng đã quyết định chờ thêm mấy ngày Tống Triều Niên trở về Nhậm Huyên Náo thành sẽ mặt dày theo sau.

Vì độ hảo cảm, quản làm gì người khác nói nàng một nữ tử thế nhưng đi theo một cái nam tử phía sau đuổi theo chạy chứ!

Lăng Vu Đề nghĩ đến xuất thần, cũng không có để ý tới những nữ quyến đó bởi vì nàng đến mà khe khẽ nói nhỏ.


Ngay cả Thái Tử Phi Hàn Tiêu Nhã cũng nhìn Lăng Vu Đề nhiều hơn vài lần.

Trước kia lúc làm chị em dâu, quan hệ của Thái Tử Phi Hàn Tiêu Nhã cùng Hướng Noãn cũng không tính là tốt.

Chủ yếu là Hướng Noãn một lòng đều đặt ở trên người Chiêm Trì Nhai, ngày thường cũng sẽ không thân cận chị em dâu.

Quan hệ chẳng ra gì, hơn nữa Hướng Noãn sau này hành sự càng ngày càng quá kích, tin đồn ghen tuông cũng bị nàng chứng thực.

Cho nên trong trí nhớ lúc Hướng Noãn bị hưu bỏ, không có ai đứng ra vì nàng nói chuyện ——

Vưu Dịch Uyển tựa hồ bị Lăng Vu Đề dọa sợ tới mức không nhẹ, liền tới lsuc dùng bữa trưa cũng đều không có ra ngoài.

Dùng xong cơm trưa lại là xem diễn, thứ để tiêu khiển thời cổ đại, cũng không nhiều.

Nghe nói nam khách khứa bên kia cũng mời kịch ca múa tới biểu diễn.


Miễn cưỡng ngồi xem trong chốc lát, Lăng Vu Đề liền đứng dậy rời khỏi khán đài.

Vừa vặn trên kịch sân khấu đã ca sĩ đã hát tới đoạn killing-part, cho nên trừ Hàn Tiêu Nhã thì không ai chú ý tới Lăng Vu Đề rời đi.

"Tiểu thư, chúng ta hiện tại đi về sao?" Cửu Nguyệt và Thập Nguyệt đi theo phía sau Lăng Vu Đề, nhắm mắt theo đuôi.

Lăng Vu Đề lắc lắc đầu, nàng chính là vì Tống Triều Niên mà tới đây. Ở Nguyên Vương Phủ lâu như vậy, nàng chỉ ở cửa cùng Tống Triều Niên nói qua nói mấy câu mà thôi, sao có thể dễ dàng trở về như vậy?

Không thể nha!

"Vậy...... Vậy tiểu thư là muốn đi nhà xí sao?" Thập Nguyệt hỏi.

"Không, ta chỉ ra ngoài hít thở không khí một chút mà thôi."

Lúc nãy, nàng tìm kiếm vị trí của Tống Triều Niên, phát hiện hắn đang ở hậu hoa viên của Nguyên Vương Phủ.
Đây chính là một cái cơ hội tốt để chế tạo ' gặp mặt ngẫu nhiên ' nha! Nàng đương nhiên không thể bỏ lỡ!

Lăng Vu Đề xua xua tay với Cửu Nguyệt và Thập Nguyệt: "Được rồi, các ngươi đừng đi theo, ta muốn đi một mình. Các ngươi không phải rất thích xem diễn sao, trở về tiếp theo xem đi."

"Nhưng mà......"

"Tiểu thư......"

"Hửm?"

"Vâng......"

"Vâng......"

Cửu Nguyệt và Thập Nguyệt vừa đi, Lăng Vu Đề liền hướng đến vị trí của Tống Triều Niên mà đi.

Bởi vì mười phút đã hết, cho nên thiết bị dò tìm vị trí tự động đóng cửa. Còn chặng đường phía trước, Lăng Vu Đề đã nhớ kỹ vị trí Tống Triều Niên.

Nàng sống ở Nguyên Vương Phủ ba năm, hậu hoa viên nàng chính là rất quen thuộc.

Ở lúc cách vị trí của Tốn Triều Niên không xa, Lăng Vu Đề vô tình đụng mặt Chiêm Trì Nhai.
Nhìn thấy Lăng Vu Đề, mặt Chiêm Trì Nhai lập tức liền lạnh xuống.

Hai ba bước đi đến trước người Lăng Vu Đề, hạ giọng: "Ngươi hôm nay tới đây làm cái gì?"

Lăng Vu Đề nhướng mày, khóe miệng mỉm cười, trên mặt mang theo vẻ mặt' khó hiểu ': "Nguyên Vương gia sao lại hỏi điều này, hôm nay là tiệc đầy tháng của trưởng công tử, Hướng Noãn chẳng qua là đơn thuần muốn đến chúc mừng một chút mà thôi."

"Bổn vương cũng không có mời ngươi tới." Ánh mắt của Chiêm Trì Nhai lại lạnh vài phần.

Lăng Vu Đề cười: "Cho nên ta ở ngay lúc đầu, đã nói rõ xin phép không mời tự đến."

"Vậy thì hiện tại ngươi có thể rời đi rồi, về sau đều đừng tới Nguyên Vương Phủ nữa!"

Hắn truyền lệnh xuống, dù là Lăng Vu Đề hay là người Hướng phủ, đều không cho phép bước vào phủ Nguyên Vương, cũng không cần thông báo!
Nói xong Chiêm Trì Nhai còn bổ sung một câu: "Cách Uyển Nhi xa một chút!"

Tưởng tượng đến nữ nhân cùng hài tử của mình thiếu chút nữa bị nữ nhân trước mắt hại chết, Chiêm Trì Nhai liền hận không thể đem người trước mặt bóp chết!

Lăng Vu Đề ha hả cười, nói không hết trào phúng.

Một tiếng cười này, làm sắc mặt Chiêm Trì Nhai càng thêm khó coi.

Hơi há mồm, còn không kịp nói chuyện, Lăng Vu Đề cũng đã mở miệng.

"Là ai cho ngươi tự tin này? Liền bởi vì ngươi là Vương gia? Hay bởi vì ngươi là chồng trước của ta? Cho nên ngươi liền có thể ra lệnh cho ta?"

"Ngươi ——"

Chiêm Trì Nhai trừng lớn đôi mắt, quả thực không thể tin được người đang dùng ngữ khí tự tin mà cao ngạo như vậy nói chuyện với hắn ......

Chính là Hướn Noãn đã từng cẩn thận khẩn cầu hắn, chỉ cần nhìn nàng một cái cũng được sao?
Chiêm Trì Nhai tức giận, lại không nghĩ rằng thái độ Lăng Vu Đề lại đột nhiên biến đổi.

Chỉ thấy Lăng Vu Đề lui về phía sau một bước, dùng hơi mang ánh mắt đau thương nhìn hắn: "Vương gia xin yên tâm, về sau phàm là chỗ có Vưu trắc phi, nhất định sẽ không có Hướng Noãn xuất hiện!"

Nói xong, nàng thấp người hành lễ, lại trực tiếp từ bên người Chiêm Trì Nhai đi qua.

Hắn xoay người, nhìn thân ảnh Lăng Vu Đề đi xa, thẳng đến lúc bị núi giả chặn tầm mắt.

Chiêm Trì Nhai bị biểu hiện hai mặt này của Lăng Vu Đề làm cho là không hiểu ra sao, cuối cùng chỉ biết phất tay áo rời đi.

Lăng Vu Đề cũng không có đi bao xa, nàng chỉ là đi đến sau núi giả bên hồ đứng yên.

Vị trí nàng đang đứng bây giờ, là vị trí của Tống Triều Niên mà ban nãy nàng dùng thiết bị dò tìm tìm được.
Nhưng bây giờ, một bóng quỷ cũng không có, đừng nói là ngưuoif!

Võ công Tống Triều Niên không yếu, nếu hắn vừa mới ở chỗ này, hẳn là có thể nghe được nàng cùng Chiêm Trì Nhai đối thoại chứ?

Sở dĩ sẽ dùng phương thức như vậy nói chuyện với Chiêm Trì Nhai, nàng cũng là có mục đích ......

Nhìn không tới thân ảnh của Tống Triều Niên, Lăng Vu Đề thở dài một hơi.

Nàng đã dùng thiết bị tìm vị trí một lần rồi, chỉ còn có cơ hội hai lần nữa thôi, không thể lại dùng ở ngay lúc này nữa!

Dẫn theo làn váy, ngồi vào trên một cục đá, hai tay chống cằm, nhìn trên mặt hồ hoa súng phát ngốc.

"Ngươi ở chỗ này làm cái gì?"

Phía sau truyền đến một thanh âm trầm ổn hữu lực, cũng không đến nỗi động lòng người, lại làm Lăng Vu Đề vốn dĩ biểu tình có chút nhụt chí lập tức liền vui sướng lên.
Lăng Vu Đề phản ứng cũng mau, lập tức điều tiết vẻ mặt một chút.

Sau đó mới như là đã chịu kinh hách, giật mình từ trên tảng đá đứng lên, sau đó xoay người trừng lớn đôi mắt nhìn nam nhân phía sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.