Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 102: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (18)



Editor: Tranh Nhược

Chương 102

Mẹ Ngô đi theo Kiều An, vào thư phòng.

Quan quân thủ vệ sớm đã thu được mệnh lệnh, huống chi biết vị phu nhân tương lai này được thiếu soái coi trọng bao nhiêu, căn bản không dám cản chút nào. Vội vàng khom lưng, cúi đầu khom lưng mở cửa cho cô đi vào.

Phu nhân có thể vào, không có nghĩa mẹ Ngô cũng có thể đi vào.

Mẹ Ngô bị ngăn ở bên ngoài thư phòng, mà Kiều An thướt tha lả lướt đi vào.

Mộ Dung Tuyệt vừa ngẩng đầu, thấy Kiều An.

Hắn buông hồ sơ trong tay, ngẩng đầu, đối cô cười, "Hôm nay sao em lại tới xem anh?"

Rõ ràng là lời oán phụ, lại bị hắn nói vô cùng khí phách lại tà mị.

Kiều An nhìn, không khỏi nhảy dựng.

Đều nói đại thúc có mị lực nhất. Đặc biệt là Mộ Dung Tuyệt thân ở địa vị cao, nhất cử nhất động đại quân phiệt đều có thể ảnh hưởng hướng đi toàn bộ quốc gia, trên người có sát khí Phật chắn sát Phật, lại có nhu tình hắn khắc chế ẩn nhẫn dưới thiết hán (*).

(*) Cường tráng, cứng rắn, khắc nghiệt.

Kiều An đặt hộp đồ ăn trên bàn, cười nhợt nhạt, "Mẹ Ngô làm, bảo em đưa cho anh."

"À." Hắn ý vị không rõ lên tiếng.

Kiều An cho rằng hắn đã nhìn thấu, trong lòng kinh hoàng, ngay sau đó, hắn nắm tay, Kiều An bị hắn kéo đến trong ngực, ngồi trên đùi hắn.

Thân hình hắn cao lớn, cô nhỏ xinh ngồi trong ngực hắn, cả người đều bị hơi thở của hắn bao phủ.

Mùi thuốc lá nhàn nhạt đánh úp, cằm hắn râu hơi nhô, cọ nhẹ vào cổ làm cô co rụt.

Cảm giác mềm ngứa ngáy, từ đáy lòng dâng lên.

"Đừng nhúc nhích." Nam nhân áp lực nói, mang theo dục vọng nào đó.

Qua thật lâu, hắn rốt cuộc buông cô.

Chỉ là, trên mặt hắn, một bộ dục cầu bất mãn. Cặp mắt kia, hàm nghĩa bên trong thật sự quá rõ ràng: Hiện tại anh muốn làm em.

Bất quá Kiều An biết, ngày này, đại khái vĩnh viễn sẽ không tới.

Chờ lúc đại hôn, phỏng chừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ, rời thế giới này.

Đối với Mộ Dung Tuyệt, trong lòng cô không phải không phức tạp.

Mà hắn, giống như không hề cảm nhận được trong lòng Kiều An phức tạp, lúc cười, lộ ra hàm răng tuyết trắng.

Nếu, ngày thường hắn giống một con báo tùy thời sẽ cắn chết người, lúc này, hắn cười, thật sự quá trong sáng.

"Em bón anh uống!"

- -----

14h05 16/12/2019

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.