Mà Kiều An, kỳ thật lúc về phòng ngủ của mình, tay chân nhũn ra, chóng mặt nhức đầu, không biết mình đang làm cái gì.
Cô giả bình tĩnh, ngồi ở mép giường.
Cô đang nỗ lực bình phục tâm tình của mình, cửa phòng đã bị người đẩy ra.
"Anh đừng --"
Lời còn chưa có nói ra, cô liền sợ ngây người.
Nam nhân dáng người thẳng, dựa nghiêng trên khung cửa.
Hắn mặc quân trang, nút thắt thứ nhất đã cởi.
Tay hắn cầm một chai rượu, nhìn kỹ, sẽ phát hiện, là Vodka tính nóng.
Cả người hắn đều mang theo dã tính cuồng dã chưa thuần, cố tình trên người hắn mặc quân trang, lại bị hắn mặc ra hơi thở cấm dục.
Ánh mắt cực nóng nóng bỏng, muốn thiêu Kiều An.
"Anh...... Anh đừng tới đây!"
Cả người Kiều An đều đã đỏ bừng.
Cô chưa nói yêu đương bao giờ.
Dù là trong nhiệm vụ, hai nhiệm vụ trước, cô cũng không cùng nam nhân từng có tiếp xúc thân mật -- cùng Mặc Chân, cũng chỉ là yêu tinh thần.
Mà Mộ Dung Tuyệt, lại như lửa thiêu đốt hết thảy, mang theo tất cả xúc động không màng.
Khó trách mọi người đều nói, lão xử nam cấm dục nhiều năm là đáng sợ nhất...... Bởi vì bọn họ không có hạn cuối.
"Vừa mới ở thư phòng, em không phải thực thích......Anh đối với em như vậy sao?"
Thanh âm Mộ Dung Tuyệt nói chuyện khàn khàn.
Nhưng một tiếng khàn khàn này, làm cả người Kiều An càng đỏ!
Hắn sao có thể như vậy -- làm cô lúc ra chân đều mềm.
Đúng, cô quân lính tan rã, sao lại hắn lại theo tới đây.
Giờ này khắc này, mỗi một ánh mắt, mỗi một biểu tình, mỗi một động tác của hắn, đều ám chỉ chuyện vừa mới xảy ra.
"Tuyệt ca ca, em muốn ngủ."
Nhìn cô rõ ràng xấu hổ muốn chết, lại nỗ lực làm bộ nghiêm trang, hắn cảm thấy thật sự quá đáng yêu.
Đáng yêu đến...... Hắn muốn ăn cô.
Nhiều năm như vậy, hắn trước nay không biết, lúc cô nằm trong ngực mình, khóc thút thít kêu "Ca ca", lại có bộ dáng ngọt ngào như vậy. Ngọt ngào đến mức, hắn hận không thể sớm ở nhiều năm trước làm cô "Mất trí nhớ".
"Ngủ sớm như vậy làm cái gì? Không bằng lại đến uống chút rượu."
Không uống rượu đã cầm thú, uống rượu xong còn là ác ma?
Kiều An khóc không ra nước mắt.
Vừa rồi ở thư phòng, cô đã nghĩ tốt, lợi dụng mẹ Ngô diễn.
Hoàng Phủ Dục không phải phái mẹ Ngô giám thị cô hạ độc Mộ Dung Tuyệt sao? Cô làm dáng cho mẹ Ngô xem, cô bưng độc dược cho Mộ Dung Tuyệt, lag Mộ Dung Tuyệt không chết.
Cô lại bảo Mộ Dung Tuyệt tùy tay thưởng cho mẹ Ngô một món đồ, làm bộ mẹ Ngô phản bội Hoàng Phủ Dục. Lấy lòng nghi ngờ của Hoàng Phủ Dục, hắn khẳng định sẽ chủ động giết mẹ Ngô.
Thực mau, bởi vì hắn đa nghi, cái đinh trong phủ Mộ Dung thiếu soái đều sẽ rút ra.
Mà chính hắn, cũng bởi vì chột dạ sợ hãi, mà giống như kiến bò trên chảo nóng.
Lúc một người rối loạn, càng dễ đối phó rồi.
......
Kế hoạch của cô rất khá, lại không dự đoán được, đến cuối cùng, Mộ Dung Tuyệt thế mà cường hôn cô!
Cường hôn cô còn chưa đủ, hắn còn sờ soạng cô!
Kiều An sao chịu được trường hợp như vậy. Chạy trối chết cũng không cứu vớt được cô -- bởi vì Mộ Dung Tuyệt biết ngon ngọt đã theo lại đây.
Hắn còn mang theo rượu.
Tự mình uống một ngụm không đủ, còn cầm rượu tới, đặt bên miệng cô, cười tà, "Em cũng uống một ngụm?"
Kiều An vội vàng lắc đầu, rượu này vừa ngửi đã thấy độ rất cao, sau khi cô uống ai biết sẽ có hậu quả gì?