Hắn tham lam mà liếm mút chất lỏng trong miệng cô, hương rượu cùng u hương thiếu nữ hoà vào nhau.
Hắn cắn đầu lưỡi cô, không đau, lại quá nóng, giống như tùy thời tùy chỗ, đều hòa tan cô vào trong lòng ngực hắn.
Cô nức nở, như cự tuyệt, lại như mời, làm hắn tình nguyện cùng cô trầm luân địa ngục.
Chẳng lẽ thật sự muốn phát triển đến một bước kia?
Kiều An tuy bị trêu chọc đến không biết hôm nay hôm nào, chính là trong lòng cự tuyệt.
Đang ở lúc này, một đạo u quang từ ngọc bội phát ra, thân thể Kiều An nhoáng lên, cảm thấy linh hồn của mình rút ra, bay giữa không trung.
Mà "Kiều An" trước sau như một mà bị nam nhân đè ở dưới thân, mặt đỏ bừng, bị nam nhân chà đạp, mềm như bùn.
Mà lúc này, Mộ Dung Tuyệt đã xé nát quần áo "Kiều An", trong tiếng yêu kiều rên rỉ của cô, cường thế mà tiến vào......
Sau khi chết trở thành một nhiệm vụ giả tình huống nào cũng đều đụng tới qua, tình huống hiện tại tuy rằng cô thực kinh ngạc, nhưng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Vấn đề là cái ngọc bội này...... Cô nhìn về phía bên cạnh, như thế nào cảm giác quen mắt đâu?
Cô tưởng nguyên chủ Lãnh Kiều An tự mang, nhưng hiện tại nhìn kỹ, mới cảm giác không thích hợp.
Khối ngọc bội này, rõ ràng thế giới trước, Đế Tôn đưa cho cô.
Không nghĩ tới, khối ngọc bội này thế nhưng đi theo cô tới thế giới này.
Hơn nữa ở thời khắc mấu chốt, cư nhiên có tác dụng như vậy.
Kiều An nghiên cứu ngọc bội...... Không nghiên cứu cũng không được, bởi vì tình hình chiến đấu thập phần kịch liệt, Mộ Dung Tuyệt giống như một con dã thú không biết thoả mãn. Hắn kịch liệt mà muốn "Kiều An".
Thần kỳ chính là, "Kiều An" kia giống như cũng có ý thức đáp lại hắn.
Xem đến Kiều An mặt đỏ tim đập, không biết làm sao.
Thật vất vả hai người xong việc, linh hồn Kiều An lại về thân thể.
Cô cảm thấy bị Mộ Dung Tuyệt ôm với đôi tay gầy nhưng cứng rắn. Hơi thở gần quá, hơi thở mang theo mãnh liệt, làm cô ưm một tiếng, cuộn tròn trong lòng ngực hắn.
Chính là, ngay sau đó, mặt cô trắng bệch.
Chuyện vừa rồi, quá mức đột nhiên, cô thiếu chút nữa quên một chuyện quan trọng nhất.
Đó chính là, thân thể này của nguyên chủ Lãnh Kiều An, không chỉ không phải hoàn bích, hơn nữa còn sinh non quá một lần.
Liếc sắc mặt Mộ Dung Tuyệt, đường cong cương ngạnh của hắn khó được nhu hòa, như là không có phát hiện cái gì.
Sao có thể?
"Tiểu An, lúc em năm tuổi, nói phải gả cho anh."
Nam nhân nói nhỏ mang theo tự giễu.
Lúc Lãnh Kiều An năm tuổi, hắn đã mười lăm tuổi.
Người mẹ vũ nữ của hắn đã chết, hắn được đưa đến thân thích họ hàng xa Lãnh gia.
Một thiếu niên lạnh nhạt, tự bế, kiêu ngạo, không có người muốn nuôi dưỡng.
Chính là người Lãnh gia thực mau liền nhận hắn, thậm chí xem hắn trở thành con trai thân sinh.
Tiểu An đáng yêu, ánh mắt đầu tiên thấy hắn, liền thích hắn.
Kéo tay hắn, nói chờ cô lớn lên, phải gả cho ca ca đẹp trai này.
Từ 15 đến 38 tuổi, suốt 23 năm, hắn cùng cô cơ hồ không có tách ra.
Chỉ tách ra hai lần. Lần đầu tiên là hắn vì đoạt vị trí của Mộ Dung đại soái --người cha tiện nghi, mà cùng mấy anh trai em trai tự nhiên tranh đấu máu tanh.
Mà trong lúc này, đối phương vì đối phó hắn, bắt cóc cha Lãnh mẹ Lãnh cùng Lãnh Kiều An.
Cuối cùng, hắn cứu Lãnh Kiều An, lại không kịp cứu cha nuôi mẹ nuôi.