Kiều An đi trên hành lang, Nhược Vũ San vội vội vàng vàng theo kịp, bắt được tay Kiều An.
Nhìn Nhược Vũ San nhẹ nhàng, tay nắm lúc này lại không nhẹ!
"Kiều An, cậu nghe tớ giải thích, trong lòng tớ cậu là bạn tốt nhất......"
Đúng lúc này, một nam sinh đi tới.
Mà Nhược Vũ San đang tóm tay Kiều An không bỏ, quay người lại, đụng vào nam sinh!
Trong tay nam sinh cầm vài cuốn sách! Bị Nhược Vũ San va chạm, toàn bộ rớt trên mặt đất!
Quan trọng nhất, nam sinh bị va chạm ngã trên mặt đất!
"Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!" Nhược Vũ San va đau, khóe mắt phiếm nước mắt, nhìn thấy mà thương.
Nói xin lỗi có ích lợi gì. Kiều An cau mày, chuẩn bị giúp nam sinh nhặt sách.
Mà lúc này, nam sinh ngẩng đầu lên.
Lúc này, một trận gió thổi qua, thổi bay tóc mái đen nhánh của nam sinh. Áo sơ mi cũng bị gió làm lay động.
Sườn mặt anh đắm chìm ở trong ánh sáng le lói của hoàng hôn.
Nhìn qua, quả thực mày kiếm mắt sáng!
Mặt như vậy, khí chất như thế, tim Kiều An đập nhanh.
Cô biết, đây là ký ức nguyên chủ.
Nam sinh này còn có thể là ai? Chính là nam thần nguyên chủ tâm tâm niệm niệm—— Sở Vân Phàm!
Trong nguyên tác, Nhược Vũ San bởi vì cùng bạn tốt Vương Kiều An ở trên hành lang đùa giỡn, đụng Sở Vân Phàm, mới nhất kiến chung tình!
Mà Sở Vân Phàm bởi vậy bị thương, Nhược Vũ San thiện lương mỗi ngày đỡ anh đi phòng y tế, cảm tình hai người mới tăng nhanh chóng.
Mà lúc này, Nhược Vũ San ngây ngẩn cả người.
Cô ta ngơ ngác nhìn thiếu niên tuấn tú bỗng nhiên xuất hiện, trong khoảng thời gian ngắn, như quên mất hô hấp.
Mà làn váy trắng cũng hơi bay lên, hai mắt có hơi nước, như say!
Kiều An không thể không bội phục cốt truyện đại thần vĩ đại. Vì cùng nữ chủ bạch liên hoa cắt đứt, cô đã hao phí Hồng Hoang chi lực. Không nghĩ tới, lúc này, cốt truyện nguyên tác vẫn diễn ra.
Trong nguyên tác, hành lang tương ngộ bắt đầu nghiệt duyên của hai người. Hai người đều nhất kiến chung tình. Sau, Nhược Vũ San bởi vì thành tích kém, lại tìm Sở Vân Phàm học bổ túc, cảm tình lại tăng, sau đó là thổ lộ.
Vốn dĩ, tình yêu vườn trường, lưỡng tình tương duyệt cũng không gì......
Đáng sợ ở chỗ, nữ chủ Nhược Vũ San có một anh trai đối với cô như hổ rình mồi! Tần Luyên sao có thể cho phép cô bé mình nhìn trúng, thích người khác? Hắn luyến tiếc đối phó Nhược Vũ San, cuối cùng xui xẻo cũng chỉ có Sở Vân Phàm.
Mặc kệ thế nào, nhiệm vụ của Kiều An, bảo hộ Sở Vân Phàm.
Lúc này, cô cần xác nhận một việc.
"Đồng học, chân cậu có khỏe không?"
Sở Vân Phàm nhíu mày, gương mặt vẫn như cũ rất đẹp.
"Giống như trật......"
Quả nhiên, theo nguyên cốt truyện.
Bất quá, trong nguyên tác, Nhược Vũ San đẩy lỗi lên đầu Vương Kiều An.
Bởi vậy, cái gọi là mới gặp, rõ ràng là Vương Kiều An cùng Nhược Vũ San gặp Sở Vân Phàm, tình yêu không có chuyện của Vương Kiều An.
Am hiểu sâu nguyên tắc ra tay trước thì mạnh, người ra tay sau tai ương Kiều An nhăn mày, nhìn về phía Nhược Vũ San, "Không sai. Cậu phải xin lỗi! Nếu không phải cậu lôi kéo tôi, nếu không phải cậu lỗ mãng va chạm đồng học, sẽ xuất hiện chuyện như vậy sao?"