Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 145: Anh trai bá đạo, buông em ra (27)



Editor: Tranh Nhược

Chương 145

Cao tam Nhất Trung có 1000 người. Kỳ thật, theo lời Sở Vân Phàm, trước 500 người cũng là cho Kiều An mặt mũi.

Bởi vì, thành tích của nguyên chủ trước kia ổn định ở tầm hạng 600-700. -- cái gọi là trung đẳng thiên hạ chính là để chỉ cô.

Tuy Kiều An không tồi, nhưng, trước kia cô không phải khoa học tự nhiên sinh.

Hiện thực hung hăng vả cho học tra một bạt tai, Kiều An quả nhiên như Sở Vân Phàm sở liệu, xếp hạng 498 -- dự đoán, không sai chút nào.

Kiều An muốn che mặt không dám gặp người. Nhưng Sở nam thần không đáng yêu chút nào. Tìm cô càng thêm chuyên cần.

"Trời ơi, Vương đồng học, nói tốt top 300 đâu?"

"Vương đồng học đừng đi, chúng ta nhìn xem môn nào cậu phát huy tốt, vui vẻ một chút!"

"Vương đồng học, đừng buồn bực, mặc kệ thế nào, so trước kia, tiến bộ vẫn rất lớn, chẳng lẽ lão sư không khích lệ cậu sao?"

......Kiều An cảm thấy thế giới này tràn đầy ác ý.

Ai nói, Sở Vân Phàm yêu thầm cô?

Nếu yêu thầm là cái dạng này, cô có thể đi tìm chết.

Bất quá, làm cô thở ra, Sở Vân Phàm cùng Nhược Vũ San không giao thoa.

Cũng không biết có phải bởi vì cùng Tần Luyên yêu đến quấn quýt si mê, thi tháng cô ta cũng không tới tham gia.

Đổi thành người khác, tần suất trốn học này, khẳng định cho thôi học.

Nhưng phía sau cô ta là Tần thị, các lão sư đều mở một mắt nhắm một mắt. Dù sao Nhược Vũ San này, khẳng định lên đại học, nổi tiếng trong ngoài nước đều có thể cho cô ta chọn.

Cùng Sở Vân Phàm ngẫu nhiên cãi nhau, làm đề, ngày qua mau.

Chủ nhiệm nhìn học tra Kiều An vững bước đi lên, mắt thấy trở thành người đứng đầu lớp, sao phản đối cô đi gần với Sở Vân Phàm? Mặc kệ thế nào, Kiều An mới là học sinh của ông.

Mà chủ nhiệm lớp Sở Vân Phàm thật ra có phê bình kín đáo, một bộ đau lòng học sinh mũi nhọn, phảng phất anh rơi vào vực sâu sa đọa......

Bất quá cũng không biết Sở Vân Phàm nói với ông cái gì. Dù sao Sở Vân Phàm nhiều lần thi tháng vẫn là đệ nhất, ông cũng không nói gì nữa.

Thời gian qua nhanh, cũng tới nghỉ đông.

Lúc này, thành tích Kiều An đã ổn định ở top 100, đương nhiên, xứng đáng làm người đứng đầu trong lớp.

Nghỉ về nhà, cha mẹ đều vui mừng. Liên tục cảm thán, lúc trước tiêu một số tiền lớn cho Kiều An vào Nhất Trung không sai.

Lấy xu thế bây giờ đi xuống, đại học trọng điểm có hi vọng.

Mà Kiều An, cũng nắm chặt thời gian nghỉ đông cuối cùng, nỗ lực làm đề, lấy tiêu chuẩn là 《 5 năm thi đại học 3 năm làm bài thi 》......

Một ngày, ba Vương mẹ Vương đều đi làm. Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa. Kiều An buông bút, mở cửa lại phát hiện ở bên ngoài chính là người cô trăm triệu lần không nghĩ tới.

"Nhược Vũ San, sao cậu ở đây?"

Nhược Vũ San nguyên bản cuộn trong góc run bần bật, vừa nghe lời này, "Oa" khóc lên.

Ở trong ấn tượng của Kiều An, Nhược Vũ San trước nay đều không giống như bây giờ, khóc đến không hình tượng."Kiều An, cứu cứu tớ, cứu cứu tớ, xin cậu...... Tớ thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ......"

Trên mặt cô ta không có chút máu nào, trên người mặc đơn bạc. Cặp mắt to thường vô tội, lúc này tràn đầy tuyệt vọng.

- -----

15h36 10/2/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.