Loại vỗ mông ngựa trắng trợn như này thật làm người ta buồn nôn, nàng thế mà vỗ đến say mê.
Kiều An cũng thấy say. Trọng điểm Vân Linh đối loại vỗ mông ngựa này, còn một bộ bình chân như vại phảng phất hết thảy đều là đương nhiên.
Có lẽ người ta còn thực hưởng thụ nha.
Trong nhóm người này, trừ bỏ Vân Kiều cùng hai đệ đệ, toàn bộ đều là tuỳ tùng nhỏ của Vân Linh.
Kiều An mỉm cười, "Nếu tôi đánh bại đại tiểu thư có phải ý nghĩa tôi có tư cách đi? Chó ngoan, đừng nói đỡ ——"
Nguyên bản, Vân Linh căn bản không tính cho Kiều An mặt mũi cùng nàng giao thủ. Nàng chỉ muốn giáo huấn Kiều An. Rốt cuộc, nàng di giá tới ổ chó nhà Vân Kiều An, khuyên cô cô còn không nghe làm nàng thấy quyền uy chịu khiêu chiến.
Lại không nghĩ rằng, lá gan Vân Kiều An cư nhiên lớn như vậy, thế nhưng mắng các nàng là chó lại còn mắng luôn cả nàng!
Nàng không ra tay giáo huấn một chút, Vân Kiều An thật sự vô pháp vô thiên!
Nhưng nàng không nghĩ tới, nàng còn không kịp ra tay, một trận gió đánh úp lại —— Kiều An ra tay sắc bén, tản ra tu vi khí tràng thuộc về cô!
Thế nhưng là linh sĩ cấp 6!
Nàng nghĩ thế nào cũng không ra, Kiều An là linh sĩ cấp 6 còn cao hơn nàng một bậc!
Đối mặt Kiều An ra chiêu thức chiêu nào chiêu ấy tàn nhẫn, Vân Linh tuy kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhưng rốt cuộc thực lực kém một bậc, mỗi chiêu đều có chút bị động......
Nàng đường đường là linh thánh, sao có thể bại bởi loại phế sài như Vân Kiều An?
Người vây xem đều sợ ngây người.
Bọn họ cho rằng mắt bọn họ đều mù.
Không phải nói đại tiểu thư mới là thiên tài lợi hại nhất sao? Vứt bỏ chi tư phế sài trong thời gian ngắn ngủn mấy tháng liền luyện đến linh sĩ cấp 5.
Nhưng hiện tại, sao Vân Kiều An chi bên còn lợi hại hơn?
Đồng dạng từng là phế sài, thời gian tu luyện giống nhau, tuổi Vân Kiều An còn nhỏ hơn Vân Linh nhưng tu vi của cô thế mà đè ép Vân Linh một đầu!
"Ha ha ha ha ——" Vân Kiều rốt cuộc nhịn không được, cười đến không dựng nổi eo.
Trong khoảng thời gian này, bại Vân Linh trở thành bước ngoặt quan trọng làm nhị phòng thất thế.
Nàng trơ mắt nhìn nhị phòng dưới Vân Linh từng bước ép sát, mất đi quyền thế cùng địa vị, những người trước kia a dua nịnh hót đều sôi nổi chuyển đầu nhập đại phòng.
Mà nàng từng là tiểu thiên tài loá mắt nhất Vân gia thành một chê cười lớn.
Nàng không phục nhưng thực lực không bằng người...... Nhưng hiện tại nhìn Vân Kiều An đứa bé gái chi bên chẳng có chút tiếng tăm nào còn mạnh và siêu việt hơn đích nữ đại phòng Vân Linh cao cao tại thượng, trong lòng có một loại sảng khoái báo được mối đại thù!
"Vân Linh, cô trâu lại đụng trúng người lợi hại hơn, hiện tại cô so ra còn kém một bé gái chi bên. Ha ha ha, cô cũng thật lợi hại, cô có thể....."
Vân Linh vốn dĩ đỡ trái hở phải chỉ có thể vận dụng nhãn lực cùng kinh nghiệm linh thánh trước trọng sinh mới có thể không thua trong tay Kiều An nhanh như vậy.
Chẳng qua nghe xong lời Vân Kiều, ngực nàng uất nghẹn, tức giận muốn xả ra liền phóng ám khí ——
Nhưng Vân Kiều cũng là linh sĩ cấp 5, cùng nàng khác biệt cũng không lớn, sao có thể không trốn thoát khỏi ám khí được!
Hành vi này lại cho Vân Kiều mượn cớ cười nhạo bốn phía.
"Vân Linh, cô là tiểu nhân vô sỉ dùng ám khí ám toán người! Cô có phải cho rằng cô lợi hại nhất! Cô cho rằng nhị phòng không có tư cách kế thừa Vân gia thì đại phòng có tư cách hả? Có tư cách cái rắm, còn không phải thực lực cô mạnh hơn tôi sao? Tôi thà rằng ủng hộ Vân Kiều An cũng không ủng hộ cô, người ta nơi nào cũng mạnh hơn cô, tuổi nhỏ hơn cô tiền đồ lại mạnh hơn nhiều! Còn cười nhạo người ta, giáo huấn người ta, Vân Linh ai cho cô mặt mũi mà lớn lối vậy hả?"