Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 84: Phế sài tam tiểu thư nghịch thiên (49)



Editor: Tranh Nhược

Chương 84 (xong)

Giờ hành hình tới rồi. Vẻ mặt Dạ Vô Tuyết lãnh ngạo, "Hừ, tiện nữ Lạc Mông Nhiên, tội ác tày trời, hiện tại hành hình!"

Trong mắt Tà Hoàng như có độc.

Chính người nam nhân này, cưỡng gian mình, đối mình thương tổn...... Không nghĩ tới, cuối cùng đưa mình lên đường, vẫn là người này.

"Dạ Vô Sương đâu, sao không tới cứu ta?"

Tà Hoàng nói, khiến cho Dạ Vô Tuyết cười ha ha.

Hắn ta còn sợ nàng ta không hỏi.

Hắn ta vì cái gì tích cực đảm đương trảm quan như vậy, còn không phải vì ghê tởm Dạ Vô Sương sao? Dạ Vô Sương cùng tiện nữ này có chuyện không ai biết! Thời khắc này, đúng là thời điểm tốt dùng để chửi bới Dạ Vô Sương.

"Ngươi còn mặt mũi hỏi Thái Tử điện hạ? Bất quá, hôm nay tâm tình bổn hoàng tử tốt, không ngại nói cho ngươi, hắn sắp cưới Thái Tử Phi, hắn cùng Thái Tử Phi quan hệ thực tốt! Nghe nói còn muốn nạp mấy mỹ nhân -- tấm tắc, một người lại một người, đều so ngươi xinh đẹp, Lạc Mông Nhiên, ngươi có phải thực thương tâm hay không?"

"Hắn cư nhiên dám......" Ở trong lòng nàng ta, Dạ Vô Sương vẫn là nam nhân ta cần ta cứ lấy, chính là hắn ta thay đổi tâm! Sao có thể!

"Ha ha ha, Lạc Mông Nhiên, ngươi thật đúng là xem trọng mình. Ta nói cho ngươi, Thái Tử một quốc gia, tự nhiên có thể cưới vô số mỹ nhân, ngươi tính cái gì? Đơn giản là một nữ nhân trong vô số nữ nhân của hắn thôi!"

Quần chúng vây xem quả nhiên có người đối với chuyện của Dạ Vô Sương cùng Lạc Mông Nhiên không biết, sôi nổi nghe người bên cạnh phổ cập khoa học.

Trời ạ, Thái Tử Dạ Vô Sương thế nhưng là dạng người này? Tấm tắc, thật không phải người tốt!

Bất quá, thực mau lại có người nói, "Chẳng lẽ các ngươi cho rằng Tam hoàng tử là người tốt gì sao? Hắn cũng cùng Lạc Mông Nhiên từng có một đoạn......"

Kỳ thật, bất luận là Dạ Vô Sương, vẫn là Dạ Vô Tuyết, sau khi Lạc Mông Nhiên chết, thanh danh cũng chẳng tốt gì.

Hai người đấu cả đời, cuối cùng thượng vị, ngược lại là một hoàng tử chẳng ai biết.

Mà giờ phút này, Tà Hoàng tuyệt vọng nhắm mắt, "Ta hận hắn -- người ta hận nhất, chính là hắn......"

Dạ Vô Sương! Hắn yêu mình như vậy, dựa vào cái gì, không tiếp tục yêu? Hắn ta thực xin lỗi nàng ta, vĩnh viễn đều thực xin lỗi!?

Thời khắc cuối cùng, trong đầu nàng ta hồi tưởng lại lời Kiều An nói bên tai nàng ta trước khi chết:

"Làm người, không cần quá thiên chân --"

Chẳng lẽ nàng ta đường đường là một Tà Hoàng, thật sự thực thiên chân sao?

Mà lúc này, Kiều An cũng đã về Thương Khung, âm điện tử sâu kín vang lên bên tai cô, "Bây giờ, nhiệm vụ hoàn thành rất khá nha! Bởi vì nguyên chủ đặc biệt vừa lòng, còn thêm hai mươi điểm!"

Kiều An trong lúc nhất thời không phản ứng lại đây, "Gì?"

Bộ dáng cô ngây ngốc có chút buồn cười. Âm điện tử cũng mang ý cười, "Rồi, nhiệm vụ lần này, cô có được một trăm hai mươi điểm."

Một trăm hai mươi điểm, lần đầu tiên tám mươi điểm, hiện tại có hai trăm điểm.

Xem ra, đối với Lạc Kiều An mà nói, Tà Hoàng chết, Lạc phủ thịnh vượng phát đạt, còn làm Dạ Vô Sương cũng xui xẻo -- rất vừa lòng.

Thêm vào hai mươi điểm, hiện ra thành ý của nàng.

Mà lúc này, cô không muốn nghỉ ngơi, lựa chọn tiến vào thế giới tiếp theo.

Kiều An không biết, sau khi cô biến mất, âm điện tử lẩm bẩm tự nói, "Kỳ quái, cô ấy sao lại có ngọc bội kia?"

Nếu Kiều An cẩn thận một chút, sẽ phát hiện, ngọc bội Đế Tôn cho cô, theo cô tiến vào Thương Khung. Chỉ là, cô thực mau vào nhiệm vụ, cô căn bản không phát hiện trên người mình nhiều ra cái gì.

- -----

19h18 2/9/2019

Lời editor: Không nghĩ có thể bù chương xong nhanh thế á? Bây giờ phải làm bài tập rồi mọi người, không mai đi học là xuống với ông bà chứ chẳng chơi T_T. Thế mấy tình yêu đợi bộ "Nam thần thỉnh mắc câu" đành chờ nhé! Nếu làm bài tập xong sớm sẽ edit!٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.