Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 154: Gia là nhân yêu gia sợ ai (35)



【 trò chuyện riêng 】[ Tang Tú ]: Nhân yêu? Cho nên ngươi là nữ?

Vân Y trước khi nói thẳng với Hàn Lưu cũng đã hỏi qua ý kiến của hệ thống đại nhân, biết sẽ không bị mạt sát cũng không tính thất bại, nàng mới dám làm như thế.

【 trò chuyện riêng 】[ Vân Chi Y Thủy ]: Thực xin lỗi.

Vân Y thoát trò chơi ngay sau đó.

Mà Hàn Lưu ở bên kia còn nhận được thông báo: bạn tốt [ Vân Chi Y Thủy ] đã offline.

Nhìn kia cái tên đen xì ở danh sách bạn bè, Hàn Lưu lâm vào trầm tư, hắn không nghĩ tới, sự tình sẽ phát triển đến kết quả này.

Nếu là trước đay, hắn tuyệt đối sẽ không tin rằng mình lại có cảm tình với một người gặp qua trò chơi.

Thích ư?

Thích?

Nháy mắt, trong đầu hắn nảy lên những câu hỏi kì quái, chẳng lẽ, hắn thật sự thích một người trong trò chơi?

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 60, ký chủ cố lên! 】

Nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Vân Y khẽ cười, cuối cùng nàng cũng phá được ranh giới bạn bè đơn thuần.

Nếu dính phải tình cảnh bẻ cong nam thẳng, tình yêu đồng giới, con đường phía trước của nàng chắc sẽ vô cùng gian nan.

Hiện tại, hẳn là sẽ tương đối thuận lợi đi.

Lúc này, ngay cả Quân Tuyết Mạch, nàng cũng cảm thấy thuận mắt hơn rất nhiều.

Đây là cái gọi là, người gặp việc vui tâm tình sảng khoái.

Nàng cao hứng mà đi ngủ, ngủ một giấc ngon lành.

Sáng sớm ngày hôm sau, Quân Tuyết Mạch mặt nhăn nhó, tỉnh lại, đầu đau muốn nứt ra, xoa xoa trán.

Chẳng được bao lâu, nàng lại đột nhiên nhớ tới sự tình đêm qua.

"Vân Y." Gọi một tiếng mà chẳng thấy ai trả lời.

Giống như nghĩ tới cái gì, nàng nhìn đồng hồ vừa thấy...... Hả, đã hơn 11 giờ.

Như vậy nàng đã muộn giờ làm lắm rồi?

Vân Y vậy mà không có đánh thức mình?

Thực ra Vân Y đã sớm gọi Quân Tuyết Mạch dậy, đáng tiếc là, Quân Tuyết Mạch không để ý đến, lại giơ tay giơ chân giãy giụa chỉ thiếu bước đánh Vân Y.

Vân Y dưới sự tức giận, tự nhiên cũng không để ý đến Quân Tuyết Mạch, một mình đi làm.

Mà Quân Tuyết Mạch đương nhiên cũng giận dỗi Vân Y một hồi rồi vội vội vàng vàng nàng liền chạy tới công ty.

Đến nơi thì cũng đã là sau giờ cơm trưa, bắt đầu làm việc buổi chiều, cho nên nàng ta càng tức giận hơn.

Còn Vân Y, lúc ấy đã xong xuôi bữa trưa, tiếp tục làm việc chăm hcir, thái độ cẩn thận nghiêm túc khiến cấp trên đánh giá tốt so với những người khác.

"Quân Tuyết Mạch, ngươi đến làm gì vậy, vì ngươi nhờ nên ta đã xin cấp trên cho ngươi nghỉ hôm nay rồi mà." Mãi một lúc sau Vân Y mới phát hiện Quân Tuyết Mạch tồn tại.

"Hả?" Quân Tuyết Mạch lăng, khó trách...... Lúc nàng đến công ty nhưng người này lại dùng ánh mặt kì lại như vậy nhìn nàng.

Vân Y nhíu mày, nhìn ánh mắt bất thiện của Quân Tuyết Mạch, nàng thật sự muốn tránh xa nàng ta, Vân Y liền xoay người đi, đầu óc con nhỏ này đã xem Vân y nàng thành cái gì? Thánh mẫu mã lệ liên sao? fuck.

"Ai, Vân Y, Vân Y, từ từ đợi ta." Quân Tuyết Mạch đuổi theo sau lưng, gọi với theo.

Vân Y mắt trợn trắng.

Sau lưng, một người nhìn bóng dáng các nàng rời đi, có chút suy ngẫm.

"Vân Y, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi." Quân Tuyết Mạch không biết Vân Y trong lòng suy nghĩ gì, nhìn nàng, vẫn một bộ dạng không sai lắm so với trước kia.

Chỉ là, tâm tư Vân Y, lại đã khác rồi.

"Vân Y, ngươi làm gì không đợi ta a?" Quân Tuyết Mạch bĩu môi nhìn Vân Y, có chút không vui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.