Mới vừa đi đến cổng trường, liền bị một nam sinh chặn lại.
"Bạn học, có chuyện gì sao?" Vân Y có chút mơ mịt nhìn nam sinh ngăn mình lại, thấy hắn cũng mặc đồng phục học sinh, chắc cũng là học sinh trường cô nhỉ...
Chỉ là, trong ấn tượng cô, thì hình như cô không biết người này...
"Vân Y đúng không?" Nam sinh kia, chính là nam sinh đã uy hiếp Trưởng Tôn Lộ trên sân thượng.
"Có chuyện gì à?" Vân Y nhìn nam sinh trước mắt, không có ấn tượng gì, đương nhiên sẽ không có thái độ tốt.
Hơn nữa, hành vi không lịch sự như thế, xin lỗi, cô sẽ không có ấn tượng tốt được.
"Tôi tên là Lam Hồng Vân, nhớ kỹ tên của tôi, nó, sẽ theo bạn cả đời." Lam Hồng Vân cười tà, khiến Vân Y cảm thấy không giải thích được...
Không lẽ cô, gặp phải tên thần kinh chứ?
Một nam sinh khôi ngô thế này...Lại bị bệnh thần kinh, thật là đáng tiếc.
Vân Y xoay người rời đi, đứng gần bệnh thần kinh, sẽ bị lây đó.
"Giai Trạch?" Vừa xoay người, liền nhìn thấy được người quen.
Giọng nói có chút kinh ngạc đó của Vân Y, lọt vào tai Đồng Giai Trạch, chẳng biết tại sao, trong lòng lại hiện lên một chút vui sướng.
Nhìn tên nam sinh trước mắt: "Lam Hồng Vân, bạn muốn làm gì?"
Đồng Giai Trạch vừa nói xong, Vân Y kinh nhạc nhìn Đồng Giai Trạch: "Giai Trạch, bạn biết người này à?"
Đồng Giai Trạch cúi đầu, dịu dàng nhìn Vân Y, sau đó lại ngẩng đầu, gật một cái: "Biết"
"Đồng Giai Trạch..Chậc chậc, không nghĩ được, bạn gái của bạn, dáng dấp..." Lam Hồng Vân lắc đầu tiếc nuối nói.
Khiến người ta còn tưởng rằng, hắn ta còn đang thương tiếc Đồng Giai Trạch sa đọa.
Chỉ là, nghe được lời của Lam Hồng Vân, Vân Y kéo áo Đồng Giai Trạch: "Giai Trạch, chúng ta đứng xa bệnh thần kinh một chút, sẽ bị lây đó."
Lời Vân Y vừa nói, khiến Lam Hồng Vân nháy mắt đen mặt lại, mà Đồng Giai Trạch, mắt mang theo ý cười: "Được."
Nhìn bóng lưng rời đi của hai người Đồng Giai Trạch và Vân Y, Lam Hồng Vân suy tư nhìn bọn họ hai lần, rồi hứng thú gật đầu một cái.
"Giai Trạch, cậu cùng người kia...Có thù sao?" Vân Y mang theo chút tò mò và lòng hóng tin bát quái, nhỏ giọng hỏi.
"Cũng không coi là thù, chỉ là có chút đụng chạm nhỏ thôi." Lời này của Đồng Giai Trạch, khiến Vân Y trợn to hai mắt.
"Cậu mà cũng cùng người ta đụng chạm nhỏ á? Tại sao tại sao?" Khó mà tưởng tượng được, người như Đồng Giai Trạch, lại có đụng chạm cùng người khác.
Hắn không phải luôn là...một tiên sinh tốt...không tức giận sao?
Đương nhiên, một màn Đồng Giai Trạch khiển trách Trưởng Tôn Lộ kia, trong mắt Vân Y...Chưa tính là nổi giận.
Nhìn dáng vẻ Vân Y như thế, còn có vẻ mặt không che giấu kia, Đồng Giai Trạch liền biết Vân Y đang nghĩ gì.
Nhẹ nhàng thân mật ngắt mũi Vân Y một cái: "Sự việc không như cậu nghĩ đâu."
Động tác vừa dứt, hai người đồng thời cứng người lại...
【Đinh – Độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 75, rất nhanh thôi là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi, ký chủ fighting!】
Vân Y vẻ mặt hồng hồng, căn bản không để ý tới lời nhắc nhở của hệ thống, mà Đồng Giai Trạch nhìn xuống, hai tai đỏ hồng, sáng tỏ cười một tiếng.
Tan học ——
Mưa phùn lất phất, dưới mặt đất xào xạt, giống như từng cây kim bạc trong suốt, từ trên trời rơi xuống, như trang điểm thiên sơn vạn hác*, tựa như trân châu sáng chói, rối rít mà rơi, khảm bằng những cánh đồng xanh.
[*] Thiên sơn vạn hác: hình dung dãy núi liền nhau, cao thấp chồng lên nhau
Vân Y trợn to mắt mình...Cái này, lúc cô ra khỏi cửa, mẹ cô có nhắc nhở rồi, còn nói, thời tiết tốt như thế, làm sao có mưa được.
-9.6.2018-
Muốn nói tin vui một tẹo là truyện đã có editor mới gia nhập. Thật ra bé ấy liên lạc với tớ từ tuần trước, nhưng bé vẫn thi nên tớ chưa thông báo:"> Bây giờ bé đã thi xong và chính thức bắt tay edit truyện cùng tớ:"> Vỗ tay 1 cái nào:3
Có lẽ trong thời gian sắp tới lịch ra truyện sẽ thay đổi. Cơ mà tớ chưa biết chính xác khi nào:3 Vì cả tớ và bé ấy đều là người mới edit, nên còn đang trau dồi cho lên tay ◔‿◔ Chỉ thông báo trước một chút với mọi người tin vui hehe ≧◡≦
À có một vấn đề nhỏ muốn hỏi mọi người là mọi người thích đọc mỗi ngày 1 chương đều đặn hay là lâu lâu ra 1 loạt (tầm 5-7c chẳng hạn)?