Công Lược Tính Phúc

Chương 26: TG2 công lược thiếu tá bạn trai 3



Tống Nhiên bắt lấy bàn tay ngọc vừa cấu vào hông hắn, một chút đau đớn hắn cũng không để vào mắt, đem bàn tay mềm mại thanh mảnh bao trọn trong bàn tay thô to, hắn rũ lông mi xuống: “Em đang ghen sao?”

Lý Na trợn tròn đôi mắt to tròn xinh đẹp, tức giận nói: “Em mới không ghen, em trước nay đều không ăn giấm. Anh mau nói, cô ta là ai?”

Tống Nhiên im lặng một lát, thật lâu sau mới nghẹn ra một câu: “Em không biết cô ta…”

“Vô nghĩa, nếu em biết cô ta là ai, cần phải hỏi anh sao? Ánh mắt cô ta nhìn anh như nhìn lão công của mình, anh có dám nói rằng anh cùng cô ta không có quan hệ gì không?” Lý Na tức giận, muốn đem bàn tay đang bị giam giữ rút ra, nhưng mà thử vài lần cũng không thành công, đành phải nhụt chí bĩu môi, đem mặt hướng sang phía khác.

Sự thật chứng minh, nữ nhân tức giận tư thái đều không giống người thường, bởi vì góc độ cùng ánh sáng phản chiếu này, từ tầm mắt Tống Nhiên nhìn sang, kia khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ hiện lên một tầng sáng ngọc, lộ ra hương vị thần bí, lông mi rung rinh như cánh bướm hơi hạ, đôi mắt trong vắt thu thủy, khuôn mặt đỏ bừng tức giận, đôi môi đỏ mọng hơi chu lên, vô cùng dụ hoặc đáng yêu, kích thích nam nhân muốn hôn lên.

Có lẽ chưa thấy bộ dáng này của Lý Na bao giờ, Tống Nhiên cảm thấy mới mẻ cùng thú vị, hắn gợi lên một nụ cười đạm mạt: “Cô ta là Trần Thư Nhã, khoảng thời gian trước anh ở trong hộp đêm nhận thức cô ta, anh cùng cô ta không thân, em cũng thấy rồi đấy, cô ta đã có hôn phu”.

Câu nói cuối cùng ý tứ muốn làm Lý Na không cần lo lắng. Ai biết Lý Na đột nhiên quay đầu, tới gần hắn, đôi mắt trong vắt thu thủy ẩn ẩn lửa giận, thanh âm chợt cao: “Anh đi hộp đêm làm gì?”

Tống Nhiên trên mặt tươi cười cứng lại, hình như hắn đã nói sai cái gì đó….

Bất quá hắn cũng nhanh chóng tìm ra lý do cứu chữa, có chút bất đắc dĩ giải thích: “Nhiệm vụ yêu cầu, anh trai em lúc đó cũng có ở đó, không tin em có thể hỏi hắn”.

Vừa nghe thấy Lý Dật cũng có ở đó, Lý Na nửa tin nửa ngờ: “Thật sao?”

Thực ra, cô cũng biết điều đó là sự thật, cô còn biết Tống Nhiên cùng Lý Dật đi hộp đêm vì thám thính một tập đoàn buôn lậu ma túy, sau đó ở hộp đêm cùng Trần Thư Nhã trình diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân.

Tống Nhiên hỏi ngược lại: “Anh đã khi nào lừa gạt em chưa?”

Lý Na hừ hừ hai tiếng, tỏ vẻ đã tin, ngữ khí có chút không phục: “Hiện tại không đại biểu tương lai. Đúng rồi, anh hai em khi nào thì trở về? Nhiệm vụ của các anh bao lâu mới hoàn thành?”

“Cái em hỏi chính là cơ mật quốc gia, anh cự tuyệt trả lời”. Tống Nhiên vòng tay ôm lấy eo Lý Na, một tay cầm bàn tay nhỏ của cô, đem người đang ỡm ờ lôi đi, bây giờ còn không đi chẳng lẽ phải đợi đến khi trời tối mới về nhà sao?

Về đến nhà, Lý Na kinh hỉ phát hiện ba mẹ Lý thế nhưng đang đứng ở cửa, làm cô vui vẻ cùng tự trách, vội vàng bảo Tống Nhiên mau mở cửa, dẫn bố mẹ vào trong phòng khách.

“Ba mẹ, hai người đến đây vì sao không gọi điện cho con? Ba mẹ có phải đã chờ rất lâu rồi không? Đều do con, trên đường trì hoãn không ít thời gian” Lý Na ngồi bên cạnh cha mẹ, vẻ mặt tự trách chính mình.

“Ai, không cần tự trách, Na Na… đến sớm không bằng đến đúng giờ, ba mẹ vừa mới đến không lâu, còn chưa kịp gọi điện cho con, đã thấy con cùng Tống Nhiên trở về” Ba Lý đau lòng con gái, vội vàng lên tiếng an ủi.

Tống Nhiên vào phòng bếp bưng ra ba cốc nước, một cho Lý Na, hai cho ba mẹ Lý: “Bác trai, bác gái, hai người uống một chút nước trước đi”.

Mẹ Lý tiếp nhận ly nước, ánh mắt đánh giá Tống Nhiên, càng nhìn càng vừa lòng, cảm khái nói: “Thật phiền toái tiểu Nhiên, như vậy chiếu cố Na Na nhà chúng ta”

“A, bác gái, đây là trách nhiệm của con” Tống Nhiên khiêm tốn ngồi xuống một bên.

Lý Na không nói gì: ….

Đem vài chén nước cũng là chiếu cố? Hắn cũng đủ khiêm tốn đi. Bốn người nói chuyện phiến một lát, trên cơ bản Lý Na một nhà ba người nói chuyện, Tống Nhiên đôi khi chen vào vài câu.

“Na Na, lần này mẹ qua đây, mang cho con rất nhiều đồ, đi, mang mẹ lên phòng con đi” Mẹ Lý nói xong liền đứng dậy đem bao lớn bao nhỏ đặt ở phòng khách xách lên.

“Ai, mẹ, để con xách cho” Lý Na vội vàng đứng dậy phụ giúp mẹ Lý xách đồ, cô vừa nghe liền biết, mẹ Lý muốn cùng cô nói chuyện riêng.

Vào phòng, đem đồ vật đặt trên sàn nhà, mẹ Lý liền lôi kéo Lý Na hướng mép giường ngồi xuống, vẻ mặt thương cảm vuốt tóc con gái: “Mới chỉ chớp mắt một cái, Na Na nhà ta đã lớn như vậy, mới ngày nào con vừa sinh ra còn đỏ hon hỏn mà bây giờ đã làm mẹ rồi”

Lời này nói làm Lý Na trong lòng hoảng hốt, rúc vào lòng mẹ Lý, ngữ khí mềm mại: “Mẹ, con vĩnh viễn là con của mẹ, mẹ cũng đã sắp được làm bà ngoại rồi, phải vui vẻ lên chứ”.

“Không hẳn là vui, ta còn chưa có già liền đã trở thành bà ngoại. Anh trai con cũng vậy, già đầu rồi còn chưa có bạn gái, bảo hắn đi xem mắt hắn cũng không đi, ta trong lòng thật sốt ruột”. Mẹ Lý nhẹ nhàng ôm con gái vào lòng, bất đắc dĩ thở dài.

“Mẹ, anh hai chẳng qua chưa gặp được người thích hợp, lại nói anh ấy mới chỉ hai mươi sáu tuổi, không cần vội nha. Tống Nhiên anh ấy đã hai mươi tám tuổi, còn thiếu hai tuổi nữa là tròn ba mươi tuổi” Lý Na lấy Tống Nhiên ra làm ví dụ an ủi mẹ Lý.

Không ngờ mẹ Lý nghĩ đến cái gì đó đột nhiên hỏi: “Con cùng Tống Nhiên định khi nào mới kết hôn? Mấy tháng nữa bụng con liền to lên, đến khi đó mặc váy cưới sẽ không còn đẹp”.

“Ngạch…Cái này sao, không cần vội, dù sao anh ấy cũng không chạy thoát khỏi tay con” Lý Na nghịch ngợm lè lưỡi.

“Con nha, nghe lời mẹ, kết hôn càng sớm càng tốt, con gái chưa chồng mà đã có con, thanh danh sẽ không tốt, con gái cả đời chỉ có một lần kết hôn, phải hảo hảo xem xét” Mẹ Lý khuyên nhủ, dù sao bà cũng là người thế hệ trước, tư tưởng có chút bảo thủ

Lý Na đương nhiên không dám nói linh tinh, chỉ có thể gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Mẹ Lý lại hướng tới Lý Na nói một chút vấn đề cấm kỵ cùng kinh nghiệm khi mang thai, làm Lý Na rút ra được không ít kinh nghiệm, trên đời này có bố mẹ thật là tốt.

Mà ngoài phòng khách, ba Lý cùng Tống Nhiên đang bàn chuyện hôn sự.

Đối với vấn đề này, Tống Nhiên nhíu mày tỏ vẻ chần chờ: “Ba tháng tiếp theo không được, thời gian quá gấp, hơn nữa sắp tới con có nhiệm vụ, cho nên sẽ phải về quân đoàn một thời gian, hôn lễ có thể chờ Na Na sinh hài tử xong mới tổ chức được”.

“Vậy cũng được, hôn sự con cùng Na Na cứ thương lượng với nhau, hiện tại có rất nhiều cặp đôi sinh con xong rồi mới kết hôn” Ba Lý gật đầu tỏ vẻ đã biết, con trai ông cũng là người trong quân đội, ông liền minh bạch thiên chức của quân nhân là phục tùng mệnh lệnh.

“Ân, chờ nhiệm vụ kết thúc, con liền trình đơn xin kết hôn lên cấp trên, chỉ cần đơn được phê duyệt, con cùng Na Na lập tức sẽ kết hôn” Đây là những gì ngày hôm qua hắn đã suy nghĩ kỹ, kết hôn là điều tất nhiên, hắn cùng Lý Na cũng đã có con với nhau, hắn không thể để con của hắn không có cha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.