Gloria ngồi trước gương trang điểm, người hầu nữ sau lưng đang chậm rãi chảy tóc cho cô ta. Cô ta có một mái tóc vàng sáng lấp lánh, lại thêm làn da trắng như tuyết, ngũ quan tinh tế, đôi mắt xinh đẹp, thật đúng là một tuyệt sắc giai nhân, nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa nỗi buồn.
Cửa phòng ngủ1đột nhiên mở ra, Quốc vương từ bên ngoài vội vã đi vào. Hắn ta như một cơn gió qua sau lưng cô ta, xông thẳng vào nhà vệ sinh.
Gloria ngạc nhiên xoay đầu lại, “Bệ hạ?”
Quốc vương vội vàng nói một câu: “Không ai được phép vào!” Đó là đặc quyền của Quốc vương, lời hắn ta nói, dù chẳng có chút8lý lẽ cũng chẳng cho phép người khác phản bác. Hắn ta ở bên trong khoảng hai mươi phút, Gloria cũng ngồi bên ngoài hai mươi phút.
Sau đó, Quốc vương từ trong nhà vệ sinh đi ra, vẻ mặt thoải mái tinh thần sảng khoái. Hắn ta hít một hơi thật sâu, lại đi về phía cửa: “Ta còn có việc, em yêu,2em nghỉ ngơi sớm đi!”
Nói xong, Quốc vương rời khỏi phòng. Gloria nhìn vào nhà vệ sinh đang khép hờ, Quốc vương trước khi đi còn mở quạt thông gió, hình như muốn làm giảm mùi nồng nặc gì đó.
Thấy tư thể của Quốc vương giống như đã bị tiêu chảy, nhưng nếu thật sự bị tiêu chảy, sau khi giải quyết xong4tinh thần không thể tươi tỉnh như vậy.
Gloria đứng dậy, nói với người hầu nữ: “Cô ra ngoài trước đi.”
Đợi người hầu nữ đi ra ngoài, cô ta đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh, tắt quạt thông gió. Bên trong có một mùi rất kỳ lạ, bồn cầu rất sạch sẽ, không có mùi của chất thải.
Gloria không hình dung ra được là mùi vị gì. Cô ta khóa trái cửa nhà vệ sinh lại, sau đó kiểm tra xem bên trong có gì khác thường. Sau đó cô ta phát hiện trong thùng rác có một mảnh giấy nhỏ hình vuông, bên trên còn dính một ít bột, cô ta không biết đó là gì.
Do dự một hồi, cô ta cầm lên, thùng rác vừa được dọn dẹp lúc sáng, túi rác bên trong toàn là túi mới, nên không hề bẩn.
Trước đó cô ta từng phát hiện có một số tờ giấy lớn nhỏ như vậy, nhưng cô ta chưa từng chú ý tới, hoặc có lẽ do cô ta hời hợt nên Quốc vương cảm thấy không cần phải lo lắng. Gloria nhìn tờ giấy đó, cô ta cẩn thận gói chất bột kia bên trong, sau đó lấy điện thoại ra gọi điện đi.
Cô ta gọi cho Matthew, con trai trưởng của nhà Hal - một quý tộc suy vong, người luôn thầm yêu cô ta. Gloria cảm thấy bản thân bây giờ không biết nên tin tưởng ai. Ba mẹ cô ta hoàn toàn xem cô ta là công cụ của gia tộc mà sử dụng. Cả gia tộc đều là của anh trai cô ta, cô ta là con gái đã được gả đi, dù cô ta có sống không tốt thì bọn họ cũng không có phản ứng gì. Điều duy nhất khiến bọn họ hối hận chính là không ngờ Quốc vương lại nghèo như vậy. Sau khi gả cô ta đi, gia tộc hầu như chẳng kiếm được chút lợi ích nào, lợi ích duy nhất là lúc ban đầu Quốc vương đã đặc biệt ban cho ba cô ta vài hạng mục.
Đến giờ, cô ta đã là đồ bỏ đi.
“Matthew, là tôi.” Cô ta nhỏ tiếng gọi. Lúc cầm điện thoại lên, người đầu tiên cô ta nghĩ tới là cậu ta.
Trước khi chưa kết hôn, cô ta có rất nhiều người theo đuổi, sau đó biết được cô ta và Quốc vương đính hôn, người kiên trì đến cùng chỉ có mỗi Matthew, dù là đến bây giờ, cũng chỉ có cậu ta liên tục liên lạc với cô.
Matthew vừa mừng vừa sợ, “Tiểu thư Gloria!”.
Tại sao đột nhiên Gloria tiểu thư lại nhớ đến cậu ta? Còn chủ động gọi điện thoại cho cậu ta? Được người trong lòng nhờ vả, đó cũng là một kiểu hạnh phúc. Ngày hôm sau, Gloria viện cớ về nhà một chuyến. Ra khỏi Cung điện, Quốc vương cơ bản chẳng có tâm trạng quản cô ta, thích đi đâu thì cứ đi.
Sau đó Gloria và Matthew gặp mặt, cô ta đưa mảnh giấy kia cho cậu ta xem, hi vọng cậu ta có thể cho người điều tra rõ xem bên trong tờ giấy kia là thứ gì. Matthew cầm lấy, mở ra xem, còn dùng ngón tay để vào miệng nếm thử, hỏi: “Tiểu thư Gloria, cái này cô tìm thấy ở đâu thế?”
Gloria chỉ nói: “Tôi tìm thấy trong phòng của một người hầu nữ, đó là thứ gì?” “Tuy tôi không đụng vào thứ này, nhưng tôi rất quen thuộc với mùi vị của nó. Tốt nhất có nên cho người hầu đó về nhà, cô không thể để cô ta ở bên cạnh mình. Hoàng hậu tôn kính không cần loại người hầu hút ma túy như cô ta.” Gloria như bị sét đánh: “Cậu nói cái gì?” Matthew nhìn sang cô ta: “Rất xin lỗi tiểu thư Gloria, nhưng tôi cho rằng suy nghĩ của tôi không hề sai. Có lẽ tôi nên trả lời cô vào ngày mai, tôi có thể cho người điều tra rõ ràng hơn thành phần của thứ này...”
Khi Gloria trở về Cung điện, cả người vẫn còn sững sờ hoảng hốt, dường như không dám tin những gì mình vừa nghe thấy. Cô ta đã nghe thấy gì thế này? Lẽ nào Quốc vương bệ hạ thật sự đang hút thứ đó sao?
Đúng vậy, thứ đó không hề hợp pháp ở đất nước này, nó bị cấm tuyệt đối, thân là một Quốc vương, nhưng lại hút thứ đó, cô ta nên làm thế nào?
Sau khi cô ta trở về cung điện, cô ta liên tục cầu nguyện rằng đó là phán đoán sai lầm của Matthew, có lẽ ngày mai cậu ta sẽ mang đến cho cô ta một tin tức tốt, nhất định là như vậy. Quốc vương hai ngày nay đều rất tức giận.
Dựa theo quy luật trong lịch sử, bệnh của gia tộc Edward đã đến lúc tái phát rồi, không phải còn bị thương nặng sao? Tại sao vẫn cứ ở trong phòng bệnh đặc biệt chưa chết? Hắn ta luôn trông mong Công tước đại nhân chết đi, kết quả anh không những không chết, mà còn được chuyển đến phòng bệnh thường, chứng tỏ bệnh tình đã có chuyển biến tốt.
Cơ hội tốt như vậy, cơ hội tốt như vậy mà lại không thành công...
Sao hắn ta có thể không tức giận?
Thật đáng chết... Mỏ vàng của hắn ta, nếu có thể lấy lại được mỏ vàng đó, hắn ta còn lo sau này không có tiền nữa sao? Mạng Công tước đại nhân thật lớn, dù anh không chết thì cũng chẳng sao, chỉ cần anh hôn mê là được, như vậy hắn ta sẽ có cách giải quyết anh.
Đúng là mạng lớn!
Nhưng Quốc vương vẫn bày ra dáng vẻ rất quan tâm, thậm chí còn suy nghĩ xong xuôi, thứ tư tuần này, hắn ta sẽ đích thân đi thăm Công tước Edward, tỏ ý hỏi thăm anh.
Cùng lúc đó, Gloria nhận được điện thoại của Matthew gọi đến. Matthew tích cực nhiệt tình thông báo kết quả cậu ta cho người đi kiểm tra cho Gloria biết, “Hoàng hậu bệ hạ tôn kính, tôi kiến nghị cô lập tức sa thải người hầu nữ kia và bắt cô ta lại, vì cô ta không chỉ hút thử ma túy ma quỷ kia mà còn là loại mới nhất. Cô biết không, thành phần bên trong loại bột đó là thứ rất đáng sợ, nó sẽ kích thích thần kinh của con người, một khi đã hút nhiều, được tính tích lũy đến một mức độ nhất định, nó sẽ khiến người hút phát điên. Hoàng hậu bệ hạ, xin hỏi người hầu nữ kia gần đây có dấu hiệu nóng nảy tức giận không?”
Gloria há miệng, “Đối với tôi thì không có, nhưng đối với người khác thì thật sự có nổi giận... Vậy sau này sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng sao?”
“Đương nhiên thưa hoàng hậu. Ban đầu là tính tình nóng nảy, sau đó sẽ bắt đầu chủ động đánh người, khi lý trí của người đó không tự chủ được, thậm chí có thể ăn cả thịt người.”
Điện thoại của Gloria suýt rơi xuống đất vì hoảng sợ, “Ôi chúa ơi!”
“Ôi... Hoàng hậu bệ hạ, nên tôi mới đề nghị cô lập tức đuổi việc cô ta, sau đó bắt cô ta lại, đó là cách tốt nhất cho những người xung quanh. Bạn của tôi nói đây là loại thuốc mới xuất hiện trên thị trường, giá vô cùng đắt. Chắc chắn cô ta đã hút loại thuốc khác trong thời dài, cơn nghiện quá nghiêm trọng nên mới tranh mua trước loại thuốc mới xuất hiện này.” Matthew nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Không ngờ người hầu của hoàng hậu bệ hạ lại giàu có như vậy, nhà bình thường có lẽ không trả được số tiền lớn như vậy...”
Gloria đã không biết nên nói gì, toàn thân cô ta run lên, phải làm sao đây? Phải làm sao đây? Bệ hạ đã hút bao lâu rồi? Rất lâu hay là gần đây, nếu cô ta vẫn không phát hiện, có phải một ngày nào đó sẽ chết trong tay hắn ta hay không? Ai lại muốn chết chứ? Không ai muốn chết cả, nhưng bây giờ phải làm sao đây?
Trong hoảng loạn, cô ta lại cầm điện thoại lên: “Matthew... cậu phải giúp tôi...”