*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cho nên Cung Ngũ xuất hiện trước mặt Matthew. Vẻ mặt cô khi gặp Matthew không chán ghét như trước kia, không nhiệt tình cũng không lã3nh đạm, dáng vẻ đúng chuẩn một người chủ nhà cần có.
“Cậu Hal đến đây không biết có chuyện gì gấp không?” Cung Ngũ ngồi trên2 ghế, ra hiệu cho Matthew uống nước. Cô nhìn cậu ta nói: “Tôi biết trước đây ngài Edward từng liên hệ với cậu, nhưng gần đây ngài Ed5ward không được khỏe, hiện đang dưỡng bệnh. Tuy anh ấy rất muốn tiếp tục xử lý công việc trong phủ Công tước nhưng tôi sợ ảnh hưởng 4đến sức khỏe của anh ấy nên mới thay mặt anh ấy đến đây. Nếu tiện thì cậu Hal cứ nói với tôi, đương nhiên nếu cậu Hal cảm thấy chỉ c0ó ngài Edward mới giải quyết được việc của cậu thì cậu có thể đợi ngài Edward dưỡng bệnh khỏe lại rồi nói cũng chưa muộn.”
Còn việc khi nào mới dưỡng bệnh khỏe lại vẫn còn là một ẩn số, Matthew cũng biết đây là cách nói để kéo dài thời gian.
Cung Ngũ rất ghét Matthew, trong lòng Matthew cũng rất rõ, hai người họ hoàn toàn không tin tưởng đối phương.
Matthew không tin lời Cung Ngũ nói, cũng không cho rằng Công tước đại nhân đang dưỡng bệnh thật, Cung Ngũ cũng không tin Matthew có ý tốt.
Hai người không tin tưởng nhau nói chuyện với nhau, thật giả thực sự rất khó phân biệt.
Matthew do dự một lúc rồi mới nói: “Ngũ tiểu thư, trước đây tôi đã có hẹn với ngài Edward, bây giờ tôi đã đạt được hơn một nửa mục tiêu, không biết ngài Edward có chỉ thị mới gì không. Nếu cần tôi làm bất cứ chuyện gì thì ngài Edward cứ việc giao phó, tôi sẽ hoàn thành đúng hẹn.”
Ít nhiều anh ta cũng muốn lừa gạt Cung Ngũ, có khi ngài Edward không đồng ý nhưng Cung Ngũ bất cẩn lại đồng ý thì sao? Phải biết rằng trong lòng Matthew, Cung Ngủ không hề thông minh, nếu có thực sự nhanh trí thì sao lúc đầu lại làm chuyện ngu xuẩn như vậy được chứ?
Cung Ngũ liếc nhìn anh ta: “Cậu Hal, cậu là gia chủ gia tộc Hal, không có bất cứ mối liên quan nào với phủ Công tước Edward, tôi không biết sao cậu lại nói như vậy. Ngài Edward sẽ chỉ đưa ra mệnh lệnh với nô bộc người làm của gia tộc Edward mà thôi, chẳng lẽ cậu Hal cũng có mối quan hệ chủ tớ với gia tộc Edward hay sao?”
Matthew tắt chiếc máy ghi âm đã bật sẵn trong túi quần, cậu ta trăm phương ngàn kế muốn dẫn dắt gia tộc Hal bước vào giới quý tộc là vì sao chứ? Đương nhiên là vì không để gia tộc Hal một lần nữa bước vào hàng ngũ nô bộc của gia tộc Edward, chuyện này đương nhiên là cậu ta không thể đáp ứng được.
“Ngũ tiểu thư hiểu lầm ý tôi rồi.” Matthew cười gượng: “Sao lại thể được chứ? Ý tôi là ngài Edward là đại Công tước của Gaddles, đương nhiên ngài ấy có thể ra lệnh cho các gia tộc như chúng tôi đi theo rồi...”
“Gia tộc Hal không hề đi theo gia tộc Edward.” Cung Ngũ cắt lời cậu ta, “Nếu cậu Hal đây muốn đi theo gia tộc Edward thì có nói với tôi cũng không có tác dụng. Chuyện này phải được gia tộc Edward đồng ý, tôi không làm chủ được.” Cô nhìn Matthew, hỏi: “Cậu Hal hôm nay đến đây có chuyện gì quan trọng không? Tôi còn phải đi thăm ngài Edward, anh ấy không nghe lời ai khác, tôi đành phải đi giám sát anh ấy.”
Matthew không biết nói gì, cậu ta có chuyện muốn nói nhưng không muốn nói với cô. Cục diện hiện tại đã khiến cậu ta không thoải mái rồi, càng đừng nói đến những lời nói qua loa cho có lệ về Công Tước đại nhân với Cung Ngũ.
“Xin hỏi Ngũ tiểu thư, khi nào thì ngài Edward mới tĩnh dưỡng khỏe lại?” Matthew hỏi.
Cung Ngũ mỉm cười với cậu ta nói: “Cái này thì tôi không rõ, phải hỏi ý kiến bác sĩ.” Rồi cô như thể bỗng nhớ ra điều gì đó nói: “Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, ngài Edward nhờ tôi gửi một tờ giấy note cho cậu Hal.” Matthew chợt kinh ngạc mừng rỡ: “Thật ư?” Trong tay cậu ta đã có chứng cứ hợp tác với Edward. Đến lúc đó nhớ chẳng may xảy ra chuyện gì thì cậu ta còn có thể tìm được cớ và lý do để kéo gia tộc Edward xuống cùng. Cung Ngũ đưa cho cậu ta một bức thư trống rỗng, “Ở trong này.”
Matthew lập tức nhận lấy nhưng không mở ra ngay, mà đứng lên các từ, đi ra cửa cậu ta dừng bước, sau đó lấy một bức thư trên người ra, đưa cho cô nói: “Ngũ tiểu thư, đây là đồ ngài Edward cần, tôi nghĩ chắc chắn ngài Edward sẽ rất hài lòng.”
Đến khi ra khỏi phạm vi lãnh địa gia tộc Edward, cậu ta mới rút tờ giấy ra, bên trên viết một đoạn:[Cậu Hal đã đạt được mục đích, yêu cầu thứ nhất cậu Hal đề ra kết thúc. Còn yêu cầu thứ hai phải xem biểu hiện của cậu Hal thế nào.] Cung Ngũ cầm đồ Matthew để lại, sau đó cho người đi tìm Lý Tư Không. Cô đưa thư cho anh ta xem: “Câu hại Lý, đây là thứ tên Matthew kia để lại, nói chắc chắn sẽ khiến anh Tiểu Bảo hài lòng. Anh nói xem liệu cậu ta có tìm thứ gì đó để chọc giận anh Tiểu Bảo không? Tôi thấy anh Tiểu Bảo tỉnh lại chắc chắn không được xem mấy thứ này, để kiểm tra xem là gì đã, chúng ta mở ra xem được không? Lọc lại những thông tin hữu dụng cho anh Tiểu Bảo xem, anh thấy sao?”
Lý Tư Không híp mắt: “Nhỡ chẳng may đó là bí mật to lớn gì đó thì chẳng phải là kéo cả hai chúng ta vào hay sao?”
Cung Ngũ giật khóe miệng: “Hai chúng ta bị cuốn vào rồi đấy thôi. Anh vẫn thay mặt anh Tiểu Bảo bảo vệ phủ Công tước, anh thấy người ta còn coi anh là người lạ nữa à?” Cô đẩy anh ta, “Chỉ xem một lần thôi mà, tôi không yên tâm về cái người tên Matthew đó. Lúc đầu tôi từng bị cậu ta bẫy, nếu như anh Tiểu Bảo lại bị cậu ta bẫy nữa thì chắc chắn anh Tiểu Bảo chết không nhắm mắt được.”
Lý Tư Không cầm lấy nói: “Đứng dậy, đi, chúng ta đi xem xem, tôi không tin là cái gì ghê gớm!”
Sau đó hai người vào phòng của Công tước đại nhân, mở máy tính ra, cắm USB vào. Mới đầu hình ảnh con lắc lư, thoạt nhìn không giống như chụp đàng hoàng, Cung Ngũ chậc lưỡi: “Đây là quay trộm à?” Lý Tư Không nói: “Chắc chắn rồi, quay tử tế thì sao thế này được?” Đoạn video được phát ra, khuôn mặt quốc vương hiện lên, trong một góc đoạn video quay được gương mặt quốc vương đang nằm bò ra bàn trước một đống đồ không rõ là gì: “Thành phần và tỷ lệ tốt như vậy à?”
“Vâng thưa Bệ hạ của thần.” Người nói là Matthew, “Thần đã chọn loại có thành phần tinh khiết nhất, mong ngài sẽ thích.” Nói xong, Matthew lại đưa một túi nữa, “Loại này mà hút chắc chắn sẽ khiến con người bay bổng lâng lâng, bệ hạ thích thì tốt quá.”
“Trời ơi!” Quốc vương kêu lên mừng rỡ: “Matthew, ta rất vui, ngươi đúng là thần dân trung thành của ta, ta thật may mắn khi có được thần dân như ngươi!”
Giọng Matthew lại truyền đến: “Vâng thưa bệ hạ của thần, thần cũng rất vinh hạnh khi được ngài chiểu cổ, vậy bây giờ thần có thể đi gặp Hoàng hậu xinh đẹp được chưa thưa bệ hạ?” “Đi đi, hôm nay cô ta vẫn là của ngươi!”