*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Công tước đại nhân tức giận muốn hộc máu. Anh thật sự... suýt nữa bị tức quá mà chết. Cung Ngũ gầy gầy, sự chú ý đặt hết lên chỗ đó, cô quan sát3, sau đó căng thẳng nói: “Anh Tiểu Bảo, hình như không có phản ứng!” Công tước đại nhân bất lực không thể nói nổi, tức giận nắm chặt lấy tay cô2, trừng mắt. Cung Ngũ biết anh tức giận, nhưng đây không phải là hiệu quả cô muốn sao? Cô còn nói: “Anh Tiểu Bảo, hay là cởi ra để em xem xem!”5
Nói xong cô định cởi quần Công tước đại nhân kiểm tra một chút.
Công tước đại nhân liều chết cũng không cho cô rút ra.
Cung Ngũ chặc lưỡi: “ y da, không cho xem thì thôi, vậy để lần sau đi, ha ha.” Nói xong cô cười ngây ngô hai tiếng, mặc kệ anh tức giận. Người0 bị bệnh đúng là cá nằm trên thớt, mặc cho người ta xâu xé. Công tước đại nhân cũng coi như hoàn toàn hiểu được rồi. Ngay cả cô cũng bắt nạt anh như vậy, huống hồ là người khác, tức chết mất! Buổi tối, Cung Ngũ đi ngủ, Công tước đại nhân vẫn nằm ở phòng theo dõi. Cho dù bây giờ bảo anh xuống giường anh cũng không có sức. Ban đêm đi ngủ Cung Ngũ lăn qua lăn lại, đầu óc vẫn đang tính toán bên chỗ Quốc vương. Anh Tiểu Bảo tỉnh rồi, sớm muộn gì Quốc vương cũng sẽ nhận được tin tức, cô phải nghĩ xem làm thế nào mới có thể tiếp tục làm cho xong chuyện.
Cây tre gầy kia đã ra tay với anh Tiểu Bảo một lần, nếu như hắn ta biết Công tước đại nhân hôn mê hết lần này đến lần khác không phải là bởi vì sắp chết mà là bởi vì sắp khỏe thì chắc chắn sẽ còn ra tay lần thứ hai. Vì muốn tránh chuyện xảy ra lần nữa nên Cung Ngũ mới phải mạo hiểm. Cung Ngũ biết sớm muộn gì Quốc vương cũng sẽ biết tin tức Công tước đại nhân đã tỉnh lại, nhưng cô không ngờ hắn ta lại nhận được tin tức nhanh như vậy.
Buổi trưa ngày hôm sau, chủ nhiệm giáo dục gọi Cung Ngũ ra ngoài, nói Quốc vương sai người đến đón cô qua đó.
Hắn ta cười híp mắt nhìn Cung Ngũ, nói: “Ngũ tiểu thư, nếu Edward đã tỉnh, vậy cũng đến lúc làm nhiệm vụ của cô rồi, còn nhớ mình nên làm thế nào không?”
“Nhớ chứ! Phải khiến Edward lập di chúc để lại tài sản của anh ấy cho tôi. Nhưng mà... tôi phải làm thế nào mới có thể khiến anh ấy để lại tài sản cho tôi đây? Dù sao, mẹ anh ấy vẫn còn.”
Quốc vương nói thẳng: “Mẹ của Edward quá bình thường, dù sao bà ta đã không phải là người của gia tộc Edward nữa. Sau khi ly hôn, bà ta đã khôi phục lại họ của mình, không liên quan đến bất cứ chuyện gì của gia tộc Edward rồi.” Cung Ngũ căng mặt lên: “Thật sao?” “Đương nhiên rồi.” Quốc vương trả lời: “Ta nghe năm đó Edward chính vì không muốn để tài sản của gia tộc rơi vào tay bà ta cho nên mới ly hôn sớm. Mà người phụ nữ đó sau khi biết tài sản của gia tộc đều là của tiểu Edward đã rất tức giận, nhưng không có cách nào khác, chỉ có thể dựa theo di chúc mà quyên góp một phần tài sản.”
Cung Ngũ chu môi, hỏi: “Vậy, có phải là nếu như tôi sinh con rồi, tôi cũng không có được tài sản của gia tộc Edward, tài sản đều là của đứa bé không?” “Đương nhiên! Chỉ có con của Edward mới là con cháu trực tiếp của gia tộc Edward, mang huyết thống của gia tộc Edward.”
Cung Ngũ gật đầu: “Hóa ra là như vậy!”
Suy nghĩ một chút, cô lại hỏi, “Quốc vương bệ hạ tôn kính, bây giờ Edward tỉnh rồi, nhưng mà... tôi phải làm sao mới có thể khiến anh ta đồng ý để lại hết tài sản cho tôi? Tôi cảm thấy, bây giờ phải càng cẩn thận hơn mới đúng!”
“Như vậy đi, cô cứ về trước, đợi ta nghĩ được cách rồi, ta sẽ thông báo cho cô.” Cung Ngũ chớp mắt, nhìn chằm chằm Quốc vương, mím môi, nói: “Thật ra, tôi có một cách hay, tôi vừa mới nghĩ ra xong.” Quốc vương không ôm bao nhiêu hy vọng đối với người phụ nữ ngu xuẩn này, nhưng thấy dáng vẻ cô chân thành, hắn ta vẫn qua quít hỏi cô: “Cách gì?”
“Quốc vương bệ hạ tôn kính, không phải trước đó ngài đã nói, nếu như tôi sinh con rồi, tôi sẽ không có quyền thừa kế tài sản nữa sao? Nhưng nếu tôi chỉ có một mình thì Công tước đại nhân sẽ không vô duyên vô cớ để lại tài sản cho tối. Cho nên, nếu như bây giờ tôi nói với Edward là tôi đã mang thai đứa con của anh ta, Quốc vương bệ hạ tôn kính, ngài cảm thấy nếu như vậy, phần thắng của tôi có lớn hơn không?”
Quốc vương hơi khựng lại, mắt đột nhiên sáng lên, nói: “Cô nói là giả vờ?” Cung Ngũ gật đầu: “Đúng vậy, nếu như thế, không phải là dễ dàng giải quyết được vấn đề khó khăn rồi sao?”
“Đúng vậy, như thế thì hắn sẽ có thêm một lý do để lại tài sản cho cô rồi!” Quốc vương xoa tay, còn hít mũi liên tục, cảm thấy đây là một ý tuyệt vời. Cung Ngũ cười: “Tôi cũng cảm thấy tôi rất thông minh! Quốc vương bệ hạ tôn kính, ngài cũng cảm thấy tôi thông minh như vậy là có thể đảm nhiệm vị trí Hoàng hậu đúng không?” Quốc vương vừa nghe thấy thể lập tức cảnh giác nhìn cô một cái, lại đè nén sự chán ghét nói: “Dĩ nhiên! Ta cảm thấy Ngũ tiểu thư vô cùng thông minh.”
Cung Ngũ gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy như vậy! Ha ha ha!” Nói xong, cô lại cúi đầu, nói: “Nhưng mà bây giờ vẫn có một vấn đề.” “Vấn đề gì?” Quốc vương hỏi. Cung Ngũ ngẩng đầu lên, đáng thương nhìn Quốc vương, nói: “Rõ ràng tôi không mang thai, tôi phải làm thế nào mới khiến anh Tiểu Bảo tin tưởng được? Bên cạnh anh ta có nhiều bác sĩ như vậy, tùy tiện tìm một người kiểm tra một chút cũng biết chắc chắn tôi không mang thai, vậy phải làm thế nào đây?”
“Cái này đơn giản thôi!” Hắn ta nói: “Bác sĩ bên cạnh Edward đều chữa bệnh di truyền của gia tộc hắn, bọn họ lại không phải là bác sĩ phụ khoa. Ta sẽ thông báo với Edward, để biểu đạt sự coi trọng và quan tâm của triều đình với hắn, ta sai hoàng thất đặc biệt thành lập một đội điều trị chuyên môn phụ trách kiểm tra thai sản định kỳ cho cô. Ta có thể cho cô một bản báo cáo kiểm tra thai sản hoàn chỉnh, không tìm được bất cứ sơ hở nào, có thể chứng minh trong bụng cô thật sự có đứa con của Edward!” Cung Ngũ lập tức mở to mắt, nói: “Woa! Quốc vương bệ hạ tôn kính, tôi thật sự cảm thấy ngài quá thông minh!” Mặc dù Quốc vương không thích kiểu người đẹp phương Đồng nhạt nhẽo như Cung Ngũ, nhưng hắn ta vẫn luôn rất hưởng thụ lời lấy lòng cô nói ra, “Cổ đi về trước đi, tạm thời đừng nhắc chuyện này với Edward, đợi ta sai người chuẩn bị tài liệu xong, cô hãy nói với hắn.”
Cung Ngũ gật đầu: “Vâng vâng, tôi biết rồi. Quốc vương bệ hạ tôn kính, ngài đúng là một người bạn đáng tín nhiệm!”
Cung Ngũ gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy như vậy! Ha ha ha!” Nói xong, cô lại cúi đầu, nói: “Nhưng mà bây giờ vẫn có một vấn đề.” “Vấn đề gì?” Quốc vương hỏi. Cung Ngũ ngẩng đầu lên, đáng thương nhìn Quốc vương, nói: “Rõ ràng tôi không mang thai, tôi phải làm thế nào mới khiến anh Tiểu Bảo tin tưởng được? Bên cạnh anh ta có nhiều bác sĩ như vậy, tùy tiện tìm một người kiểm tra một chút cũng biết chắc chắn tôi không mang thai, vậy phải làm thế nào đây?”
“Cái này đơn giản thôi!” Hắn ta nói: “Bác sĩ bên cạnh Edward đều chữa bệnh di truyền của gia tộc hắn, bọn họ lại không phải là bác sĩ phụ khoa. Ta sẽ thông báo với Edward, để biểu đạt sự coi trọng và quan tâm của triều đình với hắn, ta sai hoàng thất đặc biệt thành lập một đội điều trị chuyên môn phụ trách kiểm tra thai sản định kỳ cho cô. Ta có thể cho cô một bản báo cáo kiểm tra thai sản hoàn chỉnh, không tìm được bất cứ sơ hở nào, có thể chứng minh trong bụng cô thật sự có đứa con của Edward!” Cung Ngũ lập tức mở to mắt, nói: “Woa! Quốc vương bệ hạ tôn kính, tôi thật sự cảm thấy ngài quá thông minh!” Mặc dù Quốc vương không thích kiểu người đẹp phương Đồng nhạt nhẽo như Cung Ngũ, nhưng hắn ta vẫn luôn rất hưởng thụ lời lấy lòng cô nói ra, “Cổ đi về trước đi, tạm thời đừng nhắc chuyện này với Edward, đợi ta sai người chuẩn bị tài liệu xong, cô hãy nói với hắn.”
Cung Ngũ gật đầu: “Vâng vâng, tôi biết rồi. Quốc vương bệ hạ tôn kính, ngài đúng là một người bạn đáng tín nhiệm!”