*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. So sánh như vậy, Quốc vương cũng bắt đầu thể hiện tình ý với Gloria, quan tâm như vợ chồng tình thâm. Cung Ngũ vừa bưng trà v3ừa rót nước cho Công tước đại nhân hết sức ân cần.
Quốc vương ở bên cạnh nói: “Ngũ tiểu thư và Edward đúng là tình c2ảm sâu sắc, nếu hai người đã yêu nhau như vậy, tại sao không kết hôn đi? Kết hôn rồi không phải sẽ tốt hơn sao?”
Cun5g Ngũ nhanh chóng nhìn Quốc vương một cái, lại nhìn Công tước đại nhân một cái, vội vàng ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, mím mô4i không nói gì.
Quốc vương hỏi xong, Công tước đại nhân nhìn Cung Ngũ rồi mới cười nói: “Thần muốn lắm, nhưng mẹ Tiể0u Ngũ không đồng ý, cho nên cứ kéo dài đến tận bây giờ. Giờ sức khỏe thần lại như vậy, sợ ngộ nhỡ ngày nào đó mình không còn, sẽ liên lụy đến Tiểu Ngũ.”
Tiểu Ngũ xoay người khóc “hu hu hu” chạy đi, để lại Quốc vương bắt đầu khuyên Công tước đại nhân: “Edward, cậu như vậy không đúng rồi. Dù sao ở Gaddles cậu cũng là người tình trong mộng của rất nhiều tiểu thư khuê các. Bọn họ vẫn biết cậu chung tình, Ngũ tiểu thư lại đồng ý, cậu như vậy sẽ làm tổn thương cô ấy thế nào? Dù sao cậu cũng luôn rất thích cô ấy, nếu không sao có thể chia tay rồi còn theo đuổi lại? Một cô gái muốn kết hôn với cậu, cậu nên vui vẻ đồng ý, huống hồ cô ấy còn có con của cậu rồi, cho dù là vì đứa bé cũng nên nghiêm túc suy nghĩ một chút.”
Công tước đại nhân hít sâu, vẫn vui vẻ hòa nhã với Quốc vương, “Bệ hạ nói đúng, thần sẽ suy nghĩ.” “Suy nghĩ cái gì chứ?” Quốc vương nói: “Cô gái tốt như vậy không dễ tìm đâu.” Trong lòng hắn ta đang khinh thường người phụ nữ ngu xuẩn kia. Cung Ngũ chạy rồi nhưng vẫn dựng tại lên nghe xem, sao lại vẫn không đồng ý? Thật đáng ghét! Bị Quốc vương nói mãi, cuối cùng Công tước đại nhân mở miệng: “Thần sẽ thông báo với mẹ Tiểu Ngũ một tiếng rồi tính. Đa tạ bệ hạ.”
Quốc vương vỗ tay hoan nghênh, cao hứng nói: “Edward, tuần sau là sinh nhật ta, ta có ý này, sao chúng ta không tổ chức luôn hôn lễ của cậu và Ngũ tiểu thư vào bữa tiệc sinh nhật ta?” Sau đó hắn ta cúi đầu có chút ngượng ngùng nói: “Dĩ nhiên, ta cũng có tự tâm, dù sao bây giờ ta không có nhiều tiền, nếu như có thể tổ chức cùng hôn lễ của Edward, ta nghĩ bữa tiệc sinh nhật của ta sẽ vẻ vang hơn rất nhiều...”
Lời này là thật. Quốc vương coi như đang tìm lý do tốt nhất cho mình. Công tước đại nhân nghe thấy mấy câu sau của hắn ta, trên mặt lộ ra mấy phần sáng tỏ, sau đó anh gật đầu: “Nếu như thần có thể thuyết phục được mẹ của Tiểu Ngũ, vậy thì chi phí bữa tiệc sinh nhật của bệ hạ cá tính cho thần, nếu như không thể thành công... thần cũng sẽ trả chút chi phí, coi như là tấm lòng với bệ hạ.”
Quốc vương rất vui vẻ, đã thực hiện được toàn tính trong lòng rồi, “Thời gian này xin Edward hãy chăm sóc sức khỏe cho tốt, đến lúc đó cho dù có tổ chức cùng tiệc cưới của cậu và Ngũ tiểu thư hay không, ít nhất Edward phải khỏe mạnh mới có thể tham gia được. Hy vọng có thể thấy Edward ở bữa tiệc sinh nhật của ta.” Công tước đại nhân mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên rồi. Thần cũng cố gắng chăm sóc sức khỏe, hy vọng có thể tham gia bữa tiệc sinh nhật của bệ hạ.”
Cung Ngũ che bụng mình, cẩn thận nhìn Công tước đại nhân, nói: “Nhưng mà anh Tiểu Bảo... sợ là bụng em không đợi được!”
Công tước đại nhân suýt nữa tức chết, còn dám nói ra à? Anh hít sâu một hơi rồi mới nói: “Anh sẽ không bạc đãi đứa bé.”
Cung Ngũ buồn rười rượi, nghiêng đầu nhìn về phía Quốc vương: Nhìn đi, anh ấy căn bản không muốn lấy tôi, còn lôi mẹ tôi ra làm bia đỡ đạn.
Quốc vương lại mở miệng: “Sao lại nói thế chứ? Đường đường là Công tước Edward, chẳng lẽ đứa bé lại chỉ có thể làm con riêng? Như vậy không được, đây chính là cháu trai tương lai của ta, ta còn đợi tặng quà to cho nó nữa. Thân phận như Edward bao nhiêu người cầu còn không được, sao lại không đồng ý?” Hắn ta nhìn về phía Cung Ngũ, cười híp mắt nói: “Đây chính là vấn đề của Ngũ tiểu thư, nhất định là cô không đủ cố gắng, không khiến mẹ cô đồng ý. Cô phải biết, Edward không phải là người mà ai cũng có thể bám vào, tuột mất cơ hội này sẽ không còn cơ hội khác nữa đâu.”
Cung Ngũ mím môi, nhìn trộm Công tước đại nhân một cái, sau đó nói to: “Tôi không có ý kiến, anh Tiểu Bảo, nếu không chúng ta tổ chức hôn lễ đi, như vậy cũng có thể cho đứa bé trong bụng em một cái danh phận, anh thấy thể nào?” Công tước đại nhân: “...”
Còn lôi đứa bé ra mà nói! Anh trừng cô, “Chỗ cô Nhạc thì sao?”
Cung Ngũ trả lời: “Dù sao cũng có hữu hiệu ở Gaddles, lúc nào về bên kia, cùng lắm thì lại đăng ký kết hôn thôi!”
Kết hôn bị cô nói như ăn kẹo, Công tước đại nhân chỉ muốn bóp chết cô luôn.
“Em xem em nói cái gì đi.”
Cung Ngũ mím môi, “Người ta nói thật mà! Em thật sự không để ý chút nào...” Sau đó cô đỏ mắt chờ mong nhìn Quốc vương: “Quốc vương bệ hạ tôn kính, ngài có đồng ý làm người chứng hôn cho tôi và anh Tiểu Bảo không?” Công tước đại nhân: “...” Anh siết tay lại: “Tiểu Ngũ!”
Công tước đại nhân hít sâu, vẫn vui vẻ hòa nhã với Quốc vương, “Bệ hạ nói đúng, thần sẽ suy nghĩ.” “Suy nghĩ cái gì chứ?” Quốc vương nói: “Cô gái tốt như vậy không dễ tìm đâu.” Trong lòng hắn ta đang khinh thường người phụ nữ ngu xuẩn kia. Cung Ngũ chạy rồi nhưng vẫn dựng tại lên nghe xem, sao lại vẫn không đồng ý? Thật đáng ghét! Bị Quốc vương nói mãi, cuối cùng Công tước đại nhân mở miệng: “Thần sẽ thông báo với mẹ Tiểu Ngũ một tiếng rồi tính. Đa tạ bệ hạ.”
Quốc vương vỗ tay hoan nghênh, cao hứng nói: “Edward, tuần sau là sinh nhật ta, ta có ý này, sao chúng ta không tổ chức luôn hôn lễ của cậu và Ngũ tiểu thư vào bữa tiệc sinh nhật ta?” Sau đó hắn ta cúi đầu có chút ngượng ngùng nói: “Dĩ nhiên, ta cũng có tự tâm, dù sao bây giờ ta không có nhiều tiền, nếu như có thể tổ chức cùng hôn lễ của Edward, ta nghĩ bữa tiệc sinh nhật của ta sẽ vẻ vang hơn rất nhiều...”
Lời này là thật. Quốc vương coi như đang tìm lý do tốt nhất cho mình. Công tước đại nhân nghe thấy mấy câu sau của hắn ta, trên mặt lộ ra mấy phần sáng tỏ, sau đó anh gật đầu: “Nếu như thần có thể thuyết phục được mẹ của Tiểu Ngũ, vậy thì chi phí bữa tiệc sinh nhật của bệ hạ cá tính cho thần, nếu như không thể thành công... thần cũng sẽ trả chút chi phí, coi như là tấm lòng với bệ hạ.”
Quốc vương rất vui vẻ, đã thực hiện được toàn tính trong lòng rồi, “Thời gian này xin Edward hãy chăm sóc sức khỏe cho tốt, đến lúc đó cho dù có tổ chức cùng tiệc cưới của cậu và Ngũ tiểu thư hay không, ít nhất Edward phải khỏe mạnh mới có thể tham gia được. Hy vọng có thể thấy Edward ở bữa tiệc sinh nhật của ta.” Công tước đại nhân mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên rồi. Thần cũng cố gắng chăm sóc sức khỏe, hy vọng có thể tham gia bữa tiệc sinh nhật của bệ hạ.”
Tiễn vợ chồng Quốc vương đi, Cung Ngũ chạy từ phía sau ra, mím môi trừng Công tước đại nhân, tức giận: “Anh Tiểu Bảo, anh nói đi, anh nói thật đi, có phải là anh không muốn lấy em một chút nào không? Anh nói rõ đi! Em nói cho anh biết, em sẽ không để cho anh tìm được tờ giấy đăng ký kết hôn kia đâu!”
Công tước đại nhân trả lời, “Em đặt ở trong cái ống lõm vào sau tivi trong phòng ngủ, bị cuộn lại thành hình tròn.” Cung Ngũ khiếp sợ: “Sao anh lại biết? Em chưa hề nói với ai cả!” Công tước đại nhân nhìn cô một cái: “Buổi tối đầu tiên anh trở lại phủ Công tước, ban đêm em dậy hai lần, cầm đèn pin soi vào đó xem có bị anh phát hiện không, dĩ nhiên là anh biết rồi.” “Anh Tiểu Bảo, anh không thể như vậy được!”
Công tước đại nhân hỏi: “Vậy anh phải thế nào? Em tùy tiện tìm một tấm ảnh chụp chung, còn photoshop phông nền làm thành giấy đăng ký kết hôn của chúng ta, em muốn anh vui vẻ nhảy lên ba thước hả? À, chân anh không cử động được, không nhảy lên được.”
Cung Ngũ mếu máo: “Anh Tiểu Bảo...” Công tước đại nhân lại trừng cô, “Nhờ cái giấy đăng ký kết hôn kia, chỉ có thể kết hôn lại lần nữa thôi.”
Cung Ngũ tiếp tục mếu máo: “Ai muốn kết hôn cùng với sinh nhật của Quốc vương chứ...” Công tước đại nhân thở dài, “Không ai muốn làm cùng với hắn ta cả, chẳng qua chỉ là tiếp lời hắn ta thôi.” Mặc dù nói như vậy, nhưng Quốc vương liên tục gửi tiền qua, rõ ràng là để dùng cho tiệc sinh nhật. Còn Công tước đại nhân, buổi tối hôm đó thật sự gọi điện thoại cho Nhạc Mỹ Giảo. Điện thoại vang lên mấy tiếng mới có người nghe, tâm tình Nhạc Mỹ Giảo không tốt lắm, giọng nói trong điện thoại không dịu dàng chút nào: “Alo.” Cung Ngũ: “...” Cô không lên tiếng, sau đó đưa điện thoại cho Công tước đại nhân, hếch cằm: Anh nghe đi. “Cô Nhạc” Tiếng Công tước đại nhân vang lên trong điện thoại, Nhạc Mỹ Giảo vừa nghe thấy không phải là Cung Ngũ, dịu dàng hẳn đi thật, “Ồ, hóa ra là cậu Phí.” Công tước đại nhân mỉm cười: “Cổ Nhạc không cần khách sáo như vậy, cổ có thể gọi cháu là Tiểu Bảo giống mẹ cháu là được rồi.” Nhạc Mỹ Giảo giật mình, giống như có chỗ nào đó không đúng.