*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cung Ngũ lập tức nhìn sang Công tước đại nhân. Công tước đại nhân câm nín, không biết phải nói sao. Cung Ngũ xoay đầu nhìn sang3 Yến Đại Bảo, “Yến Đại Bảo này, sao có thể chứ?” Cô giơ tay chỉ vào Cải Trắng Nhỏ, nói: “Nếu lúc hẹn hò với anh cậu tớ luôn gi2ữ khoảng cách ba mét thì làm gì có Cải Trắng Nhỏ chứ?”
Yến Đại Bảo gật đầu hùa theo: “Đúng vậy! Anh, anh không thể làm5 vậy được. Anh và Tiểu Ngũ yêu nhau có thể làm đủ mọi chuyện, còn em và anh Bánh Bao yêu nhau thì lại không thể. Hứ! Tiểu Ngũ,4 chúng ta đi thôi, đi nói chuyện nào.”
Đã rất nhiều ngày không nói chuyện với Cung Ngũ, Yến Đại Bảo đã rất không vui, 0cuối cùng cũng có cơ hội, cô vui vẻ kéo Cung Ngũ đi vào phòng mình.
Công tước đại nhân bể Cải Trắng Nhỏ đứng dưới lầu, không nói nên lời, chỉ biết nhìn trời.
Yến Đại Bảo và Cung Ngủ không quan tâm đến anh.
Công tước đại nhân không phải là người thích nghe lén chuyện của người khác, nhưng đó là em gái của anh. Anh cứ cảm thấy loại đàn ông giống hồ ly tinh như Lý Nhất Địch sẽ lừa gạt cô em gái Đại Bảo ngây thơ của anh. Khi anh đang nhíu mày có chút sốt ruột thì Yến Hồi xuất hiện ngoài cửa. Công tước đại nhân lập tức bể Cải Trắng Nhỏ đi qua: “Chú Yên.” Yến Hồi dùng khóe mắt liếc anh một cái, “Tránh xa ông đây một chút, ông đây vừa nhìn thấy mày thì đã cảm thấy chướng mắt.”
Công tước đại nhân đưa Cải Trắng Nhỏ đến trước mặt ông ta, nói: “Cải Trắng Nhỏ gọi ông nội đi.”
Cải Trắng Nhỏ phun bong bóng về phía Yến Hồi.
Yến Hồi chán ghét lùi về sau vài bước, suýt chút thì đụng trúng người Triển Tiểu Liên. Bà trừng mắt nhìn ông ta: “Không có mắt à, đi đường kiểu gì thế?”
Yến Đại Bảo nghe xong thì trừng to mắt, hỏi: “Tại sao cậu lại không biết?” Cung Ngũ: “Tớ đâu có biết đâu! Tớ thấy hiếu kỳ mà, liếm ở đâu thế?” Sau đó, Cung Ngũ nhìn thấy Yến Đại Bảo giơ bàn tay trắng mịn xinh xắn của mình ra, chỉ vào ngực Cung Ngũ, nói: “Liếm ở chỗ này này!” Cung Ngũ hào hứng, “Ai liếm ai cơ?”
Yến Đại Bảo mím môi, liếc mắt nhìn cô, có chút mất kiên nhẫn nói: “Đã nói là tớ liếm anh Bánh Bao rồi mà! Tớ xem phim thấy người ta diễn như vậy, đúng lúc nhìn thấy áo của anh Bánh Bao không gài nút, sau đó tớ liền liếm vào.”
Cung Ngũ ôm lấy vai của Yến Đại Bảo, thận trọng nói: “Yến Đại Bảo, tớ xin bày tỏ sự khâm phục từ tận đáy lòng, tớ hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này!” Yến Đại Bảo: “Chứ gì nữa, tớ là ai, anh Bánh Bao cũng rất thích đấy.” “Anh ấy không thích mới lạ.” Cung Ngũ nói: “Dù đổi lại là người khác thì ai cũng thích...” Cô lại hỏi: “Ngoài chuyện đó thì hai người còn làm gì nữa? Yến Đại Bảo, cậu và anh Bánh Bao của cậu... có lên giường không?” Yến Đại Bảo: “Có chứ!”
Bà ngước mắt nhìn thấy Cải Trắng Nhỏ, lập tức vui vẻ nói: “Ôi cục cưng của bà nội, đến đây, bà nội ôm cục cưng nào!” Bà ôm Cải Trắng Nhỏ vào lòng, Công tước đại nhân đột nhiên bước lại gần Yến Hồi, nói: “Tối hôm qua Đại Bảo đi hẹn hò.” Yến Hồi ngẩng đầu thật mạnh, nghiến răng nghiến lợi, căm hận, “Thằng khốn Lý Nhất Địch, ông đây phải lột da của nó!”
“Đại Bảo không biết đã bị làm gì, bây giờ đang trốn trong phòng nói chuyện riêng với Tiểu Ngũ. Cháu không sợ chuyện gì khác, chỉ sợ Đại Bảo bị anh ấy lừa. À, chủ Yến cũng biết mà, Đại Bảo so với anh ấy, nhất định là không hiểu chuyện gì.”
Một đứa con gái không hiểu chuyện gì, lại bị lừa mà hôn hôn sờ sờ liếm liếm một người đàn ông, nghĩ đến cảnh tượng đó, Công tước đại nhân liền không kìm được mà nắm tay lại.
Cô công chúa được nhỏ được cả nhà che chở, bảo vệ, hết mực yêu thương lại bị một người đàn ông thường xuyên vây quanh lén lút sờ mó, có thể không tức sao? Quả nhiên, Công tước đại nhân nói xong, biểu cảm của Yến Hồi liền giống như đất trời sụp đổ, trừng to đôi mắt, sau đó, ông ta xoay người xông thẳng lên lầu. Nhiệm vụ của Công tước đại nhân đã xong, cuối cùng anh cũng có thể yên tâm dỗ Cải Trắng Nhỏ. Trên lầu, Yến Đại Bảo đang ngồi trong phòng nói chuyện với Cung Ngũ. Cung Ngũ trừng mắt, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cậu và anh Lý lại tiền thêm một bước rồi sao? Buổi tối ngoài chuyện hôn sờ liểm kia thì còn làm gì nữa?” Yến Đại Bảo liếc mắt nhìn Cung Ngũ, vẻ mặt tự hào nói: “Thì làm chuyện của một cặp tình nhân nên làm đấy! Bằng không thì có thể làm gì?”
Cung Ngũ gật đầu, khen ngợi: “Yến Đại Bảo này, cuối cùng cậu cũng tiến bộ rồi. Rất tốt. Vậy, tớ hỏi cậu một cậu, cậu và anh Bánh Bao hôn nhau thì tớ biết rồi, sờ thì tớ cũng biết rồi, nhưng tớ không biết là liếm cái gì?”
Yến Đại Bảo mím môi, liếc mắt nhìn cô, có chút mất kiên nhẫn nói: “Đã nói là tớ liếm anh Bánh Bao rồi mà! Tớ xem phim thấy người ta diễn như vậy, đúng lúc nhìn thấy áo của anh Bánh Bao không gài nút, sau đó tớ liền liếm vào.”
Cung Ngũ ôm lấy vai của Yến Đại Bảo, thận trọng nói: “Yến Đại Bảo, tớ xin bày tỏ sự khâm phục từ tận đáy lòng, tớ hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này!” Yến Đại Bảo: “Chứ gì nữa, tớ là ai, anh Bánh Bao cũng rất thích đấy.” “Anh ấy không thích mới lạ.” Cung Ngũ nói: “Dù đổi lại là người khác thì ai cũng thích...” Cô lại hỏi: “Ngoài chuyện đó thì hai người còn làm gì nữa? Yến Đại Bảo, cậu và anh Bánh Bao của cậu... có lên giường không?” Yến Đại Bảo: “Có chứ!”