Công Tước

Chương 1347: Tư vấn



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thầy Lý nói thẳng: “Chị nói bạn học Lam Anh đánh, nhưng không có chứng cứ gì cả, những đứa bé làm chứng mà chị nói kia, chị đi hỏ3i thăm xem, đứa nào không phải là nói dối thành tính rồi? Nói khó nghe một chút, lời của bọn chúng căn bản không thể tin

Em học sinh tên Thối Doanh đó, không phải tôi nói đâu, vừa mới khai giảng đã vô duyên vô cớ đánh người

Sau đó, phụ huyn5h của người ta tìm đến đây, em đó liền nói con nhà người ta từng phá thai không phải là thứ tốt đẹp gì cả, kết quả thì sao? Phụ 4huynh của người ta đưa con đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ ở bệnh viện chứng minh là giả

Một cô bé trong sạch bị em học s0inh đó mở miệng vu tội thành cái gì rồi? Đánh người? Không có chứng cứ, ăn nói lung tung ai mà không biết.

Ông thở hổn hển nói với Lam Anh: “Lam Anh, em mau lên lớp đi, chuyện này có trường học chống đỡ cho em, em chỉ cần học tập tử tế là được, sau này có chuyện gì, nhớ đến tìm trường học, tránh cho người ta tưởng là em dễ bắt

Cô nhận lấy bài kiểm tra của mình, không chút nghi ngờ được một trăm điểm.

Giáo viên tiếng Anh: “Các em học tập bạn học Lam Anh đi, người ta cũng ngồi trong cùng một lớp học như các em, người ta thi được bao nhiêu điểm, các em thi được bao nhiêu điểm? Nếu như tôi là các em, tôi sẽ phải làm người lại lần nữa!”

Thầy giáo lải nhải một đống lớn, mọi người vô cùng chán nản

Tài liệu mới nhất của Yến Đại Bảo lại được đưa đến, Lam Anh nghiêm túc xem, chỉ có hai người nhận được tài liệu, hai người còn lại quá nhỏ, vẫn chưa nhập học, cũng không có nhận thức

Lam Anh nghiêm túc lật đọc, từ trong tài liệu của Yển Đại Bảo phán đoán tâm trạng và tình hình học tập gần đây của cô.

Lam Anh lấy sách vở ra khỏi cặp sách, nói: “Không sao.”

Cô luôn cảm thấy nếu cô gái ngồi cùng bàn dùng lòng nhiệt tình hóng hớt lên học tập, nói không chừng cũng sẽ thi được điểm cao hơn

Tiết tiếng Anh, giáo viên trả bài kiểm tra hôm trước, cô gái ngồi cùng bàn cúi đầu nhìn điểm của mình, lập tức kêu rên một tiếng: “Năm mươi chín điểm..

không đạt tiêu chuẩn.”

Lam Anh: “...”

nat.”

Lam Anh gật đầu, xoay người đi vào lớp học

Vừa đi, cô còn vừa giơ tay sờ mũi, đột nhiên phát hiện hóa ra học sinh ưu tú cho dù làm chuyện xấu cũng không ai tin

Cho nên cô bé bạo lực như Yến Đại Bảo cho dù đánh người rồi lại gào thét, vẫn khiến người ta thương yêu đúng không?

Quay lại lớp học, học sinh trong lớp lập tức nghển cổ lên hỏi: “Chuyện gì thể chuyện gì thể: Lam Anh, cậu đánh người à? Cậu còn biết đánh nhau hả?” Lam Anh không để ý đến bọn họ, cô ngồi xuống, cô gái ngồi cùng bàn nhìn cô, “Những người phụ nữ kia bắt nạt cậu à? Thật là quá đáng, sao những người này lại không biết xấu hổ chứ? Rõ ràng là bọn họ bắt nạt cậu, bây giờ còn để hỏi tội!”

Giáo viên tiếng Anh: “Các em học tập bạn học Lam Anh đi, người ta cũng ngồi trong cùng một lớp học như các em, người ta thi được bao nhiêu điểm, các em thi được bao nhiêu điểm? Nếu như tôi là các em, tôi sẽ phải làm người lại lần nữa!”

Thầy giáo lải nhải một đống lớn, mọi người vô cùng chán nản

Tài liệu mới nhất của Yến Đại Bảo lại được đưa đến, Lam Anh nghiêm túc xem, chỉ có hai người nhận được tài liệu, hai người còn lại quá nhỏ, vẫn chưa nhập học, cũng không có nhận thức

Lam Anh nghiêm túc lật đọc, từ trong tài liệu của Yển Đại Bảo phán đoán tâm trạng và tình hình học tập gần đây của cô.

Cô mới đánh người ta, nguyên nhân là buổi trưa cô vội về nhà ăn cơm, kết quả cậu con trai kia không có mắt, cứ chắn đường cổ

Đánh xong rồi hai bên dẫn phụ huynh đến, dẫn phụ huynh đến rồi mới biết, thật ra cậu con trai kia vốn dĩ thích cô, muốn tỏ tình với cô, kết quả bị đánh một trận.

Hình như Yến Đại Bảo rất hối hận, nhưng đánh chết cậu con trai kia cũng không dám đến gần cô nữa, chưa đến hai ngày sau đã chuyển trường rồi.

Lúc Lam Anh đọc tài liệu, cô có thể nghĩ ra được vẻ ân hận trên khuôn mặt của cô gái đáng yêu xinh đẹp bị muỗi đốt vào mặt kia.

Huấn luyện viên lễ nghi: “Đây là tài liệu mới nhất, đừng cảm thấy nhàm chán, mỗi lần đưa cho mọi người xem những tài liệu này đều là để mọi người hiểu cô công chúa nhỏ kia hơn.”

Cô ta hít một hơi thuốc lá, móng tay sơn màu đỏ chót rực rỡ lấp lánh chói mắt, giống như đá quý xinh đẹp

Cô ta khẽ híp mắt lại, phun khói ra khỏi mũi miệng, nhất thời, cả người cô ta đều chìm ngập trong khói thuốc mù mịt, khiển mọi người không nhìn rõ được mặt cô ta: “Lam Anh rất may mắn

Chỉ cần em thuận lợi thông qua kiểm tra là sẽ có cơ hội học cùng lớp với vị công chúa điện hạ kia

Đừng để tôi thất vọng.”

Lam Anh gật đầu: “Vâng, huấn luyện viên.”

Cô gái còn lại nhìn Lam Anh một cái

Cô ta lớn hơn Lam Anh hai tuổi, năm nay cô ta thi vào đại học, nếu như thông qua đợt kiểm tra cuối cùng sẽ thi vào đại học Thanh Thành, Lam Anh cẩn thận lật xem tài liệu, cô phát hiện, hình như làm chuyện gì Yến Đại Bảo cũng hổ đổ

Một cô công chúa nhỏ làm việc hoàn toàn dựa vào tâm trạng.

“Số 7” Huấn luyện viên lễ nghi lại mở miệng

Lam Anh ngẩng đầu lên: “Vâng, huấn luyện viên.” Huấn luyện viên lễ nghi: “Tang Cung là người đàn ông của tôi, em không thể cướp với tôi, biết chưa?” Lam Anh: “Vâng, huấn luyện viên.” Huấn luyện viên lễ nghi mỉm cười: “Em thích ai?” Lam Anh không hiểu, nhìn cô ta, huấn luyện viên lễ nghi nói: “Ở chỗ này, em có thích ai không? Tôi nói là đàn ông ấy

Bạn học trong trường em? Hay là huấn luyện viên duy nhất tiếp xúc với các em?” Lam Anh: “Tôi vẫn chưa hiểu những thứ này

Tạm thời tôi không thích ai, tôi cũng không biết lúc nào tôi có thể gặp được người đó.” Huấn luyện viên lễ nghi hỏi cô gái kia, “Em thì sao? Em có thích ai không?”

Cô gái kia ngẩn ra, sau đó cụp mắt xuống, lắc đầu, “Tôi không có.”

“Em lớn hơn Lam Anh, là tuổi mới biết yêu, lại không thích nam sinh nào cả, cuộc sống của em thật nhàm chán

Tôi biết, Tử Sa thích Phó Thanh Ly, giống như tôi năm đó bị Tang Cung mê hoặc.” Lam Anh suy nghĩ một chút, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía huấn luyện viên lễ nghi, hỏi: “Huấn luyện viên, vị huấn luyện viên Tang Cung đó là tổng huấn luyện viên của đợt kiểm tra cuối cùng đúng không?”

Huấn luyện viên lễ nghi hơi nghiêng người về phía cô, nói: “Sao hả? Em đột nhiên ý thức được tầm quan trọng của Tang Cung rồi à?” Lúc nói lời này, trên mặt cô ta lộ ra vẻ nguy hiểm

Lam Anh: “Tôi đang nghĩ, huấn luyện viên nhất định rất hiểu vị huấn luyện viên Tang Cung đó, cho nên tôi muốn biết, vị huấn luyện viên Tạng Cung kia có khả năng nắm giữ đại quyền sinh sát với đợt kiểm tra cuối cùng, đúng không?” “Không sai

Anh ta muốn cho em thông qua, em có thể thông qua, anh ta không muốn cho em thông qua, bất kể như thế nào em cũng không thể thông qua

Đây chính quyền lực của anh ta ở đây.” Lam Anh suy nghĩ một chút, lại hỏi: “Có ngoại lệ không? Có khả năng cho dù anh ta không muốn cho ai thông qua, nhưng vẫn có người thông qua năng lực của mình, thông qua đợt kiểm tra cuối cùng không?”

“Có, đương nhiên là có

Chính là Phó Thanh Ly.”

Lam Anh ngẩn ra, huấn luyện viên lễ nghi cười nói: “Em cũng nhìn ra được đúng không? Thật ra Phó Thanh Ly và Tang Cung không hề hòa thuận, Phó Thanh Ly vào muộn hơn Tang Cung hai năm, nhưng anh ta giống như Tang Cung, đều là người ưu tú nhất trong tất cả các nhóm học viên.”

“Tang Cung là một người rất mạnh mẽ, sự mạnh mẽ của anh ta ngang tàng bạo ngược lại mang theo thú tính

Tôi thích người đàn ông như vậy, anh ta muốn nói cái gì sẽ nói ra, anh ta thích cái gì sẽ đoạt lấy

Tôi và anh ta là một loại người, tôi thích anh ta, cho nên tôi có được anh ta...”

“Mà Phó Thanh Ly quá nhàm chán, anh ta luôn dùng thái độ thoát khỏi thế giới nhìn tất cả mọi người

Anh ta tự cho mình là siêu phàm, mà những người khác đều là ngu xuẩn

Anh ta còn là con trai của một tên tội phạm tử hình.” Thấy Lam Anh và cô gái còn lại kinh ngạc, huấn luyện viên lễ nghi cong khóe môi lên, nói: “Sao hả? Mọi người đều biết, các em lại không biết à? Ba Phó Thanh Ly là một tội phạm tử hình, vào năm anh ta bảy tuổi đã bị xử bắn rồi

Nghe nói đột nhiên một ngày ba anh ta nổi điên giết mẹ anh ta, chị gái và em trai còn trong tã lót của anh ta, rồi lại chạy đi giết một nhà cán bộ trong thôn, sau đó bị bắt lại

Vốn dĩ ông ta cũng muốn giết Phó Thanh Ly, nhưng hôm đó Phó Thanh Ly lại chơi bịt mắt bắt dê với người bạn nhỏ hàng xóm, trốn ở trong cái tủ trong nhà, sau đó ngủ ở bên trong, anh ta vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng ba anh ta giết mẹ anh ta..

đâm từng dao lên cổ mẹ anh ta, cắt đứt đầu...” Cô ta mỉm cười nói, “Có phát hiện Phó Thanh Ly rất thích nấp ở trong bóng tối không? Bởi vì ở trong bóng tối anh ta mới sống sót, cho nên bóng tối mới khiến anh ta có cảm giác an toàn.”

Lam Anh kinh ngạc, cổ nhất thời không biết nói gì.

“Đừng có cảm khái như vậy, người đến nơi này không có mấy ai có gia đình hoàn hảo không sứt mẻ cả, cho dù có, đó cũng là quá khứ rồi

Mỗi người các em xuất hiện ở nơi này, thân thể bối cảnh của các em cũng sẽ bị người điều tra rõ ràng, các em đều không biết, tổ chức đã sớm biết rồi.”

Lam Anh ngẩng phắt đầu lên: “Tôi thì sao? Cũng có người biết về tôi sao?” “Đương nhiên có người biết về em, chỉ có điều chúng tôi không biết thôi

Thân thể của Phó Thanh Ly bị người ta biết bởi vì tổ chức công bố

Lúc anh ta mới đến đây thì chạy trốn ra ngoài, sau đó được tìm thấy ở trong rừng, lúc ấy đã thoi thóp rồi, nhưng được tổ chức cứu sống, sau đó công bố thân thể của anh ta để kích thích và trừng phạt việc phản bội bỏ trốn của anh ta.”

Đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của cô ta mang ý cười, cô ta nhìn hai cô gái trẻ tuổi trước mặt, nói: “Tôi không thích người đàn ông u ám như Phó Thanh Ly, không thể hiểu được anh ta

Nhưng không thể không không thừa nhận, anh ta và Tang Cung là học viên có thiên phú nhất của tổ chức

Những huấn luyện viên mới nhậm chức khác phần lớn là sau hai mươi hai tuổi mới có thể đảm nhiệm chức trách, chỉ có hai người bọn họ là sau khi trưởng thành theo những huấn luyện viên khác học một năm thì được tiếp nhận chức vụ huấn luyện viên.”

Cô gái kia đột nhiên hỏi: “Vậy bây giờ huấn luyện viên của chúng tôi bao nhiêu tuổi?”

“Anh ta bằng tuổi tôi

Lúc tôi nhận các em là năm đầu tiên tôi đảm nhiệm, Phó Thanh Ly là năm thứ hai đảm nhiệm

Trong chớp mắt các em đã trưởng thành, mà tôi cũng già rồi

Ở nơi này, hai mươi bảy tuổi đã rất già

Lúc bốn mươi tuổi tôi không biết mình phải đi đâu nữa.”

Lam Anh: “Huấn luyện viên, tổng huấn luyện viên có kỳ hạn đảm nhiệm chức vụ không?”

Huấn luyện viên lễ nghi cười nói: “Mười năm một kỳ, tổ chức sẽ không cách chức bọn họ lúc bọn họ đang ở giai đoạn cường thịnh nhất.” Lam Anh gật đầu

Huấn luyện viên lễ nghi hỏi: “Tại sao em lại tò mò vấn đề này? Tôi cảm thấy lòng hiếu kỳ của số 7 với tổng huấn luyện viên không nhỏ.” Lam Anh: “Bởi vì tôi không muốn khiến cô thất vọng, cho nên tôi phải bảo đảm đợt kiểm tra cuối cùng của tôi không có ai quấy rối.” Huấn luyện viên lễ nghi nhìn chằm chằm cô, hỏi: “Tang Cung tìm em rồi à?” Lam Anh mím môi, từ từ cụp mắt xuống

Huấn luyện viên lễ nghi chậm rãi đứng thẳng lên, “Tôi biết sớm muộn cũng có ngày này, chỉ là không ngờ sẽ là học viên của tôi

Nếu như anh ta thành công, cũng nên đến lúc nghỉ hưu rồi.” Nói rồi, cô ta khẽ hút một hơi, phun khói thuốc ra.

Lam Anh mím môi, nói: “Huấn luyện viên, tôi sẽ không để cô thất vọng.”

Huấn luyện viên lễ nghi hơi khựng lại, “Số 7, anh ta là người đàn ông của tôi, mặc dù tôi biết suy nghĩ của anh ta, tôi cũng rất tức giận anh ta chú ý đến người phụ nữ khác, nhưng tôi không thể phản kháng anh ta, càng không thể phản bội anh ta, cho nên tôi sẽ không giúp em

Tôi cũng không giúp được em.”

Nói rồi cô ta đứng lên, đi về phòng của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.