Công Tước

Chương 1366: Đề phòng (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lam Anh trầm ngâm ngồi phía sau, xoay đầu nhìn ra cửa sổ

Huấn luyện viên lễ nghi là người thế nào, Lam Anh thật sự không biết, nhưng huấn 3luyện viên lễ nghi từng nói với cô rất nhiều chuyện, đa phần đều thể hiện rõ lập trường của cô ta

Khi Lam Anh nghe thấy những lời nói đó,2 cứ cảm thấy huấn luyện viên lễ nghi là người rất tốt, nhưng Phó Thanh Ly lại nói, đến cả huấn luyện viên lễ nghi cũng không đáng tin.

“T5ối nay Tang Cung có cho tôi một vài đề nghị có liên quan đến em.” Phó Thanh Ly không dừng lại ở trước chỗ cô ở mà tiếp tục lái xe về phía trước<4br>

Thần kinh của Lam Anh lập tức căng thẳng, cô cảnh giác nhìn chằm chằm Phó Thanh Ly, giống như đang nhìn một con quái thủ đáng sợ.

Huấn luyện viên lễ nghi của em là người phụ nữ của hắn, một lòng một dạ đi theo hắn mười mấy năm.” Hắn hỏi: “Có phải thường ngày Phi Hồng nói với em rất nhiều chuyện?” “Vâng, huấn luyện viên.” “Để tháo gỡ sự cảnh giác và tính phòng bị của một người thì việc trò chuyện hằng ngày chính là cách tốt nhất

Bắt đầu từ bây giờ, phải cẩn thận với bất kỳ ai ở bên cạnh em.”

“Vâng, huấn luyện viên.” Cô nhìn vào bóng dáng của Phó Thanh Ly, cố biết người có nên để phòng nhất chính là hắn

Sau khi xe chạy một vòng thì dừng lại ở trước chỗ cô ở

Lam Anh ngồi trên xe, nhất thời không biết nên nói gì

Năm nay hắn rời khỏi, hắn sẽ không ngu ngốc phạm phải sai lầm này

Nên sau lần kiểm tra sức khỏe thứ hai chính là cơ hội lớn nhất của hắn.” Lam Anh hơi nhíu mày, nhìn Phó Thanh Ly

Xe của Phó Thanh Ly quẹo qua một ngã rẽ, hắn tiếp tục nói: “Trên nguyên tắc, cấp trên yêu cầu đối tượng ở gần cô Yến không cần nhất định phải trong sạch, nhưng trên thực tế sau khi kiểm tra sức khỏe lần hai thì đó là một khoảng thời gian trống

Vì sự trong trắng của một cô gái, người bên ngoài không thể nhìn thấy, vì vậy.” Hắn ngập ngừng, rồi nói: “Đó là cơ hội của Tang Cung

Hắn biết em có sự để phòng đối với hắn, không thể nào trực tiếp xuất hiện để tiếp cận em, mà người có cơ hội và tư cách tốt nhất ở bên cạnh hắn chính là Phi Hồng

0Phó Thanh Ly dường như không cảm nhận được, chỉ tiếp tục nói: “Có lẽ hắn đã có kế hoạch

Hơn nữa sẽ nghĩ ra lí do mà tôi không thể từ chối.”

“Hắn có hai cơ hội để ra tay, chính là hai đợt kiểm tra sức khỏe

Nhưng lần thứ nhất hắn sẽ không có cơ hội, vì ở trong tổ chức này, em là đối tượng trọng điểm đầu tiên có khả năng vượt qua kì kiểm tra cuối cùng cao nhất

Nếu hắn tiếp cận em, hắn nhất định sẽ trở thành mục tiêu mà mọi người nhắm đến

Bắt đầu từ bây giờ, phải cẩn thận với bất kỳ ai ở bên cạnh em.”

“Vâng, huấn luyện viên.” Cô nhìn vào bóng dáng của Phó Thanh Ly, cố biết người có nên để phòng nhất chính là hắn

Sau khi xe chạy một vòng thì dừng lại ở trước chỗ cô ở

Lam Anh ngồi trên xe, nhất thời không biết nên nói gì

Phó Thanh Ly: “Muốn cùng tôi trở về?” Lam Anh lập tức đẩy cửa xe ra như bị điện giật

Trong xe tối om, Phó Thanh Ly cười một tiếng, hắn nói: “Qua đây.” Lam Anh lập tức đi đến phía trước xe, cách một lớp kính nhìn vào bóng dáng bên trong, Phó Thanh Ly nói: “Được rồi, về ngủ đi.” Lam Anh cảm thấy hắn thật là kỳ lạ

Phó Thanh Ly dường như biết được suy nghĩ của cô, hắn nói: “Vốn dĩ không có chuyện gì, nhưng tôi muốn xem em có biểu cảm gì.” Lam Anh sợ hãi lùi về sau một bước, Phó Thanh Ly lại cười một tiếng, khởi động xe rồi chạy đi

Cô mím môi, vẻ mặt hung dữ trừng mắt nhìn theo đuôi xe một cái rồi mới xoay người đi vào nhà

Gương chiếu hậu phản chiếu hình ảnh Lam Anh đạp một cước về phía đuôi xe, giống như một đứa trẻ đang tức giận, sau đó tức giận đùng đùng xoay người mở cửa đi vào nhà khiến Phó Thanh Ly không nhịn được mỉm cười

Sau đó, ánh mắt hẳn dần dần chuyển từ phía sau sang phía trước, khi nhìn thấy biển số xe dừng phía trước, nụ cười trên môi lập tức biến mất

Hắn giảm tốc độ xe lại, dừng ở phía sau chiếc xe kia

Tang Cung ngồi trong xe, nghe thấy động tỉnh phía sau liền mở cửa xe ra, đi đến bên cạnh xe của Phó Thanh Ly, cười hì hì nói: “Quả nhiên là đôi mắt mèo đếm, khoảng cách xa như vậy mà cũng nhận ra tối.”

Phó Thanh Ly: “Có chuyện gì?”

Tang Cung cười ngả ngớn: “Chuyện nhỏ thôi

Anh hiểu tôi mà

Tôi muốn tiểu mỹ nhân đó, nhất định phải có được, bằng không tôi tuyệt đối không buông tay

Nếu anh không từ chối, vậy chúng ta phải cùng nói rõ vài chuyện.”

Phó Thanh Ly vẫn không mở miệng nói.

“Đề nghị của tôi chính là vẹn cả đôi đường

Sau khi kiểm tra sức khỏe, tôi và anh đều được lợi

Cô ta thông qua kì kiểm tra, tôi cũng có đêm đầu tiên của cô ta, anh có được người và tiền thưởng sau khi vượt qua kỳ kiểm tra rồi rời khỏi

Tôi không cảm thấy làm vậy sẽ có ảnh hưởng gì đến anh

Anh cũng biết, tôi thích phụ nữ trong sạch mà, tôi đã chơi chán Phi Hồng rồi, nếu không phải cô ta có thủ đoạn tốt thì tôi đã sớm đá cô ta rồi

Bây giờ tôi muốn người của anh

Anh đưa tôi rồi, sau này không có chuyện gì nữa, anh không đưa thì mất cả chì lẫn chài.” Tang Cung gõ nhịp vào cửa xe, nói: “Con người tôi chẳng có ưu điểm gì khác, chỉ được cái nói được là làm được

Nếu đã nói chuyện đường đường chính chính, tôi sẽ không giở trò sau lưng, anh và tôi đều có được thứ mình muốn

Còn cô gái nhỏ của anh cũng sẽ đạt được mục đích, không phải sao?”

Phó Thanh Ly vẫn trầm ngâm

“Chuyện này anh không trốn tránh được, nếu anh còn không nói gì, tôi sẽ xem như chúng ta không có thỏa thuận, tôi muốn ra tay vào lúc nào, anh không quản được

Anh mở miệng thì tôi sẽ nhường một bước, dù sao tôi cũng muốn chúng ta sống vui vẻ, cùng đạt được mục đích là tốt nhất

Anh nghĩ thế nào?” Mãi một hồi sau, Phó Thanh Ly cuối cùng cũng nói: “Chờ sau khi cô ấy vượt qua lần kiểm tra sức khỏe thứ hai và kỳ kiểm tra cuối cùng đã.” Tang Cung mỉm cười: “Đừng giở trò, tôi hiểu anh mà.”

Phó Thanh Ly: “Thời gian, địa điểm, tôi sắp xếp, anh dẫn người đi.” Ngón tay Tang Cung vẫn gõ nhịp vào cửa sổ xe: “Phó Thanh Ly, tôi phải đích thân đưa người đi mới an tâm.” Phó Thanh Ly: “Anh cảm thấy anh dẫn cô ấy đi được? Tôi từng nhắc nhở, Phi Hồng không đáng tin, anh muốn để Phi Hồng đưa cô đi, cô ấy sẽ không tin lời của Phi Hổng đâu.” Sắc mặt Tang Cung thay đổi: “Anh cố ý à?” Phó Thanh Ly: “Tôi muốn có một thỏa thuận êm đẹp

Theo như anh nói, tôi hiểu anh, không tìm hiểu thì anh sẽ không chịu để yên

Tôi không hi vọng sau khi rời khỏi đây vẫn bị anh cứ bám lấy không buông

Bất luận cô ấy có vượt qua kỳ sát hạch hay không thì cô ấy cũng sẽ rời khỏi nơi đây, đó là cơ hội mà tôi cho cô ấy

Tính phòng bị và cảnh giác của cô ấy rất cao, cô ấy sẽ không tin tưởng bất kỳ ai.” Phó Thanh Ly nhìn sang Tang Cung, nói: “Tôi sẽ không cho anh một người tỉnh táo, vì tôi không thể để cô ấy hận tôi.” Tang Cung liếm môi, mỉm cười: “Nói như vậy, anh muốn cho tôi một mỹ nhân ngủ say, để tôi muốn làm gì thì làm?”

Phó Thanh Ly: “Một lần, anh chỉ có cơ hội một lần.”

Tang Cung không chút do dự gật đầu: “Được, nói nhiều thì sẽ làm khó anh, một lần để tối thỏa cơn nghiện là được.”

Phó Thanh Ly: “Ừ

Tang Cung, nếu đã có thỏa thuận, vậy thì trước kì sát hạch cuối cùng anh đừng xuất hiện, đừng làm phiền cô ấy

Tôi không muốn có bất kỳ chuyện gì khiến cô ấy phân tâm

Nếu đã định sẵn là tôi có lỗi với cô ấy, tôi hi vọng tôi có thể cho cô ấy một thành tích hoàn hảo để rời khỏi, xem như đó là cơ hội để tối bù đắp cho cô ấy.”

Tang Cung cười cợt, gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề.” Hắn đột nhiên thò đầu vào trong xe, dường như kề sát vào mặt Phó Thanh Ly, nói: “Phó Thanh Ly, nhớ cho kỹ, đừng có giở trò

Anh đưa người đến, tôi sẽ đưa người đi, sau đó sẽ trả lại cho anh một người hoàn chỉnh, còn những thứ khác không liên quan đến anh.”

Phó Thanh Ly: “Ừ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.