*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Giống như cấp của Phó Thanh Ly, một trận ít nhất cũng phải một trăm năm mươi nghìn tệ
Mục đích hồi đầu hắn dẫn Phó Thanh Ly qua đây thậ3t ra là dụ dỗ hắn đặt cược kiếm tiền
Không ngờ sau khi Phó Thanh Ly đến lại si mê loại vận động này, ngày đầu tiên hắn đã tìm người ph2ụ trách yêu cầu lên võ đài, đánh bại ngay ba người, ông chủ nơi này lập tức tìm hắn ký hợp đồng
Phó Thanh Ly không muốn ký hợp đồng nh5ưng lại nhận một tuần hai buổi đấm da.
Tang Cung cũng mất cả vốn vào buổi tối đó, chuyện này đã kích thích ý muốn kiếm tiền của Tang Cung
Mà ông chủ nơi này đương nhiên cũng nhìn ra giữa Phó Thanh Ly và Lam Anh có cái gì đó
Mặc dù thân thủ của Lam Anh thật sự rất giỏi, nhưng với bản lĩnh của Phó Thanh Ly, không thể nào không có sức đánh trả, vậy thì khả năng chỉ có một, Phó Thanh Ly không muốn đánh trả
Ông chủ muốn ký được với Lam Anh, rất khó tìm được cô gái thứ hai xinh đẹp thân thủ lại giỏi như vậy
Những người Tang Cung đưa ra đúng là có sức quyến rũ, nhưng Lam Anh vẫn là cô gái tổng hợp được những điều kiện tốt nhất trong đó.
Tang Cung bắt đầu liên lạc với đồng bọn cũ của hắn, đưa ra điều kiện mê người, xúi giục bọn họ đi tìm những học viên cũ của mình, khiến bọn họ tích cực dấn thân vào sự nghiệp quyền anh.
Lam Anh trở lại bệnh viện, Cung Ngôn Đình nằm ở trên giường bệnh lật sách
Thấy cô đến, anh lập tức cười vui vẻ, “Em tan học rồi à? Hôm nay hơi muộn.”
Lam Anh không để ý đến anh mà đi rửa mặt, rửa mặt xong cô đắp mặt nạ, đọc sách
Cung Ngôn Đình kinh ngạc, sau đó anh cúi đầu cười một tiếng, “Cuối cùng Lam Anh nhà anh cũng biết yêu cái đẹp rồi.” Lam Anh vẫn không để ý đến anh, ngồi ở bên cạnh giường bệnh đọc sách
Chỉ cần hắn thắng, một buổi tối sẽ có một trăm năm mươi đến hai trăm nghìn tệ, một tuần có ít n4hất ba trăm nghìn tệ
Tang Cung đỏ mắt lên, cuối cùng tìm được một con đường, đặc biệt đặt cho Phó Thanh Ly
Bởi vì hắn phát hiệ0n mục đích chủ yếu Phó Thanh Ly đến đấm đá là vì phát tiết tâm tình, mà loại phát tiết này khiến hắn nhất định sẽ thắng.
Tang Cung cũng vì chuyện này mà kiếm được không ít tiền
Dĩ nhiên, Lam Anh bất ngờ xuất hiện khiến ý chí chiến đấu của Phó Thanh Ly hoàn toàn biến mất
Lam Anh trở lại bệnh viện, Cung Ngôn Đình nằm ở trên giường bệnh lật sách
Thấy cô đến, anh lập tức cười vui vẻ, “Em tan học rồi à? Hôm nay hơi muộn.”
Lam Anh không để ý đến anh mà đi rửa mặt, rửa mặt xong cô đắp mặt nạ, đọc sách
Cung Ngôn Đình kinh ngạc, sau đó anh cúi đầu cười một tiếng, “Cuối cùng Lam Anh nhà anh cũng biết yêu cái đẹp rồi.” Lam Anh vẫn không để ý đến anh, ngồi ở bên cạnh giường bệnh đọc sách
Anh nhìn cô một cái, cười, sau đó cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Hai người ngồi im lặng bên nhau đọc sách
Lam Anh nhìn sách những suy nghĩ lại bay xa, lời Phó Thanh Ly như vẫn vang lên bên tai cô, không phải hắn?
Nhưng hắn đặc biệt chạy đến trước mặt cô nói không phải hắn, Lam Anh khẽ híp mắt lại, sau khi bình tĩnh nghiêm túc suy nghĩ một chút, bắt đầu nghi ngờ có phải người ra tay là người khác thật không
Không phải Phó Thanh Ly, sẽ là Tang Cung à?
Đối với Lam Anh mà nói, thật ra cô và Tang Cung chưa từng tranh chấp chính diện, đặc biệt là sau khi ra thế giới bên ngoài thì càng không gặp nhau, hắn có thể làm chuyện như vậy sao? Cho dù Ngôn Đình thật sự xảy ra chuyện gì, đối với Tang Cung sẽ có ích lợi gì?
Nếu như chuyện không có lợi, tại sao hắn phải làm? Không cần phải nghi ngờ, cho dù không có Ngôn Đình, cô cũng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với Tang Cung, Tang Cung thừa biết điểm này, vậy thì Tang Cung có lý do và mục đích gì đối phó với Ngôn Đình?
Bên tại có âm thanh “bốp bốp”, cô ngẩng đầu lên thấy Cung Ngôn Đình đang vỗ tay bên cạnh mình: “Cô gái thất thần, có thể nói cho anh biết em đang làm gì không?”
Lam Anh liếc anh một cái, “Không nghĩ gì cả.”
“Nói dối.” Cung Ngôn Đình cười.
Lam Anh chỉ đành nói: “Em đang nghĩ anh phải không cẩn thận thế nào mới có thể để mình bị thương thành như vậy? Có phải sau này lúc nào em cũng phải để ý anh mới được không?”
Cung Ngôn Đình thở dài: “Anh sai rồi
Anh chân thành xin lỗi, sau này anh sẽ rất cẩn thận
Đừng lo lắng cho anh suốt thế, anh sẽ áy náy.” Lam Anh bĩu môi, dáng vẻ không muốn nói chuyện với anh, Cung Ngôn Đình kéo tay cô: “Được rồi, được rồi, nữ quản gia của anh nói gì cũng đúng, sau này cái gì anh cũng nghe em hết, có được không?”
“Anh nói đó.”
Cung Ngôn Đình gật đầu: “Được, anh bảo đảm giữ lời.”