Lý Nhất Địch cười có chút ý tứ sâu xa, chuyện này đương nhiên là có liên quan đến Bộ Sinh, phòng tuyến của ngài Yến không phải là vô duyên vô cớ được triển khai. Đây là chuyện phải tiêu tốn lượng lớn nhân lực vật lực, không có tài chính hỗ trợ, liệu có ai ngốc nghếch làm không?
Vị ngồi trước mặt anh ta bây giờ đây chính là một vị thần tài. Anh ta huy động tài chính vì hồng nhan, Lý Nhất Địch cứ tưởng hồng nhan là Cung Ngũ, nhưng không ngờ hồng nhan lại là Nhạc Mỹ Giảo - mẹ của Cung Ngũ, người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp động lòng người lại mang vẻ đằm thắm thu hút đặc biệt.
Nhưng nếu Lý Nhất Địch nhớ không nhầm thì vị hôn thê trước kia của vị đương gia trẻ tuổi của Bộ Thị là cô Cung Ngũ thì phải? Mối quan hệ giữa mấy người họ quả là phức tạp!
Có lẽ là vì ánh mắt Lý Nhất Địch nhìn Cung Ngũ quá rõ ràng nên Công Tước đại nhân liếc nhìn anh ta. Lý Nhất Địch lập tức tiếp nhận thông tin trong mắt Công Tước đại nhân, thu hồi ánh mắt, chuyển sự chú ý sang Yến Đại Bảo.
Yến Đại Bảo đang thi cắn hạt dưa với Cung Ngũ. Lý Nhất Địch lấy mấy hạt, giúp Yến Đại Bảo ăn gian, cắn xong liền lén đặt vào đĩa của Yến Đại Bảo. Hành động này của anh ta rõ ràng không được thành thục lắm, chẳng qua chỉ nhiều hơn lượng của một người thôi.
Sau đó, Lý Nhất Địch chợt nhìn thấy Công Tước đại nhân đột nhiên giơ tay ra, chậm rãi lấy đi một nắm hạt dưa trên đĩa trái cây, bày ngay trước mặt, rồi bắt đầu cắn. Tốc độ không nhanh nhưng rất có kỹ thuật. Không giống như Cung Ngũ dồn sức tách ra, anh chỉ lấy tay bóp khẽ một cái hạt dưa đã tách đôi ra. Sau khi tách nhân hạt dưa ra, Công Tước đại nhân không ăn mà cầm trong lòng bàn tay, đến khi được một nắm đầy lòng bàn tay thì đổ thẳng vào đĩa của Cung Ngũ.
Cung Ngũ ngẩng đầu lên nhìn thấy, phát hiện Yến Đại Bảo không chú ý đến, vội vàng lấy tay gạt bằng chỗ hạt dưa Công Tước đại nhân vừa đổ vào, ngước lên cười với anh rồi cúi đầu cắn tiếp.
Bộ Sinh nhìn thấy hết cảnh tượng này, gương mặt thoáng kinh ngạc, sau đó đột nhiên nói: “Anh Phí là công tước lâu đời ở Gaddles, chắc hẳn phu nhân của anh Phí cũng là thiên kim thế gia thân phận cao quý rồi.”
Nhạc Mỹ Giảo nghe vậy liền thấy hứng thú. Bà ngẩng đầu lên nhìn, cười nói: “Trước đây mới chỉ biết vậy, tôi vẫn luôn bán tín bán nghi, bây giờ Bộ Sinh nói vậy, tôi không tin cũng không được rồi. Tôi còn cho rằng chỉ trên ti vi mới có công tước, đây là lần đầu tiên được gặp phiên bản ngoài đời thực đấy.”
Cung Ngũ đặt nắm hạt dưa lên trên bàn, chen vào một câu: “Con cũng lần đầu tiên được thấy đấy.”
Nhạc Mỹ Giảo tò mò hỏi: “Phu nhân của anh Phí chắc là cũng giống như trên phim truyền hình, là thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối chứ?”
Yến Đại Bảo chen vào: “Anh cháu chưa kết hôn, cũng không có bạn gái, anh ấy vẫn còn độc thân.”
Nhạc Mỹ Giảo lấy làm lạ, một chàng trai trẻ tuổi lại có thân phận cao quý như vậy, chưa kết hôn là chuyện bình thường, nhưng nếu nói chưa có bạn gái thì đúng là khiến người ta phải kinh ngạc, “Người như cậu Phí chắc không lo lắng chuyện bạn gái.”
Công ty bà có cả đống người đẹp, nhưng đáng tiếc thân phận đều không xứng, ít nhất thì cũng phải là người có thân phận như Yến Đại Bảo thì mới miễn cưỡng tạm coi là xứng đôi được.
Công Tước đại nhân vẫn giữ nguyên gương mặt tươi cười, rõ ràng là chỉ mấy bà thím ở nông thôn mới thích cắn hạt dưa thế này, nhưng khi Công Tước đại nhân làm lại mang một dư vị hoàn toàn khác. Anh dùng hai tay để tách hạt dưa, ung dung từ tốn, không chật vật như Lý Nhất Địch mà lại thanh tao ưu nhã.
Cung Ngũ lại là người thành thạo, tiếng “lách tách” vang lên không ngừng, nhưng chất lượng cắn hạt dưa của cô cũng không cao, còn thỉnh thoảng không nhịn được ăn mất, cho nên chỉ có vỏ nhiều, còn số lượng hạt dưa cũng chỉ gần bằng Yến Đại Bảo, may mà có Công Tước đại nhân giúp nên mới duy trì được ưu thế dẫn đầu.
“Ở Gaddles không có người phù hợp, cũng có thể bởi vì mẹ tôi là người Hoa nên khuynh hướng chọn đối tượng kết hôn của tôi nghiêng về phụ nữ phương Đông. Tính cách tôi vốn trầm tính không thích nói nhiều, hy vọng tìm được một cô gái hoạt bát đáng yêu một chút. Thân phận không thể sửa đổi được, cho nên cô gái của tôi không cần có gia thế xuất chúng. Đương nhiên tôi cũng không ngại dốc hết sức mình để giúp gia đình cô ấy có cuộc sống tốt hơn.”
Lý Nhất Địch nhìn anh, trên gương mặt tuấn tú lộ ra vẻ coi thường, chuyện còn chưa đâu vào đâu mà đã bắt đầu thể hiện trước mặt mẹ vợ tương lai rồi sao? Được lắm, hành động nhanh đến chói mắt đấy!
Bộ Sinh nhìn Cung Ngũ còn đang cúi đầu cắn hạt dưa, không nén được cười một tiếng, Nhạc Mỹ Giảo lườm anh ta một cái, “Tôi thấy anh Phí nói rất thực tế, vừa nhìn đã biết là thái độ yên ổn sống qua ngày, hoàn toàn khác với đám thanh niên nông nổi bây giờ. Thanh niên bây giờ toàn mấy đứa không đáng tin, không tìm người độ tuổi tương xứng để yêu đương rồi kết hôn mà cứ phải đi tìm mấy bà già bỏ chồng để chơi trò tình chị em, đúng là không muốn sống yên ổn mà!”
Bộ Sinh: “…”
Lý Nhất Địch: “…”
Ánh mắt không khỏi nhìn sang Bộ Sinh, dám hỏi đây có còn là Bộ Sinh mặt dày nhất quyết đòi ở bên người ta nữa hay không? Nhưng đây là chuyện của nhà người ta, anh ta không tiện chen vào, dù sao thì Bộ tổng cũng cần giữ thể diện, cứ giúp Yến Đại Bảo tách hạt dưa thì hơn.
Công Tước đại nhân cúi đầu ung dung tách hạt dưa, ừm, tách hạt dưa là một chuyện cực kỳ có ý nghĩa.
Cung Ngũ tiếp tục cúi đầu tách hạt dưa, bản cô nương không thể thua được.
Yến Đại Bảo cúi đầu tiếp tục tách hạt dưa, bản cô nương phải thắng mới được.
Nhạc Mỹ Giảo nhìn Công Tước đại nhân hỏi: “Bình thường anh Phí có đặc biệt thích gì không? Ví dụ như thích mặt nhọn hay là mặt tròn, tóc ngắn hay là tóc dài?”
“Tôi chưa từng nghĩ đến, chỉ cảm thấy nếu như đúng là người đó thì cho dù là tóc dài hay tóc ngắn, mặt dài hay mặt tròn thì đều không sao cả.” Sau đó anh đổ hạt dưa đã tách trong lòng bàn tay vào chiếc đĩa của Cung Ngũ.
Cung Ngũ lại ngẩng đầu lên, lén nở nụ cười với anh, còn ranh mãnh nhìn Yến Đại Bảo với vẻ mặt đắc ý.
Nhạc Mỹ Giảo nhìn dáng vẻ đó của Cung Ngũ, không nén nổi trợn mắt lườm, đứa trẻ này đến khi nào mới chịu lớn đây? Cứ ngốc nghếch như vậy mãi, người ta mới cho hai nắm hạt dưa đã vui vẻ như vậy rồi!
Còn về chuyện bạn trai của Cung Ngũ, Nhạc Mỹ Giảo đã năm lần bảy lượt cảnh cáo nhắc nhở, chính bởi vì bà biết rằng con gái mình tuyệt đối sẽ ưu tiên chọn đắt chứ không chọn đúng. Cho nên sau này bà sẽ tự tay chọn bạn trai cho Cung Ngũ, chỉ sợ cái cô nhóc ham tiền còn hơn mạng sống không phân biệt rõ thị phi này chỉ cần không cẩn thận một cái đã tự đào hố chôn mình rồi.
Cậu Phí trước mắt bà lúc này đây quả là một người đàn ông ưu tú đến cực phẩm, cho dù là thái độ hay tính cách, thậm chí là tiêu chuẩn chọn bạn gái đều khiến cho người ta vô cùng thích thú. Nhưng Nhạc Mỹ Giảo nhận thấy người trẻ trung anh tuấn lại có xuất thân cao quý như cậu Phí đây thực ra thích hợp để ngắm nghía hơn. Còn đối tượng của Cung Ngũ, Nhạc Mỹ Giảo cảm thấy nên tìm một người tốt tính, sự nghiệp ổn định, có thể vị tha bao dung tính cách của Tiểu Ngũ mới được.