Trong một căn biệt thự nằm trong khu biệt thự ngoại ô Thanh Thành, Nhạc Mỹ Giảo vô cùng căm hận, trút hết toàn bộ cơn tức giận lên người Bộ Sinh, vừa khóc vừa chỉ vào Bộ Sinh mà chửi mắng, là bà không biết xấu hổ, nên mới để người ta nắm được điểm yếu.
Bộ Sinh ôm chặt lấy bà, “Mỹ Giảo, đừng sốt ruột, chúng ta cùng nghĩ cách, chuyện sẽ được giải quyết, không sao đâu, nhất định sẽ giải quyết được, anh bảo đảm…”
“Cậu bảo đảm thì có tác dụng gì? Lẽ nào cậu có cách khiến tất cả mọi người quên đi chuyện Tiểu Ngũ từng xuất hiện trên báo?” Nhạc Mỹ Giảo làm ầm ĩ một hồi thì mệt, chỉ có thể ngoan ngoãn thuận theo Bộ Sinh, ngồi lên sofa.
“Ngồi xuống trước, bình tĩnh lại đã!” Bộ Sinh ấn vào vai bà, “Đừng sốt ruột, chúng ta lo lắng thế này cũng vô ích, chỉ có thể bình tĩnh lại nghĩ cách, có đúng không?”
Cảm xúc của Nhạc Mỹ Giảo sau khi được Bộ Sinh an ủi hồi lâu cũng dần dần bình tĩnh lại. Cung Ngũ vẫn ngồi trên ghế, mím môi, cúi đầu gảy gảy tay mình.
Nhạc Mỹ Giảo nhìn Bộ Sinh, “Mấy tin tức đó dùng bao nhiêu tiền mới ém xuống được?”
Bộ Sinh nắm lấy tay bà, “Để anh giải quyết…”
“Cần bao nhiêu tiền?!” Bà cất cao giọng nói, “Bọn họ muốn bao nhiêu tiền tôi cũng đưa, tôi không muốn nhìn thấy mấy tin tức đó…”
“Mỹ Giảo! Nghe anh nói!”
“Nói đi.”
“Giờ anh sẽ đi liên lạc để ém tin tức xuống trước. Bộ Thị sẽ tổ chức họp báo, anh sẽ đứng ra nói rõ mọi chuyện, còn về Tiểu Ngũ, anh sẽ không để bất kỳ ai làm hại nó, em hiểu không? Anh cũng lo lắng cho nó giống như em nên em đừng hoảng loạn, em hoảng loạn thì anh và Tiểu Ngũ cũng sẽ loạn theo em.” Bộ Sinh nắm chặt tay bà không buông, tiếp tục nói: “Mỹ Giảo, em và Tiểu Ngũ cứ ở đây, đừng đi đâu hết, ở nhà đã gọi điện thoại đến mấy lần, anh phải về nhà một chuyến. Em hãy nhớ, chỉ cần em và Tiểu Ngũ không lộ diện, bọn họ chỉ có thể tìm được anh, anh mới là nhân vật quan trọng bọn họ muốn phỏng vấn.”
Anh ta nghiêng đầu nhìn sang Cung Ngũ, “Tiểu Ngũ.”
Cung Ngũ ngẩng đầu nhìn anh ta.
Bộ Sinh mỉm cười với cô: “Đừng lo lắng Tiểu Ngũ, ở đây chăm sóc mẹ, đừng đi đâu hết, nhà họ Cung cũng không cần về.”
Chuyện này có liên quan đến Cung Ngôn Thanh, truyền thông vốn dĩ luôn tìm cô ta, nay lại bùng phát tai tiếng của Bộ Sinh có liên quan đến cô ta, tự nhiên bọn họ cũng trăm phương nghìn kế muốn tìm tới Cung Ngôn Thanh.
Rất may chuyện này liên quan đến danh dự của cả gia tộc nhà họ Cung nên lúc này Cung Học Cần đã ra mặt, phong tỏa hết các con đường lên núi Thanh Thành, đồng thời từ chối tất cả lời mời phỏng vấn, tạm thời cắt đứt mọi liên hệ giữa nhà họ Cung với thế giới bên ngoài, đến cả Cung Truyền Thế cũng được đưa về nhà, thuê người có chuyên môn đến chăm sóc. Truyền thông muốn lên núi Thanh Thành cũng không được, càng đừng mong phỏng vấn được người của nhà họ Cung.
Cung Ngôn Thanh vẫn luôn ở trong phòng, cơ thể cô ta vẫn còn yếu, đêm trước khi đi phá thai còn bị chảy máu, lúc đó cô ta đã biết đứa trẻ này đã định là vô duyên với cô ta. Cũng chính vì như vậy nên cô ta càng thêm hận Bộ Sinh, càng căm ghét Nhạc Mỹ Giảo đang mang thai và con gái bà là Cung Ngũ. Rõ ràng là cùng một người đàn ông, Bộ Sinh cho cô ta là một bào thai khiếm khuyết, còn của Nhạc Mỹ Giảo lại rất khỏe mạnh.
Cô ta xem tin tức, thái độ vô cùng căm thù đối với những gì mà các hãng truyền thông đang đăng tải tùy tiện. Sao lại không tự tìm ra thêm một chút nội tình? Tại sao không điều tra thêm, tại sao chỉ biết sửa tiêu đề thông tin đăng tải?
Niềm vui của cô ta bị đám truyền thông vô trách nhiệm kia hủy đi một nửa. Tin tức trăm bài như một thế này thì có gì đáng để xem?
Cô ta cật lực tìm kiếm, hi vọng có thể tìm được câu chuyện khác, nhưng phát hiện những bài hot đều cùng một trang, hơn nữa những trang diễn đàn nhục mạ phê phán Bộ Sinh và Nhạc Mỹ Giảo đều không hề nổi tiếng, chẳng thể tạo ra bất kỳ chấn động nào.
Ngón tay Cung Ngôn Thanh lướt qua điện thoại, trong đầu bất giác hiện ra hình ảnh ba người ở trong bệnh viện đang đi về phía trước. Dựa vào cái gì mà trong những tin tức kia, Tiểu Ngũ lại là người ngoài cuộc?
Bộ Sinh bị người ta mắng chửi là do anh ta tự chuốc lấy, Nhạc Mỹ Giảo là một mụ nhân tình già không có thể diện, cô ta bị Bộ Sinh hãm hại, dù cô ta mang tiếng xấu thì cũng là do Bộ Sinh vượt quá giới hạn trước. Còn Tiểu Ngũ thì sao? Tiểu Ngũ và mẹ nó dùng cùng một người đàn ông, nó biết giữ thể diện sao? Tại sao chẳng ai chửi mắng nó?
Cung Ngôn Thanh hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng đăng ký một tài khoản, đăng nhập vào weibo có độ nổi tiếng cao nhất, tốn thời gian cả một đêm, kể lại chuyện tình cảm không thể không nói của Bộ Sinh và hai mẹ con Cung Ngũ. Trong đó đa phần nội dung là cô ta biết được, chỗ nào không biết thì thêm mắm thêm muối thành một câu chuyện, chia ra đăng lên những kênh truyền thông có lượng fan hâm mộ nhiều. Đăng lên xong thì cô ta nhanh chóng thoát tài khoản, xóa đi thông tin số điện thoại của mình, sau đó an tâm nằm xuống ngủ.
Chuyện khiến Cung Ngôn Thanh không thể ngờ đã nhanh chóng xảy ra, weibo mà cô ta đăng tin, chỉ trong vòng nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã nhanh chóng trở nên rất hot, trở thành tin tức quan trọng được người ta tranh nhau đăng tải.
Tuy cô ta không viết rõ tên của bất kì ai, chỉ khởi đầu bằng: “Đào bới chuyện ầm ĩ gần đây về hai mẹ con cùng chung một chồng”, mở đầu như vậy dĩ nhiên sẽ khiến người ta nghĩ tới chuyện ồn ào của Bộ Thị gần đây, suy nghĩ không đúng sự việc cũng khó.
Cung Ngũ vốn được người ta đồng cảm và nghĩ rằng vô tội, vì weibo này mà nhanh chóng bị lôi vào hàng ngũ bị người ra chửi mắng. Họ còn nói Cung Ngũ từ nhỏ đã rất lưu manh, học hành dốt nát, trốn học đánh nhau, những chuyện xấu gì cũng từng làm qua, thi vào trường đại học Thanh Thành cũng không đỗ, phải đi cửa sau nhờ vào quan hệ. Nghe nói sau khi về nhà họ Cung cũng không an phận, thô lỗ xem thường gia quy, còn có người chính mắt thấy cô vì muốn đứa con trong bụng mẹ cô có được nhiều tài sản của nhà họ Bộ nên có mưu đồ để chị mình sinh non, tuổi còn nhỏ mà tâm tính đã độc ác…
Tin tức được các hãng truyền thông tranh nhau đăng tải khiến Nhạc Mỹ Giảo một lần nữa nổi điên. Bà suýt chút nữa xông ra ngoài đi đánh người, sau cùng vẫn là Bộ Sinh đứng trước mặt bà gọi điện thoại đến bộ phận quan hệ công chúng của công ty nhanh chóng giải quyết, trong thời gian ngắn nhất loại bỏ tất cả những ảnh hưởng không tốt mới khiến bà bình tĩnh lại.
Cung Ngũ đã trở về phòng, bỏ cả bữa trưa, trùm chăn qua đầu nằm trên giường không cử động. Nhạc Mỹ Giảo đến gõ cửa cô cũng chẳng quan tâm.
Cô chính là người như vậy, cô không phải là người tốt, cô là học sinh không ngoan thì ảnh hưởng đến ai chứ?
Nhưng cô không muốn khiến mẹ cô thất vọng, cũng không muốn mẹ cô lại đau lòng, cô cũng không muốn để anh Tiểu Bảo thất vọng, vì anh đã rất tin tưởng cô.