Cung Ngũ suy nghĩ lung tung mãi, khiến sống lưng cũng lạnh toát. Anh Tiểu Bảo có bao nhiêu kẻ thù như vậy, liệu có khi nào anh Tiểu Bảo không đối phó được với họ không nhỉ?
Cô vừa suy nghĩ vừa nhìn trộm Công1tước đại nhân, trong lòng hoang mang bất định, liệu cô có nên giữ khoảng cách với Công tước đại nhân không?
Cung Ngũ còn đang suy nghĩ, bỗng thấy Công tước đại nhân quay đầu lại, đưa tay ra với cô: “Tiểu Ngũ!”
Cung Ngũ kinh8hãi, đây là kéo cô xui xẻo cùng đây mà!
Công tước đại nhân nhìn biểu cảm trên mặt cô, liền lấy làm lạ hỏi: “Tiểu Ngũ em sao vậy?”
Cung Ngũ vội lắc đầu: “Không có gì đâu.” Cô cười gượng, chột dạ bước nhanh hai2bước, đặt tay mình vào trong lòng bàn tay anh. Ở đây nhiều người như vậy, chắc không có chuyện gì đâu mà.
Mục đích của chuyến đi chủ yếu là để vui chơi. Đến buổi sáng ngày thứ năm, có xe đến đón, lúc này4Cung Ngũ mới phát hiện thì ra hành trình tuần tra của Công tước đại nhân được sắp xếp vào những ngày cuối cùng.
Khi ngồi trên xe, cô nghi hoặc hỏi: “Anh Tiểu Bảo, Yến Đại Bảo không đi à?”
Công tước đại nhân cười: “Đại Bảo lười, nói là muốn ở lại ngủ.”
Cung Ngũ: “Em cũng lười, em cũng muốn ngủ mà!”
Công tước đại nhân kéo tay cô, trả lời: “Nhưng mà Tiểu Ngũ là bạn gái của anh, đương nhiên là phải đi cùng anh rồi có đúng không nào?”
“Vậy còn Yến Đại Bảo…” Cung Ngũ híp mắt lại, “Cậu ấy ở cùng với anh Lý, nếu như bị anh ấy bắt nạt thì phải làm sao?”
Công tước đại nhân cười: “Không sao đâu, chỉ có Yến Đại Bảo bắt nạt người khác chứ không có chuyện người khác bắt nạt được Đại Bảo. Lý Nhất Địch cũng không phải là ngoại lệ.”
Cung Ngũ bất giác thở dài: “Anh Tiểu Bảo, anh nói vậy em lại càng thấy lo lắng hơn. Yến Đại Bảo liệu có lấy nổi chồng được không? Kiểu con gái dịu dàng hiền thục như em có phải tốt không? Đúng không anh Tiểu Bảo?”
Công tước đại nhân trầm mặc một lúc mới nói: “Tiểu Ngũ thấy mình dịu dàng hiền thục à?”
“Anh Tiểu Bảo, anh nói vậy là có ý gì hả?” Cung Ngũ trừng mắt nhìn anh.
Trên gương mặt Công tước đại nhân đượm ý cười: “Anh còn tưởng chỉ có mình anh phát hiện ra Tiểu Ngũ là một cô gái dịu dàng hiền thục chứ, hóa ra tự bản thân Tiểu Ngũ cũng phát hiện ra rồi à?”
Cung Ngũ ngây người nhìn anh rồi đột nhiên nhào vào lòng anh, “Em biết chắc chắn anh Tiểu Bảo sẽ phát hiện ra điểm tốt của em mà!”
Công tước đại nhân cười, gật đầu: “Ừm, trong mắt anh Tiểu Ngũ có rất nhiều điểm tốt.”
Ánh mắt Cung Ngũ nhìn anh lúc này giống như nhìn một vị thần, hai mắt sáng lấp lánh như sao: “Anh Tiểu Bảo, sao anh lại tốt thế này chứ?”
Công tước đại nhân nắm lấy tay cô, mỉm cười nói: “Anh chỉ đối tốt với Tiểu Ngũ thôi, ai bảo Tiểu Ngũ là bạn gái của anh cơ chứ?”
Những lời nói ngọt ngào đó khiến Cung Ngũ vui như mở cờ trong bụng, nghiêng đầu dựa vào vai anh: “Anh Tiểu Bảo, em cũng sẽ đối tốt với anh!”
Điểm đến lần này là một công xưởng lớn, chỉ nhìn phòng ốc trong xưởng Cung Ngũ đã chẹp miệng rồi. Sản phẩm hình như là sản phẩm công nghệ cao, Cung Ngũ không hiểu lắm, chỉ cần đi theo Công tước đại nhân là được.
Công nhân trong công xưởng rõ ràng là đã nhận được thông báo tuần tra. Ở cổng có người nghênh đón, công nhân đang làm việc nghiêm túc, tất cả trông có vẻ đều vô cùng hài hòa, lãnh đạo công xưởng báo cáo công việc với Công tước đại nhân.
Lần này Cung Ngũ thể hiện rất nghiêm chỉnh, không giống như trước đây không ngồi yên nổi một chỗ bao giờ. Cũng có lẽ là vì có Công tước đại nhân ở bên cạnh làm gương, hoặc có lẽ do bầu không khí ở đây quá nghiêm túc.
Chuyến tuần tra này kéo dài hai ngày, buổi tối họ ở lại gần công xưởng, bảo vệ xung quanh đã được bố trí đâu ra đấy.