Công Tước

Chương 615: Những chuyện kinh hãi đó.3



Công tước đại nhân cười: “Ừ, chỉ cần là thứ Tiểu Ngũ muốn học anh đều sẽ dạy cho Tiểu Ngũ, nếu như anh cũng không biết thì hai chúng ta sẽ cùng nhau học.”

Cung Ngũ cọ lên trên, hôn thật mạnh một cái lên cằm anh: “Vâng, em cảm thấy anh Tiểu Bảo đúng là một người bạn trai hoàn hảo!”

“Thật không?” Công tước đại nhân cười nói: “Tiểu Ngũ cảm thấy anh rất hoàn hảo à?”

Cung Ngũ gật đầu: “Anh Tiểu Bảo1hoàn hảo không có khuyết điểm, ít nhất thì trong mắt em là như vậy.” Trầm mặc một lúc, cô lại bổ sung thêm một câu: “Đương nhiên cũng có thể là vì trong mắt người tình hóa Tây Thi, tóm lại là em cảm thấy không ai có thể sánh được với anh Tiểu Bảo!”

Anh vừa giàu có lại đẹp trai, lại còn dịu dàng như vậy nữa, sao có thể không hoàn mĩ chứ?

Công tước đại nhân cười, ôm cô, nói: “Được,8anh sẽ cố gắng làm người bạn trai hoàn hảo của Tiểu Ngũ.”

Cung Ngũ hài lòng nhắm mắt lại ngủ, trên mặt vẫn còn lưu lại nụ cười mãn nguyện.

Ngày hôm sau tiếp tục tuần tra, đội ngũ kế toán Công tước đại nhân dẫn theo thực hiện chế độ đổi ca luân phiên ngày đêm, suốt đêm không ngủ, đến trưa đã kiểm tra xong toàn bộ sổ sách tài vụ, làm báo cáo tổng kết.

Cung Ngũ ở bên cạnh nghe cũng ong2ong, toàn thuật ngữ chuyên ngành, đúng là quá lợi hại!

Cô lén nghiêng đầu sang nhìn Công tước đại nhân đang nghiêm túc nghe báo cáo, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười ngưỡng mộ. Anh Tiểu Bảo đúng là quá giỏi!

So sánh thử, Cung Ngũ phát hiện ra cô còn phải học rất nhiều thứ. Ví dụ như cô không biết thế nào là tài vụ, cũng hoàn toàn không hiểu được những thuật ngữ chuyên ngành. Nhưng Công tước đại nhân4đều hiểu được, không những hiểu mà thậm chí còn có thể đưa ra ý kiến khác, những chỗ anh thấy bất thường anh cũng có thể đưa ra câu hỏi chất vấn.

Lần đầu tiên cô biết được rằng thì ra làm một Công tước như anh Tiểu Bảo cần phải hiểu biết quá nhiều thứ trên rất nhiều lĩnh vực.

Rời khỏi công xưởng, khi ngồi trên xe, Cung Ngũ quay đầu sang nhìn chằm chằm Công tước đại nhân, thấy vậy Công tước đại nhân quay sang giơ tay lắc lắc trước mặt cô, “Tiểu Ngũ?”

“Anh Tiểu Bảo.” Cung Ngũ nói: “Em thực sự phải cố gắng rồi!”

Công tước đại nhân ngây người, “Sao vậy? Tiểu Ngũ vẫn luôn rất cố gắng mà.”

Cung Ngũ lắc đầu: “Không đúng, em cảm thấy em cố gắng vẫn chưa đủ. Em thi xong là xả hơi, vẫn luôn cảm thấy mình có kỳ nghỉ. Ngày nào đi học em cũng ngủ nướng mãi mới dậy được. Em cũng thấy thầy dạy nghi lễ cung đình ở trường rất phiền phức, cảm thấy có học cũng chẳng có tác dụng gì. Em phải thay đổi, sau này kiên quyết không được ngủ nướng nữa, phải dậy thật sớm, phải bảo ông Enguen xây dựng cho em một phương án học tập nghiêm khắc hơn nữa.”

Công tước đại nhân chỉ nhìn cô, sau đó gật đầu, cười nói: “Được!”

Cung Ngũ và Công tước đại nhân đi tuần tra, còn Yến Đại Bảo và Lý Nhất Địch chơi suốt hai ngày này, rõ ràng không hề thắc mắc về chuyện Cung Ngũ và Công tước đại nhân đi cùng nhau, dường như còn cảm thấy đó là chuyện hết sức bình thường. Thấy Cung Ngũ trở về, Yến Đại Bảo xông đến hỏi: “Tiểu Ngũ, cậu về rồi à, đi thị sát có vui không?”

Cung Ngũ, “Tớ không hiểu gì hết!”

Yến Đại Bảo cười khanh khách, “Tớ biết ngay là không vui mà. Tớ từng đi với anh tớ rồi, chán chết đi được ấy!”

Công tước đại nhân và Lý Nhất Địch đập tay, “Trạm tiếp theo là chuyến bay sáng sớm mai.”

Cung Ngũ cảm thấy chuyến du lịch lần này rất thú vị. Ngoài vui chơi ra, cô còn được đi tuần cùng với Công tước đại nhân, mỗi nơi cô đi đến cô đều có thể nhìn ra được điểm tỏa sáng khác của anh. Thậm chí khi bị các thành viên khác trong gia tộc Edward ác ý gây khó dễ và chống đối, anh cũng ung dung trấn tĩnh dùng cách thức của mình để đạt được mục tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.