Bên này, Cung Ngũ nhìn điện thoại đã cúp máy, thở dài đứng dậy rồi chuẩn bị đi vào nhà. Cô quay đầu lại thì thấy Cung Cửu Dương khoanh tay đứng bên đó, đôi mắt liếc ngang, “Hình như chú Út vừa nghe thấy cái gì mà sờ cơ bụng?”
Hắn kéo mạnh tay Cung Ngũ, ấn vào bụng mình, “Cháu gái, cháu sờ xem, chú Út có cơ bụng hay không? Thế nào? Cảm giác không tệ chứ?”
Cung Ngũ nhìn hắn như nhìn thấy quỷ, vội vàng rút tay trở lại. Cung Ngôn An muốn làm bạn với hắn thì hắn đổ rượu vang lên ngực người ta. Cô sờ bụng hắn, có phải sẽ bị đổ cả bình không?
“Chú Út đừng như vậy được không? Dù sao cháu cũng là cháu gái chú, chú ra dáng trưởng bối một chút được không?”
Cung Cửu Dương vẫn đứng dựa vào tường, lại khoanh tay nói: “Cháu gái nói xem, lúc nãy chú Út có giúp cháu không? Nói thật lòng đi, nói dối sét đánh, uống nước cũng sặc chết đấy!”
Cung Ngũ gật đầu: “Chú Út đã giúp cháu, cháu xin cảm ơn chú!”
“Ra dáng trưởng bối chưa?” Hắn lại hỏi.
Cung Ngũ gật đầu lần nữa: “Rồi, giống rồi! Rất ra dáng!” Cô luôn nhớ lời của Cung Tứ, chỉ tay vào trong nhà, nói: “Chú Út ơi, cháu đói rồi, cháu muốn vào trong ăn…”
Cô vừa bước được hai bước liền bị hắn nắm áo kéo trở lại: “Cháu chạy đi đâu? Chú Út ăn thịt cháu được sao? Cháu thế này còn không đủ nhét kẽ răng, chẳng có gì ngon?”
Cung Ngũ thở dài: “Còn chuyện gì sao chú Út?”
“Dĩ nhiên là nói chuyện tâm sự, tăng tình cảm giữa chú và cháu gái!”
Cung Ngũ lạnh lùng.
Cung Cửu Dương kéo cô ngồi xuống, “Ông cụ vẫn còn nói chuyện ở bên trong, chú nói chú rất muốn đi vệ sinh mới ra được đây, đúng lúc hai chú cháu ta có thể yên tĩnh một chút, thật tốt!”
Cung Ngũ vẫn giữ nét mặt lạnh lùng.
“Lúc nãy cháu nói chuyện gì trong điện thoại thế? Muốn đi sờ cơ bụng người nào? Là vị hôn phu của cháu ư? Cứ ngủ với nhau, muốn sờ cái gì thì sờ, không chỉ sờ được cơ bụng, đến thằng em cũng sờ được không phải sao?”
Cung Ngũ trừng mắt: “Chú Út, cháu còn chưa trưởng thành, còn chưa mừng sinh nhật mười tám tuổi, chú nói như vậy hay lắm sao?”
Cung Cửu Dương đặt lên vai cô: “Cháu gái, chú nói với cháu này… sinh nhật của cháu là khi nào?”
“Mười lăm tháng tám, là lúc trăng tròn nhất sáng nhất, mẹ cháu nói cháu được sinh ra lúc mặt trăng xuất hiện.”
“Vậy sắp đến rồi! Qua sinh nhật thì cháu trưởng thành rồi, chuyện có gì lớn đâu? Chú Út dạy cháu này, thích ai thì tìm cách đưa họ lên giường, lên giường rồi thì anh ta mới là của cháu, nếu không thì bất cứ lúc nào cũng có thể bị hồ ly tinh cướp đi.”
Cung Ngũ nhìn hắn: “Mình có thể nói chuyện khác được không chú Út?”
“Được, được chứ!” Cung Cửu Dương liền tiếp lời cô mà nói: “Cháu gái, cháu và vị hôn phu của cháu quan hệ tốt chứ?”
Cung Ngũ trợn mắt: “Vẫn tốt. Bộ Sinh đối với cháu rất tốt!”
Cung Cửu Dương mặt mày vui vẻ: “Vậy tốt rồi, dù sao cháu gái cũng xinh xắn thế này, ai gặp lại không thích đúng không?”
Cung Ngũ phồng má, cảm thấy chú Út có chuyện muốn nói nhưng chú lại không nói rõ, ngập ngừng cả buổi, cô không còn nhẫn nại nữa, “Chú Út, lát chúng ta nói tiếp được không? Cháu muốn kiếm gì đó ăn, cháu thật sự rất đói rồi!”
Trên mặt Cung Cửu Dương mang nét mặt hiền từ của trưởng bối: “Ừ, chú Út dắt cháu vào trong ăn. Cháu yên tâm, đừng sợ, mọi chuyện đã có chú gánh cho cháu.”
Cung Ngũ thấy cô đã cảm nhận được cảm giác khó chịu mà người ta hay nói, “Chú Út, cháu tự đi vào được rồi…”
“Cùng vào đi, như vậy người ta mới biết chú Út thương cháu!” Cung Cửu Dương thân mật vỗ tay Cung Ngũ, “Chúng ta đi thôi.”
Nếu một mình cô trở vào nhất định sẽ không ai chú ý, nhưng hiện giờ bên cạnh lại có thêm một cái bóng đèn huênh hoang thế này, tất cả mọi người nhất định sẽ nhìn.
Tuy đã bắt đầu dùng bữa, nhưng trong đại sảnh tiếng nói chuyện vẫn rất nhỏ, thể hiện rõ việc cả Nhà họ Cung được dạy dỗ rất tốt.
Cung Ngũ mím môi, mang theo áp lực cực lớn trở về ghế ngồi, Cung Ngôn An và Cung Ngôn Thanh bên cạnh đều nhìn cô.
Cung Ngũ cười nhếch môi với bọn họ, chỉ vào Cung Cửu Dương đang đi về chỗ ngồi, nói nhỏ: “Chú Út rất tốt, haha.”
Cung Ngôn An nghe thấy lời này, mặt nghi ngờ, tốt sao? Haha.
Cung Ngũ thấy người chị ngồi bên cạnh không có phản ứng gì, liền nói với Cung Ngôn Thanh: “Chị Ba, em nghe nói lúc chú Út vừa về nước còn đổ một ly rượu lên người chị nào đó, cũng không biết là thật hay giả, em thấy chú Út thật tốt, haha.”
Cung Ngôn Thanh ngước mắt lên nhìn Cung Ngôn An: “Đúng thế. Cả một ly thật to đổ lên ngực khiến người chị ta như được tắm rượu vang, cũng không biết có bóng loáng không.”
Cung Ngôn An giận tái mặt, đặt mạnh dao nĩa trong tay xuống. Cung Ngũ nhìn cô ta, không hiểu chuyện gì.
Cung Ngôn Thanh nhếch môi, lấy khăn ăn lau miệng, cười dịu dàng: “Chị Ngôn An ăn no rồi sao? Còn chưa ăn được bao nhiêu mà, chị ăn nhiều chút đi, nếu không trong bụng toàn bực tức, không chịu được cơn đói đâu.”
Cung Ngũ giật khóe mắt, thì ra người bị đổ rượu chính là Cung Ngôn An, chả trách cô ta lại tức đến như vậy.
Thì ra người nhà họ Cung cũng đấu đá lẫn nhau. Lời nói vừa rồi của Cung Ngôn Thanh chính là cố ý nhắm vào Cung Ngôn An.
Cô vội im lặng, muốn ngồi xem long tranh hổ đấu, muốn xem xem cái xã hội thu nhỏ nhà họ Cung này rốt cuộc náo nhiệt ra sao?
Đúng lúc đó Cung Ngũ tình cờ ngẩng đầu lên nhìn thấy Cung Tứ đang nhìn mình, cô lè lưỡi với anh. Cung Tứ tức giận xụ mặt xuống, trừng mắt nhìn cô. Không phải nói cô không được ở riêng với Cung Cửu Dương sao? Sao lại không nghe lời?
Cung Ngũ thật sự không biết biện minh thế nào. Đây là chuyện cô có thể từ chối sao? Có thế nào thì Cung Cửu Dương cũng là trưởng bối, Cung Học Cần lại thương hắn như vậy, cô có thể đắc tội sao? Nếu cô có chút sức mạnh, cô đã sớm đập một cái băng vệ sinh đã sử dụng vào mặt Cung Cửu Dương rồi.
Một bữa tiệc gia đình của nhà họ Cung bao giờ cũng bắt đầu bằng bài diễn văn kể về quá khứ. Đầu tiên là ông cố kể về sự tích tung hoành nam bắc lúc trước, sau đó là đánh giá về cơ nghiệp của gia tộc hiện tại, để mọi người đề ra kế hoạch sau này.
Những chuyện này Cung Ngũ không hiểu, vì thế cô cũng không để tâm. Nhưng mấy anh em Cung Truyền Thế và Cung Ngôn Bồng lại bắt đầu toát mồ hôi.
Hôm nay lúc Cung Học Cần nói chuyện có nhắc đến việc chọn người có năng lực đảm nhiệm những vị trí thích hợp, đây là kế hoạch mới do Cung Cửu Dương đề ra sau một năm hắn quay về và phát triển sự nghiệp ổn định.
Theo như lời Cung Học Cần, dù sao đây cũng là cơ nghiệp của cả nhà họ Cung, hiện giờ các chi đều phát triển rất nhanh chóng, nhưng cũng có chi phát triển không tốt. Nếu tình trạng này kéo dài, cơ nghiệp có thể sẽ đi đến bước phá sản. Vì thế bắt đầu từ năm nay, nhà họ Cung quyết định thực hiện việc giúp đỡ cho các chi suy yếu.
Nói là suy yếu, thật ra là nhằm vào những chi làm ăn không được lãi, thực hiện thay đổi cấp quản lý, tức là mấy anh em lãnh đạo chủ yếu như Cung Truyền Thế và Cung Ngôn Bồng sẽ bị thay đổi do việc làm ăn trong nhà không có lợi nhuận. Một phần là làm mất mặt toàn thể chi thứ tư, quan trọng hơn là doanh nghiệp thuộc chi của họ có thể sẽ vì thế mà bị thu hồi quyền kinh doanh. Nếu người tiếp nhận có thể khiến lợi nhuận tăng lên hoặc tình hình kinh doanh tốt hơn thì chi của bọn họ sẽ vĩnh viễn mất đi quyền kinh doanh.
Vì thế Cung Học Cần vừa nói xong, Cung Truyền Thế và Cung Ngôn Bồng trán liền đổ đầy mồ hôi. Công việc hiện tại của bọn họ chủ yếu là lãnh đạo, Cung Ngôn Giang và Cung Ngôn Đình đều chỉ giúp đỡ, hơn nữa đều làm từ cấp cơ sở, không có tác dụng quyết định.
Cung Ngôn Giang và Cung Ngôn Đình có chút sốt ruột nhưng cũng hết cách. Điều bọn họ nghĩ đến đầu tiên là vấn đề quyền kinh doanh, mất đi quyền kinh doanh thì chỉ được xem như làm công cho người khác. Tạm thời xem ra vị trí của Cung Cửu Dương là vững nhất, nếu nói đến việc đổi quản lý, rất có khả năng Cung Cửu Dương sẽ nhúng tay vào việc làm ăn của chi thứ tư.
Các chi khác cũng tính toán riêng, cũng biết hiện tại chi thứ tư đang trong tình trạng khá nguy hiểm, có người muốn xem náo nhiệt, cũng có người trong lòng lo lắng, nhưng sau khi Cung Học Cần nói ra lại chẳng ai dám phản đối.
Cung Ngũ cảm thấy không khí có chút kì lạ, cô ghét nhất là không khí này. Cô chỉ muốn ăn uống no bụng rồi đi ngủ, những thứ khác cô không quan tâm. Đúng rồi, cô còn phải đi sờ bàn tay vừa dài vừa đẹp của Công tước đại nhân nữa!