Công Tước

Chương 638: Có giữ lời hứa không?



Cung Ngũ bĩu môi nghĩ thử, lắc đầu: “Tôi không biết, còn phải xem xem anh liên hệ với ai rồi.

Nếu anh liên hệ với mẹ tôi, tuy bà ấy không có rất nhiều tiền nhưng tôi tin chắc1là bà ấy nhất định sẽ dốc hết tất cả.

Nếu như anh liên hệ với ba tôi, tôi đoán ông ấy sẽ cho rằng anh là kẻ lừa đảo nào đó, không cho anh một đồng nào hết.”

8Chiêm Húc cười ha ha, hắn ta vỗ tay lên mặt bàn, cười nham hiểm khiến người ta có cảm giác hắn ta đang ấp ủ âm mưu quỷ kế gì đó.

“Cô đoán xem người tôi liên hệ2là ai?”

Chiêm Húc dựa người ra sau, cánh tay khoanh ra sau gáy, nụ cười của hắn ta vẫn luôn u ám như vậy, khi cười cũng khiến người khác thấy ghê rợn.

Cung Ngũ cảnh giác nhìn hắn4ta, Chiêm Húc nói: “Người tôi liên hệ là Edward.”

Cung Ngũ đứng yên bất động.

Chiêm Húc nhếch miệng cười: “Theo như tài liệu của tôi, cô và hắn là tình nhân, hơn nữa cô còn dùng danh nghĩ vị hôn thê của hắn để vào học trong trường hoàng gia.

Cũng tức là cho dù không có được thiên thần của tôi, chỉ có cô thôi thì vốn liếng của tôi cũng đã đủ nhiều lắm rồi.”

Cung Ngũ vẫn nhìn hắn ta, biểu cảm không thay đổi, cô nói: “Đúng vậy, cho nên anh có thể kiếm được một món tiền lớn, chúc mừng phát tài.”

Cô bước hai bước, sau đó ngồi xuống một cái ghế, nói: “Anh Chiêm, tôi nghe nói rằng ở đây anh là trọc phú.

Tôi cũng thích tiền nhưng mà tôi không có tiền, cho nên tôi cảm thấy anh lợi hại hơn tôi nhiều, bởi vì anh thích tiền, nhưng anh có thể kiếm tiền, còn tôi chỉ thích tiền mà không kiếm được một đồng tiền nào hết.”

Chiêm Húc ngẩng lên, thâm trầm nhìn cô, đột nhiên hắn ta hỏi một câu: “Cô nói xem, nếu như tôi ngủ với cô thì hắn sẽ có phản ứng thế nào?”

Cung Ngũ đạp chân, “Còn có phản ứng thế nào được chứ? Nếu như thích tôi thì chắc chắn anh ấy sẽ cảm thấy có lỗi với tôi.

Nếu như không thích tôi thì sẽ chia tay với tôi thôi.”

Cô ngẩng lên liếc nhìn Chiêm Húc, hỏi: “Anh Chiêm, anh hy vọng nhìn thấy anh ấy có phản ứng thế nào? Thực ra, tôi cảm thấy nếu như anh Chiêm vì muốn trả thù anh ấy nên mới đối phó với tôi thì thực sự là không cần phải thế đâu.

Vốn dĩ bây giờ quan hệ giữa nam và nữ rất thoáng rồi, thích nhau thì ở bên nhau, không thích nữa thì rời xa nhau.

Huống hồ tôi lấy danh nghĩa vị hôn thê của anh ấy để nhập học, còn là mẹ tôi nhờ anh ấy giúp đỡ.”

Cô hơi ngưng lại một lát rồi nói tiếp, “Mẹ tôi cảm thấy anh ấy quá xuất sắc, không cho tôi yêu anh ấy.

Anh cũng nhìn thấy con người tôi rồi đấy, tôi không có gì hết, sau này cũng không có hy vọng gì cả, có ở bên anh ấy nhiều hơn ngày nào thì tôi hời được ngày đó.

Cùng lắm thì coi như là tôi kết thúc sớm mối tình đầu thôi mà.”

Cô nói rất bình thản, vẻ mặt thản nhiên như không.

Nói xong, cô lại ngẩng lên nhìn Chiêm Húc, nói: “Thực ra tôi thấy anh Chiêm đây cũng rất đẹp trai, nếu như anh ngủ với tôi thật thì tôi cũng không lỗ.

Nếu nói là có gì không vui, thì có lẽ là vì anh ấy là bạn trai của tôi, còn anh Chiêm không phải, dù sao cũng sẽ chỉ cảm thấy áy náy trong lòng mà thôi.”

Chiêm Húc đột nhiên cười rộ lên, hắn ta đưa tay lên xoa cằm, nhìn cô nói: “Tôi quên không hỏi cô tên là gì?”

“Cung Ngộ.”

Cô trả lời, “Cung trong cung đình, Ngộ trong Tôn Ngộ Không.

Ở chi thứ tư nhà họ Cung tôi xếp thứ năm, nên anh có thể gọi tôi là Tiểu Ngũ.

Đương nhiên là tùy anh gọi thế nào cũng được, dù sao thì khi ở trên địa bàn của anh tôi sẽ nghe lời anh.”

Chiêm Húc vẫn nhìn cô chằm chằm, “Cô nói không đúng tí nào, cái gì mà không có gì xuất sắc, tại sao Edward lại thích người như cô chứ?”

Cung Ngũ nghĩ ngợi rồi đáp: “Thực ra tôi cũng không rõ, dù sao thì khi tôi nhìn thấy anh ấy thì vẫn rất thích.

Anh Chiêm cũng biết đấy, bên cạnh tôi không có ai giống như anh ấy, cho nên lần đầu tiên khi gặp anh ấy tôi đã cảm thấy giống như là vương tử trên cao không với tới được, cứ có cảm giác dường như chỉ cần sờ anh ấy một cái thôi đã là hời lắm rồi.

Còn tại sao anh ấy lại thích tôi, tôi đoán là vì những người quá xuất sắc thì thường không muốn nửa còn lại của mình cũng rất xuất sắc, tìm một người bình thường sẽ thoải mái hơn, bởi vì người đó sẽ luôn nhìn anh với vẻ sùng bái!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.