Công Tước

Chương 770: Chó hoảng sợ cũng là chó



Sau khi Công tước đại nhân hỏi câu đó, anh mỉm cười rạng rỡ, đợi câu trả lời của Quốc vương.

Quốc vương tỏ ra bối rối.

Hắn ta không muốn ký thỏa thuận, nhưng cũng không dám từ chối Công tước đại nhân. Trong lúc nhất thời, sắc

mặt vừa trắng vừa xanh, vừa xanh lại vừa trắng, lại thêm chuyện bên cạnh có người đẹp, hắn ta không để người đẹp cảm thấy hắn ta đang sợ hãi.

Bị Công tước đại nhân bắt1bí, Quốc vương đứng đó một hồi, sau đó hắn ta mới mở miệng: “Edward thân yêu, hôm nay là ngày ta đưa Gloria đi xem lễ phục, chuyện đó có thể dời lại bàn vào hôm khác được không?”

Công tước đại nhân nhíu mày, mỉm cười nói: “Bệ hạ tôn kính, hôn lễ đã cận kề, thỏa thuận không ký, hôn lễ sao có thể tổ chức được?” Anh cúi đầu mỉm cười, “Dù sao thì thần cũng không muốn vì8thỏa thuận này mà làm cho hôn lễ của Bệ hạ bị chậm trễ, thần tin tiểu thư Gloria cũng hi vọng hôn lễ của mình sẽ hoàn hảo không khuyết điểm”

Tuy Gloria đã cảm nhận được giữa Quốc vương và Công tước đại nhân có chuyện gì đó, nhưng cô ta vẫn rất thông minh tránh xa vòng xoáy, “Em tôn trọng ý kiến của Bệ hạ và ngài Edward. Quốc vương Bệ hạ và ngài Edward sắp xếp thế nào2thì em đều hoàn toàn tôn trọng.”

Quốc vương cuối cùng cũng không dám nhìn thẳng vào Công tước đại nhân, nỗ lực đứng thẳng lưng, muốn thể hiện ưu thế của mình trước mặt Gloria, “Gloria, em yên tâm, hôn lễ của chúng ta nhất định sẽ hoàn hảo không khuyết điểm”

Công tước đại nhân mỉm cười: “Tôi tin Bệ hạ nhất định sẽ cho tiểu thư Gloria một hôn lễ hoàn hảo”

Mồ hôi trên mặt Quốc vương chảy xuống, Công tước4đại nhân đứng trước mặt thì nho nhã lễ độ mỉm cười rạng rỡ, nhưng Quốc vương lại nhìn ra được sự thù địch trong đáy mắt anh. Sự thù địch đó khiến Quốc vương vô cùng sợ hãi.

“Edward thân yêu, ta rất vui khi nhìn thấy cậu bình an trở về..” Quốc vương muốn làm dịu không khí, nỗ lực nói những chuyện vui vẻ.

Công tước đại nhân lại dùng hai từ để bày tỏ suy nghĩ của mình: “Vậy sao?”

Vậy sao? Thật sự hoan nghênh sao? Từ hai chữ đó Quốc vương có thể nghe ra được hàm ý khác thường.

Hắn ta đương nhiên biết mình có cơ hội đăng cơ ít nhiều là do sự ủng hộ của gia tộc Edward. Hắn ta cũng biết địa vị của gia tộc Edward ở Gaddles có địa vị cao thế nào. Hắn ta càng hiểu rõ Celt Edward đang đứng trước mặt

mình, người mà hắn ta luôn nói là bạn tốt của mình là người thế nào. Chính vì biết rõ, nên lúc này hắn ta mới có cảm giác sợ hãi.

“Edward thân yêu..”

“Bệ hạ” Gloria mở miệng: “Lúc nãy người nói sẽ đưa em đi xem lễ phục của bữa tiệc” Gloria nhìn sang Công tước đại nhân: “Ngài Edward có muốn đi cùng không?”

Quốc vương vội vàng mở miệng: “E rằng không được đâu Gloria, Edward rất bận, cậu ấy không có nhiều thời gian rảnh...”

Công tước đại nhân mỉm cười nói: “Cảm ơn vì lời mời của tiểu thư Gloria, tôi đương nhiên rất vinh dự” Anh nhìn Quốc vương: “Sao thế? Lẽ nào Quốc vương Bệ hạ có chuyện gì không tiện sao?”

Quốc vương lắc đầu: “Không! Đương nhiên là không! Ta tất hoan nghênh Edward, hoan nghênh.”

Trong khoảng thời gian tiếp theo trán của Quốc vương không ngừng đổ mồ hôi, Gloria rõ ràng phát hiện ra thái độ không thoải mái của Quốc vương, cô ta lo lắng hỏi: “Bệ hạ, người cảm thấy không khỏe hay sao, cần em gọi bác sĩ không?”

“Không cần, ta rất khỏe” Quốc vương nỗ lực để bản thân trở nên điềm tĩnh bình thản, nhưng lại không thể khống chế được mồ hôi trên trán.

Công tước đại nhân lạnh lùng đứng sau lưng, chậm rãi quan sát cô dâu thử lễ phục, thậm chí còn nêu lên chút ý kiến về kiểu lễ phục. Gloria cho người sửa lại một chút, quả nhiên thấy sửa xong thì lễ phục càng trở nên đoàn trang tao nhã hơn.

Cô ta hào hứng nói với Quốc vương: “Bệ hạ, không ngờ ngài Edward cũng có nghiên cứu về lễ phục, thật sự khiến người ta rất bất ngờ.”

Quốc vương mỉm cười: “Đúng vậy, Edward là một người có tài năng toàn vẹn, cậu ấy nghiên cứu rất nhiều thứ, có lúc ta cũng rất ngưỡng mộ sự tài giỏi của cậu ấy”

Công tước đại nhân: “Rất vinh dự khi nhận được lời khen của Bệ hạ. Chúng ta cần học nhiều thứ để dùng vào những trường hợp đặc biệt. Ví dụ như súng ống, là ngành công nghiệp chủ yếu chống đỡ cho nền kinh tế của Vương quốc Gaddles, khi chúng ta ra khỏi Gaddles, đó chính là ưu thế?

Quốc vương gật đầu: “Đúng vậy, Edward nói vô cùng chính xác”

Xem xong lễ phục, Quốc vương cuối cùng cũng mở miệng lần nữa: “Edward mỗi ngày đều rất bận rộn, chúng ta không nên làm lỡ thời gian quý báu của cậu. Ta có thể đưa Gloria trở về rồi, nếu làm lỡ công việc của cậu, ta sẽ thấy rất áy náy”

Gloria chỉ có thể hành lễ: “Ngài Edward rất xin lỗi, tôi đã làm lỡ thời gian quý báu của ngài”

Công tước đại nhân mỉm cười, “Không sao, có thể xem trước lễ phục hôn lễ của Bệ hạ và tiểu thư Gloria, đó là vinh dự của tôi. Tôi xin phép đi trước!” Nói xong thì anh hành lễ với Quốc vương: “Tạm biệt Bệ hạ”

Xoay người đi ra bên ngoài, sau khi đi được hai bước, anh đột nhiên đứng lại, xoay đầu lại nhìn sang Quốc vương, “Đúng rồi, nghe nói Bệ hạ quyết định đi hưởng tuần trăng mật ở đảo Rhode có phải không?”

Quốc vương gật đầu: “Đúng vậy, vì Gloria nói rất thích đến Rhode xem mặt trời mọc và mặt trời lặn, nên sau khi bàn bạc xong thì ta quyết định tuần trăng mật sẽ ở đảo Rhode”

Công tước đại nhân mỉm cười: “Đảo Rhode thật sự rất đẹp, nhưng mà hoàng gia Rhode không bảo vệ chu toàn bằng Gaddles. Bệ hạ, đến lúc đó... nhất định phải cẩn thận”

Ánh mắt anh lướt qua người Quốc vương, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi, rồi chậm rãi xoay người bỏ đi.

Sắc mặt của Quốc vương liền trắng bệch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.