Công Tước

Chương 794: Chỗ nào không đúng?



Vì nhận được nhiệm vụ của Yến Đại Bảo, Cung Ngũ bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, phải tìm cơ hội lén chụp ảnh cho Yến Đại Bảo xem một cái.

Cô lén chạy1đi xem xem Công tước đại nhân đang làm gì, phát hiện anh không nhìn thấy mình, cô liền thở phào nhẹ nhõm. Anh Tiểu Bảo có vẻ rất hay ghen, điểm này8chẳng tốt tí nào. Đó là phụ nữ, có thể so với anh được sao?

Rất may thời gian Catherine ở phương Nam không quá lâu, chỉ khoảng nửa tháng. Sau đó, cô ta2lại mời vài lần, nhưng Cung Ngũ còn phải đi học nên đành từ chối.

Sau nửa tháng thì Catherine cũng rời khỏi đây trở về phương Bắc.

Vị trí của phủ Công tước rất4gần Cung điện, gần về phía nam. Chỗ Lý Tư Không ở hiện tại mới thật sự là phía Nam của Gaddles, Cung Ngũ luôn thấy hiếu kỳ không biết Lý Tư Không chạy đến đó làm gì. Anh ta không ngủ nướng cả ngày thì lừa tiền của Công tước đại nhân, đã vậy còn ở trước mặt Công tước đại nhân càu nhàu đủ thứ. Công tước đại nhân cười như chẳng có gì xảy ra, “Hiện giờ cậu ta ở đó rất khổ cực, Tiểu Ngũ có thể tha thứ cho cậu ta”

Cung Ngũ hiếu kỳ: “Thật sao?”

Công tước đại nhân gật đầu: “Thật”

“Được rồi, anh Tiểu Bảo đã nói anh ta đáng thương, vậy nhất định là rất vất vả. Nói không chừng anh Lý vốn không đen như vậy, chẳng qua là ở bên ngoài dầm mưa dãi nắng nên mới bị đen”

Công tước đại nhân mỉm cười: “Từ nhỏ cậu ta đã không trắng rồi.”

Cung Ngũ mím môi, “Đen tự nhiên?”

Công tước đại nhân: “Có lẽ là vậy.”

Cung Ngũ cười nghiêng ngả trên sofa, “Lần này anh ta trở về mà còn dám chê em đen thì em sẽ cho anh ta biết mặt. Ha ha, em bị cháy nắng nên mới đen, còn anh ta là đen tự nhiên. Em có thể dưỡng trắng lại, còn anh ta chỉ có thể mang gương mặt đen thui kia thôi!”

Nói xong, cô tự mình cười điên cuồng một trận.

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền xuất hiện. Điện thoại của Công tước đại nhân vang lên, Cung Ngũ sợ làm phiền anh nghe điện thoại, cô cố nhịn cười, nằm xuống.

Lý Tư Không gọi tới, giọng nói vô cùng hấp tấp: “Sắp chết rồi! Ở đây, ba bọn họ không đánh nhau với ông đây mà lại tự đánh nhau ầm ĩ lên rồi!”

Công tước đại nhân sững sờ: “Có chuyện gì?”

Lý Tư Không tức giận nói: “Tối hôm qua ông đây nói với bọn họ, còn lôi thôi nữa thì trực tiếp khai chiến. Tối hôm qua đi tìm phụ nữ cho một trong số bọn họ, kết quả ba người bọn họ vì một người phụ nữ mà vứt bỏ ông đây. Bọn họ đánh nhau, lúc nãy ông đây vừa nhìn thử, thấy đầu heo đánh thành đầu chó luôn rồi, ông đây đã báo cảnh sát bắt bọn họ lại rồi”

Công tước đại nhân: “...”

Sau đó Lý Tư Không tiếp tục tức giận nói: “Bây giờ ông đây không còn chỗ để dụng võ nữa rồi, bọn họ đánh nhau, ông đây còn phải giả vờ làm người tốt đứng ra khuyên can. Tức chết ông đây rồi!”

Công tước đại nhân đỡ trán, hỏi: “Hiện giờ bọn họ bị bắt hết rồi? Đàn em của bọn họ nói thế nào?”

Chân Lý Tư Không đang giẫm lên bốn người đàn ông da đen thân thể cao lớn cường tráng, từng người bọn họ bị đạp giống như con rùa bò dưới đất, nước mũi nước mắt máu me đầy mặt, bị đạp không dám cử động. Lý Tư Không bực bội nói: “Lúc nãy có một người nhìn thấy đại ca của bọn họ bị bắt, hắn lại muốn tự mình xưng vương, ông đây đã đánh hắn đến ba má cũng không nhận ra, hiện giờ đã ngoan ngoãn rồi. Bảo, ba người bị bắt lại nếu không thể ra ngoài thì phía Nam dễ giải quyết rồi, ông đây sẽ tìm vài người mới đến đây để quản lý”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.