Công Tước

Chương 839: Thật sự là thím dâu tương lai à?



Cung Ngũ thật sự phục hắn ta.

Chú Út này không có lúc nào đứng đắn cả, Cung Ngũ trợn mắt, “Chú Út, cháu là nghe nói sức khỏe của ba cháu không tốt mới muốn về đây thăm. Còn những thứ khác chú Út không cần quan tâm, tất cả đều rất tốt”.

Cung Cửu Dương chặc lưỡi: “Thật là lạnh nhạt! Cháu gái đang giận chú Út đúng không? Chú Út không1có thời gian đi gặp cháu gái, nếu không có thể lâu như vậy mà không gặp à? Lại nói cháu gái cũng chưa hề nói muốn đến thăm chú Út, chú Út đúng là chạnh lòng mà!”

Cung Ngũ nhìn trời, vẻ mặt không chịu nổi: “Chú Út, chú cho người đưa cháu đi thăm ba cháu trước đã”

Vẻ mặt Cung Cửu Dương phiền muộn, “Đau lòng quá, chú Út cao hứng8hụt rồi, vốn dĩ còn nói cháu gái có thể gặp thím dâu của cháu...”

Cung Ngũ đã đi được hai bước, nghe thấy thế lập tức quay đầu lại hỏi: “Ô? Chú Út kết hôn rồi à?”

Nếu như kết hôn rồi, cô không gặp thím dâu cũng không được. Mặc dù cô không thích Cung Cửu Dương cho lắm, nhưng mà suy cho cùng hắn ta vẫn là bề trên, cô vẫn2còn đang mang họ của nhà họ Cung nữa.

Cô quay đầu lại hỏi, Cung Cửu Dương lại không đếm xỉa đến: “Có kết hôn hay không, cháu gái cũng không để ý! Haiz...”

Cung Ngũ: “Chú Út sai rồi, chuyện khác có thể không quan tâm, nhưng chuyện chú Út kết hôn thì vẫn phải quan tâm một chút, mặc dù không nhiều tiền nhưng phần tiền mừng này không thể thiếu chú4Út được. Như vậy đi, cháu đi gặp ba, lát nữa sẽ đi gặp thím dâu tương lai”

Cung Cửu Dương miễn cưỡng đồng ý, “Nếu cháu gái một lòng hiếu thuận như vậy, người làm chủ đây cũng không thể từ chối. Vậy chú sẽ đợi cháu gái qua đây thăm”

Còn về đoàn luật sư và tài vụ, Cung Cửu Dương thu xếp người tiếp đón, Cung Ngũ đi theo hắn ta đến thăm Cung Truyền Thế.

Cung Truyền Thế không phải bị bệnh sắp chết, chỉ là bệnh tuổi già bình thường cộng thêm gần đây bị cảm nên cơ thể nhìn hơi suy nhược.

Tuổi tác càng lớn càng sợ chết, Cung Truyền Thế bây giờ cũng không cần tiền cần quyền nữa, chỉ mong có thể sống thêm được mấy năm.

Còn về tiền, nói thật, mặc dù Cung Cửu Dương chẳng ra cái gì cả, nhưng đều phát tiền bạc cho già trẻ nhà họ Cung đúng hạn.

Người không có khả năng lao động thì sinh hoạt thường ngày đều có người chăm sóc, cần phải mua thứ gì thì nói tài vụ gia đình, muốn cái gì cho cái đó, cho dù là đồ xa xỉ cũng cho cả. Vấn đề duy nhất chính là tiền không có ở trong tay bọn họ, muốn moi tiền không dễ dàng. Nếu như những người trẻ tuổi khác của nhà họ Cung làm việc ở bên ngoài, tháng nào cũng được phát sinh hoạt phí nhất định, đề phòng đối phương có chỗ nào phải dùng đến tiền.

Thu nhập càng cao, sinh hoạt phí nhà họ Cung phát cho càng cao. Khi mà thu nhập của họ thật sự đạt đến độ cao nhất định rồi, Cung Cửu Dương sẽ dùng cổ phần thu hút đối phương về làm việc ở nhà, đãi ngộ không hề kém hơn bên ngoài, đương nhiên rất nhiều người bằng lòng trở về.

Ví dụ như Cung Ngôn Đình, Cung Cửu Dương gọi anh ta trở về mấy lần, nhưng Cung Ngôn Đình ở bên ngoài tự do quen rồi nên đã khéo léo từ chối.

Năm đó Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Giang bởi vì buôn lậu hàng phạm pháp mà bị xử án treo, lần lượt mãn hạn tù, bây giờ cũng ngoan ngoãn làm việc ở xí nghiệp nhà họ Cung, bớt đi sự tàn ác và ngông cuồng tự cao tự đại trước kia, yên phận sống cuộc sống công sở làm công ăn lương.

Cho dù như vậy, thân là người nhà họ Cung trời sinh ưu thể khiến bọn họ sống tốt hơn những thứ khác, ít nhất bọn họ không cần buồn phiền vì chuyện nuôi nấng con cái, cũng không cần sầu muộn vì tiền vay mua nhà, càng không cần lo lắng chuyện nghèo khổ. Bọn họ có xe có nhà, không lo cơm áo, con cái đều học ở trường tốt nhất, đến tuổi tác nhất định cũng chắc chắn sẽ được đưa ra nước ngoài... Rất nhiều phúc lợi lúc Cung Học Cần còn sống vẫn tiếp tục được hưởng sau khi Cung Cửu Dương tiếp nhận nhà họ Cung, đương nhiên cũng hủy bỏ những chỗ Cung Cửu Dương thấy không hợp lý.

Cung Cửu Dương thật sự là một người thông minh lại rất có thủ đoạn, tuổi còn trẻ đã có phong cách làm việc ở thời huy hoàng nhất của Cung Học Cần, mà thành quả của hắn ta thì càng rực rỡ hơn.

Mạng lưới giao thiệp của Cung Cửu Dương cực kỳ lớn. Hắn ta cũng rất chịu bỏ tiền vốn, hắn ta là hội viên cao cấp của Vương Triều ở Thanh Thành, mời bạn đi vui chơi là chuyện bình thường như cơm bữa. Quan trọng nhất là quan hệ của Cung Cửu Dương và Bộ Sinh không tệ, hai bên đều đã từng nhận sự giúp đỡ của đối phương. Ở trong mắt người ngoài, đây chính là hiệu quả của gia tộc mạnh liên hiệp lại với nhau.

Cung Ngủ không có hứng biết quan hệ của nhà họ Cung và Bộ Sinh, cô chỉ qua đây để thăm Cung Truyền Thế, qua loa ngoài mặt là được rồi, những cái khác không liên quan đến cô.

Hình như bố cục phòng ốc ở núi Cung Thành đã được sửa chữa thay đổi lại. Vị trí nơi ở của người lớn tuổi rất tốt, tiện cho việc điều dưỡng cơ thể. Những người trẻ tuổi suy cho cùng đều phải làm việc, không thể một ngày hai mươi bốn tiếng ở nhà với bọn họ được.

Cung Cửu Dương vừa đi vừa nói chuyện: “Cháu gái, có phải chú Út là người hiền lành không? Cháu nói lão Cung Học Cần kia còn sống đã từng nghĩ đến những thứ này chưa? Ông ta chỉ quan tâm đến bản thân mình, hàng năm còn tổ chức tiệc gia đình gì nữa, đúng là rảnh rỗi mà...”

Cung Ngũ: “.”

Cung Cửu Dương chỉ vào tường kính phía sau: “Phía sau nuôi gà con, vịt con, ngỗng con, cháu xem chú bảo vệ môi trường không? Ăn thịt gà do mình nuôi, bảo đảm không có chất kích thích.”

Cung Ngũ mím môi, nghiêng đầu nhìn hắn ta một cái, Cung Cửu Dương nói: “Cháu gái, lát nữa lúc cháu đi chú sẽ sai người bắt hai con cho cháu đem về”

Cung Ngũ nghĩ đến cảnh lát nữa mình về ôm hai con gà, vội vàng lắc đầu từ chối: “Chú Út có lòng cháu rất vui, nhưng mang về thì không cần đâu, cháu nhìn là được rồi, ha ha.”

“Không biết hưởng thụ” Cung Cửu Dương xem thường cổ, “Chút đạo lý đơn giản này cũng không biết, gà nuôi trên núi mới ngon”

“Không nhìn ra chú Út lại thành thạo những thứ này nữa cơ đấy, ha ha. Cháu còn tưởng là chú Út sống trong nhung lụa, hoàn toàn không hiểu những thứ này nữa” Cung Cửu Dương: “Thím dâu cháu biết nuôi”

Cung Ngũ: “...”

Vừa đi cổ vừa tò mò hỏi: “Chú Út, chẳng lẽ đám gà vịt ngan ngỗng này đều là thím dâu bảo chú nuôi a?”

Cung Cửu Dương trợn mắt: “Cô ấy biết nuôi, để cô ấy nuôi, tiết kiệm được tiền nhân công nuôi gà vịt, còn có thịt ăn bảo vệ môi trường miễn phí, tốt biết bao. Hai ngày trước chết một một con vịt, cô ấy khóc hai ngày, chuyện này hơi nhức đầu”

Cung Ngũ mím môi, nín cười, “Chú Út, đến rồi chứ?”

Đi hết hành lang bên trái rồi lại rẽ phải, Cung Ngũ sắp đi vòng vòng đến chóng cả mặt rồi, nhà họ Cung vốn đã lớn, bây giờ bố trí lại, càng không tìm được.

“Đến rồi!” Cung Cửu Dương dừng bước, nhìn cô một cái, cười nói: “Đi vào cái cổng lớn này chính là chỗ điều dưỡng thân thể của người già, bây giờ... chắc là đã ăn điểm tâm sáng xong rồi, đang câu cá hoặc đánh golf

Vừa nghe đến đánh golf, Cung Ngũ bĩu môi, “Xem ra cuộc sống của ba cháu cũng không tệ, như vậy cháu cũng không cần lo lắng nữa”

Cung Cửu Dương cười: “Còn không phải sao, không thu xếp ổn thỏa cho các cụ, đám con cháu làm sao mà yên tâm đi làm được”

Cung Ngũ gật đầu bày tỏ đồng ý: “Chú Út nghĩ chu đáo, thật sự là như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.