Yến Đại Bảo sững sờ, người này thật không lễ phép, sao không nói câu gì mà đã bỏ đi rồi? Cô vừa nghe nói là anh trai của Tiểu Ngũ nên cô mới đi qua chào hỏi.
“Tiểu Ngũ... ” Ánh mắt của Yến Đại Bảo thật sự đáng thương.
Cung Ngũ ôm trán, nhất thời không thể chống cự, cô đằng hắng: “Yến Đại Bảo này, cậu không ở cùng cậu hai Lý sao?”
“Tớ đang tìm cậu đấy!” Yến Đại Bảo vui vẻ trèo lên ghế, “Hôm nay cậu là nhân vật chính mà. Đến sinh nhật tớ, tớ cũng sẽ mời cậu.”
Sắc mặt Cung Ngũ lập tức thay đổi. Nếu cô đến dự, có phải ba của Yến Đại Bảo sẽ không nói một lời mà trực tiếp giết chết cô không?
Yến Đại Bảo ngồi xuống nói với người trong quầy bar đối diện: “Anh Minh đẹp trai, cho em đồ uống đi.”
Cung Ngũ thấy anh chàng pha chế đẹp trai thuần thục lại dứt khoác lấy từ trong bình giữ lạnh ra một hộp sữa chua, để trước mặt Yến Đại Bảo, còn chủ động giúp cô ấy cắm ống hút.
Cung Ngũ ngạc nhiên, cô ấp úng hỏi: “Anh chàng đẹp trai, đây không phải là quầy bar sao? Sao lại bán sữa chua?”
Yến Đại Bảo vừa uống sữa vừa cười ha hả: “Trước kia tớ có tới đây, ba tớ không cho uống rượu nên bảo người chuẩn bị sẵn sữa chua. Cậu uống không?”
Cung Ngũ kinh ngạc: “Ba cậu... thật thần thông!”
Yến Đại Bảo lắc lư người, nói: “Không thần thông mới lạ, chỗ này là ba tớ mở, nếu đổi lại là chỗ khác thì không ai để ý đến tớ đâu!”
Cung Ngũ cứng họng: “... ”
Bộ Sinh có phải đã đặt tiệc sinh nhật của cô ở trong đầm rồng hang hổ* rồi không?
* Đầm rồng hang hổ: Nơi cực kỳ nguy hiểm.
Lúc Cung Ngũ đang run cầm cập thì đèn trong đại sảnh được đổi dần thành ánh sáng bình thường, âm nhạc cũng chậm lại, MC lại bước lên sân khấu thao thao bất tuyệt.
Cung Ngũ vẫn còn đang khiếp sợ thì nghe thấy MC đang gọi tên cô: “... Xin mọi người cho một tràng pháo tay, mời nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay, cô Cung Ngũ lên sân khấu!”
Cung Ngũ nuốt nước bọt, thẫn thờ trượt xuống băng ghế, cười gượng với Yến Đại Bảo: “Yến Đại Bảo, tớ qua đó trước, cậu cứ từ từ uống nhé.”
“Tớ muốn đi cùng cậu!” Yến Đại Bảo trượt xuống theo, sau đó nịnh nọt quàng qua tay Cung Ngũ, bước đi về phía đó.
Da đầu Cung Ngũ bắt đầu tê rần, chân cũng bắt đầu run cầm cập.
“Đại Bảo.”
Yến Đại Bảo kéo Cung Ngũ đi được nửa đường thì đột nhiên có người gọi lại, Công tước đại nhân nói, “Em qua đây, cô Cung Ngũ rất bận.”
Yến Đại Bảo bĩu môi: “Em và Tiểu Ngũ là bạn tốt mà!”
“Anh biết, nhưng hôm nay là sinh nhật của cô Cung Ngũ, còn có rất nhiều người khác giống như chúng ta, em không thể độc chiếm cô ấy, đúng không?”
Yến Đại Bảo nhìn Công tước đại nhân, lại nhìn Cung Ngũ, đành phải buông tay, “Tiểu Ngũ, cậu đi đi.”
Cung Ngũ lén lút nhìn Công tước đại nhân một cái, anh đang cười rạng rỡ xoa đầu Yến Đại Bảo khen ngợi: “Đại Bảo của chúng ta hiểu chuyện nhất.”
Yến Đại Bảo ngoan ngoan đứng bên cạnh Công tước đại nhân, biểu cảm giống con mèo nhỏ lười biếng tắm nắng buổi chiều, hưởng thụ sự khen ngợi của anh trai.
Hai anh em này đứng cạnh nhau thật là đẹp mắt, người không biết nhìn vào sẽ ái mộ, nhưng trong mắt Cung Ngũ, họ lại giống như hai quả bom nổ chậm, càng đến gần thì sẽ lãnh hậu quả thịt nát xương tan.
Cô không thèm quay đầu lại mà vội bước lên sân khấu, theo như lời MC nói thì đây là phần cao trào của tối nay, tất cả mọi người ở đây sẽ chúc mừng cho Cung Ngũ. Cung Ngũ không biết gì khác, chỉ biết tiếp theo sẽ tới phần cắt bánh kem. Thoát khỏi hai anh em Yến Đại Bảo, tâm trạng của cô cũng thoải mái hơn, sự chú ý đều dồn vào chiếc bánh.
“Các vị quan khách thân mến, hôm nay chúng ta đến đây là vì muốn gửi lời chúc chân thành của mình đến nhân vật chính của ngày hôm nay. Tiếp theo xin mời nhân vật chính của chúng ta, cô Cung Ngũ!” MC cố gắng hết sức, sau khi mời Cung Ngũ lên thì nói những lời hoa mỹ, lại hỏi ba mẹ của cô là ai, tóm lại đều là lời dễ nghe.
Nhưng MC không biết những lời nói của mình lại kích thích thần kinh của Bộ Sinh.
Từ khi Cung Ngũ chỉ ra ai là ba ai là mẹ, sắc mặt anh luôn rất khó coi. MC sắp xếp cho Cung Truyền Thế và Nhạc Mỹ Giảo đứng cùng nhau, hai người họ đứng cạnh, cảm giác như tên nhà giàu mới nổi và người đẹp, ngoại hình rất không tương xứng.
Cung Truyền Thế nghiêm mặt, rõ ràng là không thích bị sắp xếp như vậy nhưng vì phải phối hợp nên miễn cưỡng đứng đó, thân phận của ông ta là ba của nhân vật chính.
Sau khi ly hôn, ông ta cũng có người đàn bà khác, nhưng để tránh phiền phức nên ông ta vẫn không kết hôn, tuổi đã lớn trong lòng cũng nguội lạnh, đến bây giờ vẫn còn một mình.
Nhạc Mỹ Giảo đứng bên cạnh ông ta với vẻ mặt bình tĩnh, nụ cười cùng phong thái chuyên nghiệp đã được huấn luyện qua nhiều năm làm người mẫu, tâm lý vững vàng, dù trong lòng bà rất ghét Cung Truyền Thế nhưng không hề biểu hiện ra ngoài.
Đối với MC, bầu không khí rất náo nhiệt và hào hứng, nhưng đối với Cung Truyền Thế và Nhạc Mỹ Giảo thì chẳng thoải mái chút nào. Nhạc Mỹ Giảo chỉ vì Cung Ngũ, còn Cung Truyền Thế thì vì tiền của Bộ Sinh.
Sau khi mọi người cùng hát bài chúc mừng sinh nhật, Cung Ngũ cuối cùng cũng đợi được đến tiết mục cắt bánh kem.
Cung Truyền Thế và Nhạc Mỹ Giảo đứng cạnh Cung Ngũ, cả ba người cùng cầm con dao dài cắt bánh kem, cắt từ trên xuống dưới, hoàn thành nghi thức.
Bánh kém được phục vụ mang tới cho mọi người. Nhạc Mỹ Giảo đứng bên cạnh Cung Ngũ, giúp cô chỉnh lại tóc, “Từ hôm nay con gái của mẹ đã trưởng thành rồi, thành người lớn rồi. Sau này có nói gì hay làm gì cũng phải ra dáng người lớn, không được nông nổi như lúc trước nữa, có biết không?”
Cung Truyền Thế đứng bên cạnh nói: “Mẹ nói thì con phải nghiêm túc nghe. Lúc nào giải quyết mọi việc cũng phải động não, đừng tự mình làm chủ, chuyện gì cũng phải thương lượng với gia đình.”
Cung Ngũ gật đầu: “Con biết rồi.”
Bộ Sinh là vị hôn phu của Cung Ngũ nên đứng phía dưới. Nhìn ba người giống như một gia đình này, anh nặng nề thở ra một hơi rồi nới lỏng cà vạt. Để ý thấy mọi người xung quanh không chú ý đến mình, Bộ Sinh chầm chậm lui ra ngoài.
Mọi người đang chia nhau ăn bánh kem, Cung Ngũ cũng có một phần, cô cầm nĩa bắt đầu ăn. Cung Truyền Thế không có hứng thú với việc này, chỉ nhìn Nhạc Mỹ Giảo, nói: “Tiểu Ngũ có khi làm việc rất xốc nổi, cô phải nhắc nhở nó thêm, con gái ở trong tay cô bị dạy dỗ chẳng ra làm sao... ”
Ông ta còn chưa nói xong, Nhạc Mỹ Giảo chẳng thèm nhìn tới, xoay người bỏ đi.
Cung Truyền Thế nghiến răng đứng nguyên tại chỗ: “Không ra thể thống gì!”