Anh vừa dứt lời, lông măng khắp người Cung Ngũ đã dựng đứng lên, cô trợn to đôi mắt vừa tròn vừa đẹp của mình, ánh mắt hung ác độc địa nhìn chằm chằm Công tước đại nhân, “Tôi tuyệt đối không
cho phép bất cứ người nào mang theo dụng ý xấu tiến vào ký túc xá1của tôi! Đó là chốn riêng tư của tôi, mấy người không tra được người liên quan gì đến tôi? Dựa vào cái gì muốn lấy thư của tôi?”
Công tước đại nhân chậm rãi gật đầu: “Tiểu Ngũ nói rất đúng, đúng là đồ cá nhân của em. Tuy nhiên, tình huống đặc biệt sẽ có cách8xử lí đặc biệt. Dù sao chuyện này cũng là vì suy nghĩ cho sự an nguy của các em, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.” Anh giơ tay vỗ lên tay vịn sofa, từ từ đứng lên, nhìn về phía Cung Ngũ,
mỉm cười nói: “Tiểu Ngũ cảm thấy thế nào? Rốt cuộc là tính2mạng quan trọng hay là việc riêng tư quan trọng?”
Cung Ngũ tức giận run người, giơ mạnh tay lên chỉ vào Công tước đại nhân, hét lớn một tiếng: “Anh chính là lấy việc công để báo thù riêng! Anh cố ý!”
Mọi người: “...”
Ai cũng giương mắt đờ đẫn, lấy việc công để báo thù riêng là4thế nào?
Chẳng lẽ không phải là chia tay trong hòa bình mà trong đó còn có rất nhiều điều uẩn khúc mà bọn họ không biết à? Trong mắt Cung Ngũ tràn đầy phẫn nộ, Công tước đại nhân nhất định là mượn cơ hội để xử lý cô. “Anh muốn ép tôi thôi học, tôi sẽ đi ngay! Cần gì phải giở trò này? Ngài Edward không cảm thấy cái trò này rất mất mặt à?” “Tôi muốn ép em thôi học chỉ cần hủy bỏ thư bảo đảm là được, cần gì phải tốn lắm sức như vậy? Có nhân vật khả nghi lẻn vào trường học, xét thấy hai chuyện này đều liên quan đến Tiểu Ngũ, tôi là người bảo đảm của em, cho nên hiệu trưởng Page liên lạc với tôi, Tiểu Ngũ tưởng là vì cái gì? Bây giờ chúng tôi đang tìm kiếm phương án giải quyết. Tiểu Ngũ nói không thể cung cấp gì giúp đỡ cho trường học, vậy thì lá thư mà người lạ đó đưa đến chính là điểm mấu chốt rồi.” Anh nhấc chân đi tới trước mặt Cung Ngũ, hỏi: “Tiểu Ngũ có đồng ý giao bức thư đó ra không?”
Cung Ngũ từ chối: “Đó là việc riêng tư của tôi, tôi có quyền từ chối.”
Công tước đại nhân hít sâu, mỉm cười: “Nếu đã như vậy...” Anh xoay người nhìn về phía hiệu trưởng: “Hiệu trưởng Page, thông báo xuống dưới, trước một giờ chiều tất cả sinh viên ở lại lớp học, mỗi phòng học sai hai nhân viên võ trang canh giữ, nếu như có sinh viên không tuân theo quy định, xử tử tại chỗ. Đội trưởng David.”
“Có, ngài Edward” Công tước đại nhân phải vạt áo, mỉm cười nói: “Cậu đích thân dẫn người đi đến ký túc xá của sinh viên lục soát từng phòng một.” Anh quay đầu nhìn Cung Ngũ đang trợn mắt nhìn anh, nói: “Nếu Tiểu Ngũ đã là nhân vật chủ yếu trong hai chuyện này, vậy thì phải trọng điểm kiểm tra ký túc xá của Tiểu Ngũ, bất cứ chỗ nào cũng không được bỏ sót, cho dù là bồn cầu cũng phải lật lên kiểm tra một lần cho tôi!”
Cung Ngũ: “...”
Khóe mắt cô cũng không kìm lại được mà giật giật điên cuồng, có ý gì hả?
Người này có ý gì hả? Đây là nghi ngờ cô sao?
Cô “này” một tiếng, nhảy lên, “Anh dựa vào cái gì mà đòi lục soát ký túc xá của tôi hả? Các người đang xâm phạm quyền riêng tư của tôi! Các người lại không có lệnh lục soát...” Nghe cô nói như vậy, Công tước đại nhân đột nhiên vỗ tay, nói: “Tiểu Ngũ nhắc nhở tôi rồi, quả thật cần có một lệnh lục soát. Đội trưởng David!”
“Có!”
Công tước đại nhân nói: “Lát nữa tôi sẽ ký một phần lệnh lục soát, cậu lấy được lệnh lục soát rồi thì đi, nếu không chính là mạo phạm quyền riêng tư của Tiểu Ngũ.”
“Rõ!”
Cung Ngũ cứng đờ tại chỗ, toàn thân đều run lên, cái người này... cái người này... cái người này có bệnh à?
Cô tức giận nói: “Anh đây là lợi dụng quyền để mưu đồ việc riêng!”
Công tước đại nhân mỉm cười: “Tiểu Ngũ nói lợi dụng quyền là đúng. Mưu đồ việc riêng? Mưu đồ việc riêng gì?”
“Anh trả thù tôi!” Cung Ngũ tức giận nói.
Công tước đại nhân thở dài: “Tiểu Ngũ có cái gì đáng cho tôi trả thù à?”
Cung Ngũ: “...” Có cái gì đáng cho anh trả thù cô không biết, nhưng cô cảm giác được, chắc chắn là Công tước đại nhân đang trả thù cô!
Đôi mắt to của cô nhìn xuống đất, vẻ mặt vẫn rất uất ức, sau đó cô đột nhiên nhìn về phía hiệu trưởng Page, “Hiệu trưởng Page!” Hiệu trưởng Page đang sợ hãi, đột nhiên bị Cung Ngũ gọi, bà ấy vội vàng nói: “Tiểu Ngũ?” Cung Ngũ lớn tiếng trả lời: “Em sẽ đưa thư cho cô xem!” Cô hung hăng trừng Công tước đại nhân, nói: “Em không muốn để cho người đàn ông đáng ghét không liên quan đến đọc được! Hiệu trưởng Page là phụ nữ, em chỉ đồng ý cho hiệu trưởng Page xem thôi!”
Người đàn ông đáng ghét không liên quan!
Không khí xung quanh Công tước đại nhân lập tức hạ xuống điểm đóng băng, đến đội trưởng David đang đợi Công tước đại nhân kỷ lệnh lục soát cũng run rẩy hai chân.
Hiệu trưởng Page nhất thời há hốc mồm, không ngờ Cung Ngũ lại nói như vậy. Phải làm thế nào mới tốt đây? Nếu như đây là phụ huynh bình thường thì thế nào cũng dễ nói rồi, nhưng đây là đại Công tước đại nhân Edward, mà sinh viên trước mắt... còn là bạn gái cũ của đại Công tước đại nhân Edward nữa...
Tại sao chuyện gì cũng cứ xảy ra trên hai người bọn họ thế hả? Cung Ngũ dời tầm mắt nhìn sang bên cạnh, cũng không nhìn Công tước đại nhân, mà nói với hiệu trưởng Page: “Em về ký túc xá lấy thư!”
Công tước đại nhân ngẩng đầu lên, u ám nói: “Tôi đi cùng em.”
Cung Ngũ lập tức hùng hùng hổ hổ quay đầu lại: “Tôi đi một mình, không cần ai đi theo!”
Đặc biệt là anh.
Nói xong Cung Ngũ đi về phía trước như con cua, đằng đằng sát khí mà đi, rất có điệu bộ gặp thần giết thần gặp quỷ chém quỷ.