Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Chương 16



Tham gia chương trình tạp kỹ xong, Lý Tiểu Tiểu mang Huyền Phinh cùng Ngưu Hồng Hải trở lại công ty, vừa liên hệ công ty Cartel đem phần thưởng giao hàng tận nơi, còn vừa phải liên hệ với các tổ kịch, an bài thời gian thử vai cho các nghệ sĩ, mặt khác còn phải trù bị lần phát sóng trực tiếp thứ hai.

Lần đầu tiên phát sóng trực tiếp lấy ông Táo làm chủ, lần phát sóng trực tiếp thứ hai liền để ông Thổ xuất hiện đi.

Ông Thổ là một tay lao động thiện nghệ, chẳng những quản lý toàn bộ hoa cỏ của cả tòa nhà cho gọn gàng ngăn nắp mà còn khai khẩn một mảnh đất diện tích không nhỏ sau tòa nhà, trồng rất nhiều rau dưa với trái cây. Toàn bộ công ty có thể ăn được rau dưa tươi mới tất cả đều là công lao của ông Thổ.

Có điều so sánh với trù nghệ làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối của ông Táo, sở trường đặc biệt của ông Thổ thoạt nhìn có chút bình đạm, không hấp dẫn ánh mắt như ông Táo vậy.

Lý Tiểu Tiểu gãi gãi đầu, quyết định quay một video ngắn phát lên mạng trước đã, để cho mọi người xem hoa hoa cỏ cỏ của công ty giải trí Tiên Phàm chúng ta xem, bạn trên mạng có yêu thích trồng hoa khẳng định sẽ đến cổ động.

Lấy điện thoại di động ra, Lý Tiểu Tiểu quay từ tiền viện đến viện cuối cùng, nhìn thấy đóa hoa xinh đẹp liền cho cái cận cảnh, cái khác thì đều lướt qua màn ảnh, cuối cùng đẩy cửa hậu viện ra, vườn rau xanh mượt làm hình ảnh kết thúc của đoạn phim.

Trong quá trình quay chụp, ông Thổ vì triển lãm vẻ đẹp của đóa hoa còn chủ động yêu cầu quay video hái hoa cho Lý Tiểu Tiểu, Lý Tiểu Tiểu ôm một bó tulip to cười sáng lạn như hoa trong màn ảnh.

Quay xong rồi còn phải cắt nối biên tập, cái máy tính cũ kỹ của công ty sớm đã khởi động không nổi, mở cái máy thôi cũng hận không thể kẹt lại 10 phút.

Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn số dư tài khoản của công ty, vui mừng vỗ vỗ ngực, cũng may các nghệ sĩ vẫn là rất ra sức, phát sóng trực tiếp với lên chương trình tạp kỹ để cho công ty có tiền thu, hiện tại rốt cuộc đã có tiền mua thiết bị.

Về sau công ty giải trí không thể thiếu cắt nối biên tập với sửa ảnh các loại, Lý Tiểu Tiểu cắn răng một cái lại dậm chân một cái, tốn 1 vạn khối mua một cái máy tính tốt nhất trong phạm vi thừa nhận được của mình.

Máy tính mua về thì nên cắt nối biên tập, nhưng mà Lý Tiểu Tiểu học ngành tài vụ, bốn năm đại học còn nghèo hơn so với công ty, ngay cả luận văn tốt nghiệp cũng là dùng máy tính của trường học viết, cắt nối biên tập gì gì đó cô thực sự không biết á!

Trừng mắt dòm phần mềm cắt nối biên tập trên màn hình, Lý Tiểu Tiểu móc di động ra gọi 1 cuộc điện thoại cho một công ty quảng cáo, hỏi xem cắt một đoạn phim tuyên truền cần bao nhiêu tiền.

Đối phương cũng không khách khí, há mồm chính là 3000, Lý Tiểu Tiểu thiếu chút không sặc chết, 3000 khối, cũng quá xem trọng công ty giải trí Tiên Phàm bọn họ!

Tiền vĩnh viễn có thể khơi dậy ý chí chiến đấu của Lý Tiểu Tiểu, di động cô tìm giáo trình, máy tính luyện kỹ năng, bận việc một buổi sáng, rốt cuộc đã cắt ra được một đoạn phim 1 phút có thể miễn cưỡng mà xem.

Tuy rằng đoạn phim đơn sơ một chút, nội dung chỉ là một đoạn lại một đoạn video ghép nối lại, nhưng nội dung nên có đều có, thời gian phát sóng trực tiếp cũng đã thể hiện trong trailer, quan trọng nhất là một phân tiền cũng không tốn, ông chủ nghèo bức cảm thấy thập phần vừa lòng!

Lý Tiểu Tiểu tự mình thưởng thức hai lần, cảm thấy chưa đã thèm, dứt khoát phát phim lên nhóm wechat của công ty, chờ đợi mọi người khen ngợi.

Nếu đưa cái video này cho các nhân viên xem vào một tuần trước thì nói không chừng còn có thể thu hoạch được một ít ca ngợi, nhưng hiện tại nhân viên với nghệ sĩ của công ty cũng đều là người có di động rồi, mỗi ngày bọn họ xem đủ loại video, trên thẩm mỹ đã tăng lên nhanh chóng.

Xem trailer mà Lý Tiểu Tiểu làm được, trong nhóm một mảnh yên tĩnh, ngay cả một chút bọt nước cũng không có.

Lý Tiểu Tiểu gửi một biểu cảm vỗ ngực liên tục: “Cái video này là tự tôi làm, bớt được 3000 đồng tiền đấy!!!”

Thân Văn Duệ đỉnh một dấu chấm hỏi trồi lên mặt nước: “3000 khối rất nhiều sao? Ông chủ cô nếu không có tiền liền lên tiếng, cùng lắm thì tôi nhịn đau cho cô một cọng râu sâm nữa, cô cầm bán lấy tiền đi.”

Lý Tiểu Tiểu thiếu chút nữa không chịu được dụ hoặc, tức đến vỗ bàn: “Thổ hào có thể không khoe giàu được không, tôi là cái loại người dễ dàng bị thu mua như vậy sao?”

Thân Văn Duệ nhất thời nhẹ nhàng thở phào: “Không phải liền thật quá tốt, kỳ thực tôi cũng không nỡ đưa!”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

“Nói chính sự.” Lý Tiểu Tiểu ép mình chuyển lực chú ý từ trên râu nhân sâm trở về: “Mọi người cảm thấy cái video này có chỗ nào cần cải tiến không?”

Ông Thổ vẫn luôn không nói chuyện nhả bong bóng: “Gần đây ông thấy rất nhiều video quay từ không trung, cái loại này quay ra đẹp hơn của con, con thêm vài cảnh quay từ không trung đi.”

Còn đừng nói, gần đây ông Thổ còn rất thời thượng, ngay cả quay trên không cũng biết đến. Quay trên không xác thật là tốt, hiệu ứng được xử lý như phim bom tấn vậy, nhưng mà……

Lý Tiểu Tiểu gửi một biểu cảm nước mắt rưng rung: “Quay trên không cần mua máy bay không người lái, phàm là một cái máy bay không người lái quay trên không tốt một chút đều phải trên chục ngàn á! Ông thấy con giống như ông chủ có nhiều tiền à?”

Ông Thổ không nói nữa, nửa tiếng sau trực tiếp chống quải trượng đi đến văn phòng, đưa di động cho Lý Tiểu Tiểu.

Lý Tiểu Tiểu mở ra xem một cái, bên trong không hề thiếu cảnh chụp trên không, cận cảnh viễn cảnh toàn cảnh bắt xuống được quả thực là đến tận cùng, tư liệu sống nhiều đến làm Lý Tiểu Tiểu hoa cả mắt.

Lý Tiểu Tiểu xem đến trợn tròn mắt, sao quay cái này ra được thế?

Nhìn biểu cảm ngây ngốc của Lý Tiểu Tiểu, ông Thổ thập phần đắc ý, thúc giục cô nhanh chóng chép video ra, cắt nối biên tập một đoạn phim lớn ra cho mình.

Lý Tiểu Tiểu vừa chép video vừa không nhịn được mà hỏi: “Ông à, ông là mua máy bay không người lái hay là buộc di động trên diều vậy? Góc độ này quả thực rất trâu bò.”

Ông Thổ lộ ra tươi cười ý vị thâm trường: “Về sau con sẽ biết.”

Lý Tiểu Tiểu lại lần nữa cắt nối biên tập video, tuy rằng thủ pháp vẫn thô ráp như cũ, nhưng có cảnh chụp trên không của ông Thổ, tốt xấu cũng có chút cảm giác.

Tải video trên Weibo, thời gian phát sóng trực tiếp định vào sáng ngày thứ hai.

Tuy rằng phát sóng trực tiếp của ông Táo chỉ trôi qua có vài ngày, nhưng bạn bè trên bạn lại cảm thấy gian nan phảng phất như đã qua vài thế kỷ vậy.

Mấy bạn trên mạng đã xem phát sóng trực tiếp hôm ấy đến giờ còn nói chuyện say sưa đối với tay nghề của ông Táo, mà một vài bạn trên mạng không xem được trực tiếp cũng bị video truyền bá về ông Táo làm cho hâm mộ.

Vừa có công phu lại biết nấu cơm, ông Táo có thể nói là người duy nhất toàn bộ internet.

Đáng tiếc là ông Táo chỉ phát sóng trực tiếp một lần liền không có động tĩnh, bạn trên bạn trừ bỏ xem video mà dư vị ra thì chỉ có thể đến dưới weibo của công ty giải trí Tiên Phàm nhắn lại mỗi ngày, huyết thư vạn người khẩn cầu ông Táo tiếp tục phát sóng trực tiếp.

Cổ cồn trắng Tiểu Thái chính là một trong số đó, hôm nay sau khi ăn cơm trưa xong, Tiểu Thái mở weibo ra vào trang chủ của công ty giải trí Tiên Phàm theo thói quen, ngoài ý muốn mà kinh hỉ phát hiện giải trí Tiên Phàm phát hành trailer phát sóng trực tiếp. Cô vội vàng mở trailer ra, trên hình ảnh xuất hiện phòng ốc với phong cách cổ xưa, tiếp đó là hình ảnh của các loại hoa cỏ……

Nhìn nhìn, đôi mắt Tiểu Thái đột nhiên trừng lên to tròn, vội vàng tua video đã xem một nửa về một chút, cuối cùng dừng hình ảnh lại trên hoa cỏ đã lướt qua vừa nãy sau vài lần thất bại.

Tiểu Thái dụi dụi mắt, lại nhìn lại về phía hình ảnh ở di động, nửa ngày sau mới run run rẩy rẩy đưa tới trước mặt một đồng nghiệp kế bên: “Cậu xem một mảnh hoa này có giống với cành Dư Hà Thành Ỷ mà Trần tổng tốn 500 vạn mua về rồi cung phụng như tổ tông không?”

Đồng nghiệp Lý Băng ngay cả ngó cũng không ngó liền lập tức phủ nhận nói: “Làm sao có thể, nghe nói Dư Hà Thành Ỷ là một giống hiếm gặp, căn bản là không thể nuôi dưỡng nhân tạo, ở dã ngoại cũng là thập phần hiếm thấy, là một chủng loại gần như đã bị diệt sạch, làm sao có thể có một mảnh to như vậy chứ?”

“Nhưng mà tôi thấy hoa này đặc biệt giống với ảnh chụp Dư Hà Thành Ỷ Trần tổng đặt ở trong đại sảnh đó!” Tiểu Thái không cam lòng nói: “Cậu xem một cái đi!”

“Lại xem cũng không có khả năng là nó, một cành cũng khó được mà còn có thể có một mảnh, đùa……” Lời Lý Băng nói một nửa kẹt trong cổ họng, đôi mắt trợn tròn giống như Tiểu Thái: “Xác thật có chút giống, video cậu xem là gì vậy? Cũng cho tôi xem với!”

Tiểu Thái với Lý Băng xáp lại với nhau mà xem video tuyên truyền lại từ đầu một lần, video hơn một phút cũng không có quá nhiều thứ lạ mắt, chỉ triển lãm hoa cỏ trong một tòa cổ trạch mà thôi. Nhưng Tiểu Thái với Lý Băng xem video xong lại vẻ mặt khiếp sợ, sau một lúc lâu không nói nên lời.

Tổng giám đốc Trần Hải Ba của công ty Tiểu Thái là một người đam mê hoa cỏ, hàng năm tốn tiền trên hoa cỏ cao tới mấy trăm vạn. Trần Hải Ba tự mình thích còn không tính, còn luôn muốn hun đúc nhân viên một cái, sảnh tầng một cùng thang lầu các tầng của các công ty khác đều là treo những tấm bảng về văn hóa công ty, mà công ty của Trần Hải Ba thì tất cả đều là treo ảnh chụp về hoa cỏ trân quý của thế giới.

Tuy rằng các nhân viên không mua nổi mấy loại hoa sang quý đó, nhưng dưới mưa dần thấm đất cũng có hiểu biết đối với hoa hoa cỏ cỏ, đây cũng là nguyên nhân vì sao vào ánh mắt đầu tiên cô liền nhận ra một mảnh hoa kia là “Dư Hà Thành Ỷ”.

Lý Băng nhìn hình ảnh về thời gian phát sóng trực tiếp dừng lại cuối video, vẫn là có hơi chưa tỉnh hồn lại: “Đây là phát sóng trực tiếp của chỗ nào vậy.”

“Công ty giải trí Tiên Phàm.” Tiểu Thái cho cô ấy xem video về ông Táo mà mình lưu: “Hai ngày trước ông bác nấu cơm ở nhà ăn của công ty này đi ra phát sóng trực tiếp, vô luận là đao công hay là trù nghệ đều vô cùng trâu bò. Lúc tôi xem vô cùng đã ghiền, vẫn luôn chú ý công ty này muốn chờ ông Táo phát sóng nữa, không nghĩ tới trailer không phải về ông Táo, mà là một ông bác khác phụ trách quét dọn vệ sinh quản lý hoa viên……”

Nói đến đây, Tiểu Thái rơi vào nghi hoặc thật sâu: “Sao hiện tại mấy ông bác đều trâu bò như thế vậy?”

Lý Băng chọc chọc cô: “Vậy cái phát sóng trực tiếp này cậu có muốn nói cho Trần tổng không, để ông ấy cũng xem một chút?”

“Cậu nghĩ cái gì thế?” Tiểu Thái câm nín nhìn cô ấy: “Lãnh đạo lớn giống kiểu như Trần tổng là loại tiểu lâu la như chúng ta đây có thể nhìn thấy sao?”

“Nói cũng phải.” Lý Băng lấy di động của mình ra: “Cậu chia sẻ cái giải trí gì đó cho tôi với, tôi cũng chú ý một chút, ngày mai cùng nhau xem trực tiếp.”

Hai người đang nói thầm, trưởng bộ phận lại đây thả một chồng văn kiện lên trên bàn Tiểu Thái: “Cô đưa mấy văn kiện này đến chỗ quản lý Lý bộ phận kinh doanh tầng 13.”

Tiểu Thái đã quen làm mấy việc chạy chân này rồi, nhận lấy liền đi đến chỗ thang máy.

Tục ngữ nói, người không chịu nổi cứ nhắc hoài, lúc trước kia Tiểu Thái mấy tháng không thấy được ông chủ lớn của công ty một lần, nhưng vừa mới thì thầm Trần tổng với Lý Băng xong, Tiểu Thái vừa vào thang máy liền nhìn thấy Trần tổng với trợ lý đặc biệt của ông đứng trong thang máy.

Tiểu Thái rụt cổ đi vào thang máy, nhìn Trần tổng từ ảnh phản chiếu trên thang máy mấy lần, cuối cùng không nhịn được đem di động duỗi ra ngoài, lấy hết can đảm nói: “Trần tổng, vừa nãy tôi nhìn thấy một trailer phát sóng trực tiếp về hoa cỏ trên di động, trong đó có một chút hoa tôi thấy rất giống Dư Hà Thành Ỷ của ngài.”

Làm một gã “Hoa si” chính cống, Trần Hải Ba vừa nghe một câu như thế lập tức quan tâm, vội vàng nhận lấy di động nhấn mở video.

Trong video, một tòa nhà phong cách cổ xưa xuất hiện trên hình ảnh, sau đó là toàn cảnh trên không từ tiền viện đến hậu tòa, tiếp theo camera tùy ý trên một mảnh tulip tốt tươi trong hoa viên.

Trần Hải Ba cảm thấy đầu của mình ong ong, trước không nói về hoa kỳ của tulip, nếu mà mắt của ông không thành vấn đề thì, một mảnh tulip kia hình như là tulip biến sắc hi hữu mỗi cây giá trị 4 vạn nguyên?

Ngay vào lúc ông kinh hỉ với một mảnh tulip hi hữu lớn như vậy, Trần Hải Ba nhìn thấy một cô gái nhỏ hơn hai mươi tuổi xuất hiện trong màn ảnh, cầm kéo Thất Lý tạch tạch cắt tràn đầy một bó tulip…………

Trần Hải Ba: “!!!”

Ông cảm thấy mình muốn hít thở không thông!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.