Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1004



Chương 1004

Ánh mắt bình tĩnh ung dung và thủ đoạn vô cùng thần kỳ của Lục Hi cũng để lại cho cô ta ấn tượng khó có thể xóa nhòa.

Cô ta đã hai mươi sáu tuổi, để giữ lại tâm huyết của bố, căn bản cô ta không có thời gian và tâm tư tìm bạn trai. Nhưng cô gái kia vẫn mơ mộng đến chuyện tình yêu.

Cô ta cũng mơ mộng có một bạch mã hoàng tử xuất hiện trước mặt mình, giúp cô ta chia sẻ một chút áp lực, để cô ta làm một cô gái nhỏ vui vẻ sống qua ngày.

Mà Lục Hi gần như hoàn mỹ không sứt mẻ, có thể đảm nhiệm nhân vật này, Đường Yên vẫn không ngừng ảo tưởng mình và Lục Hi dắt tay nhau đi trên thảo nguyên rộng lớn của châu Phi, vui vẻ sống qua ngày.

Ba ngày sau.

Cuối cùng Burns đã tỉnh lại, cũng có thể đi lại được, nhìn trông khôi phục không tệ, còn bảy đại chấp sự khác cũng đã hồi phục và tỉnh lại, chỉ là vẫn chưa thể xuống giường.

Ngay sau đó, Lục Hi dành lời khen ngợi cho biểu hiện của Burns trong chiến dịch Donbakara, đồng thời truyền thụ cho ông ta một món “Chân Linh quyết”.

Công pháp này là công pháp đẳng cấp của yêu tộc trong thế giới Long Đằng, vô cùng thích hợp với Burns.

Burns cảm nhận được sự huyền ảo của Chân Linh quyết thì càng bội phục sâu đậm đối với Lục Hi, cũng cảm thấy vui mừng sâu sắc với quyết định ban đầu của mình.

Lúc này, Đường Yên chạy tới gõ cửa phòng Lục Hi.

Burns thấy vậy liền lập tức hiểu ý tạm biệt rời đi.

Đường Yên mặt đầy hưng phấn nói không ngừng với Lục Hi.

Hóa ra, Congo và Đường Yên đã ký một loạt hợp đồng, đồng thời cho cô ta có quyền tự do khai thác vùng mỏ trong khu vực Tunisia, trong nháy mắt Đường Yên biến thân trở thành thương nhân phát đạt nhất Tunisia.

Lục Hi nhìn Đường Yên đang hưng phấn, anh mỉm cười nói: “Chúc mừng”.

Nghe Lục Hi nói lời này, Đường Yên ngượng ngùng cắn môi, cô ta nói: “Tôi biết đây đều là công lao của anh Lục, anh đừng cười nhạo tôi nữa, tôi còn không biết nên báo đáp anh thế nào đây”.

“Báo đáp gì chứ, tôi cũng không làm gì cả, cô đừng nghĩ nhiều, buổi chiều tôi chuẩn bị về nước rồi, cô cố gắng làm tốt ở đây, tôi tin nhất định cô sẽ trở thành một thương nhân rất giỏi”, Lục Hi cười nói.

Đường Yên nghe xong, sắc mặt liền tối sầm lại, trên mặt đầy vẻ do dự, sau một hồi lâu, Đường Yên gần như cầu khẩn nói: “Anh Lục, tôi có một tâm nguyện, không biết anh có thể giúp tôi hoàn thành không?”

“Tâm nguyện gì, nói tôi nghe, tôi sẽ cố gắng hết sức”, Lục Hi cười một tiếng nói.

Trên mặt Đường Yên bỗng chốc đỏ ửng, cô ta ngượng nghịu đáp: “Tôi muốn cùng anh đi du ngoạn cảnh sắc châu Phi, anh có thể đáp ứng tôi không?”

Đường Yên mặt đầy khao khát nhìn Lục Hi.

Lục Hi nghe xong liền cười nói: “Chuyện này có khó khăn gì, người đẹp mời chính là vinh hạnh của tôi, đi theo tôi nào”.

Nói xong, Lục Hi đứng dậy ra khỏi phòng đi ra ngoài, Đường Yên đuổi sát theo.

Ra bãi đất trống bên ngoài, Lục Hi đứng ở đó, Đường Yên không hiểu hỏi: “Anh Lục, chúng ta ở đây làm gì?”

“Không phải cô nói đi thưởng thức cảnh sắc sao, chúng ta bắt đầu lên đường thôi”, Lục Hi cười nói.

Đường Yên nghe xong liền vội vàng nói: “Vậy cũng phải chuẩn bị xe chứ”, Lục Hi cười đáp lại: “Không cần, bảo tên nhãi này tới làm culi là được”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.