Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1019



Chương 1019

Miwa Nozaki thấy vậy hai tay ôm lấy cặp bạch ngọc của mình, gập cả người lại, để lộ ra toàn bộ động tiên..

Lúc này, Lục Hi mở to hai mắt, đầu rồng ngẩng cao, lao thẳng vào trong động tiên.

Đột nhiên, một dòng hải lưu ấm áp nhấn chìm toàn bộ đầu rồng.

Đầu rồng ra vào động tiên, động tiên tiết ra càng nhiều quỳnh tương hơn, giống như muốn dìm chết đầu rồng, chỉ trong phút chốc, chiếc giường đã biến thành biển cả mênh mông.

Lục Hi điều khiển đầu rồng tiếp tục thám hiểm trong biển sâu, mặc ý làm bừa, Miwa Nozaki cố hết sức phản kháng, cố gắng dùng sóng nước cuồn cuộn trong biển cả để khiến ác long đầu hàng.

Tuy nhiên dưới sự điều khiển của Lục Hi, ác long sao có thể dễ dàng đầu hàng, càng chiến đấu, càng trở nên dũng mãnh.

Sau một lúc, cả người Miwa Nozaki run lên, trong biển sâu phun ra mấy dòng suối nhỏ, giống như núi lửa dưới đáy biển bùng nổ phun trào.

“Ông lớn dũng mãnh như thần”, Miwa Nozaki run rẩy lớn tiếng hét lên.

Lục Hi không nói lời nào, cứ để cho ác long không ngừng khuấy động, cửa động tiên hé mở như hoa sen, quỳnh tương ngọc dịch trong động tuôn ra như xả lũ.

Sau hơn một tiếng đồng hồ, ác long cuối cùng cũng cạn kiệt sức lực, sau đó ngẩng đầu gầm một tiếng, phun ra vài cỗ long tức màu trắng sữa, nhưng lại bị nhấn chìm trong biển sâu, ác long thấy vậy cũng lui về sau.

Lục Hi nằm ở trên giường thở dốc, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Miwa Nozaki như bị tê liệt, trên mặt hiện lên vẻ vô cùng thỏa mãn, cuộn tròn bên cạnh Lục Hi, an ổn chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Lục Hi còn đang ngủ say thì bỗng có tiếng gõ cửa.

Lục Hi thức dậy, nhìn thấy Miwa Nozaki cũng chưa tỉnh, vội vàng đánh thức cô ta, hai người mặc quần áo vào rồi mở cửa.

Hoắc Tư Duệ bước vào với đôi mắt đỏ hoe, nhìn thấy quần áo đầu tóc của hai người xộc xệch, cùng chăn gối vứt lộn xộn trên giường, mặt liền đỏ bừng, khẽ xì một tiếng nói với Lục Hi: “Không nghiêm túc gì cả, người ta thì làm việc vất vả như vậy, hai người lại ở đây chơi vui vẻ”.

Lục Hi và Miwa Nozaki đều đỏ mặt, ngượng ngùng đứng đó không dám trả lời.

Hoắc Tư Duệ nhìn đến, khẽ cười nói: “Lười không muốn nói hai người, đã liên hệ xong giới truyền thông, chỉ chờ video tuyên truyền nữa thôi”.

Lục Hi nghe thấy vậy liền vô cùng vui mừng, anh còn sợ mọi chuyện không kịp, không ngờ Hoắc Tư Duệ làm việc lại năng suất như vậy.

Vốn dĩ, việc này không hề đơn giản chút nào, thế nhưng, dưới tình huống không tính đến chi phí, Hoắc Tư Duệ lại nhanh chóng đạt được sự đồng thuận với các trang web lớn, hoàn thành nhiệm vụ.

Sau đó, mấy người gọi cơm trưa đến, bắt đầu chờ đợi.

Lúc này đã gần mười một giờ, đợi cơm trưa giao tới cũng đã gần mười hai giờ, ba người đã rất đói, ăn không chút chú ý đến hình tượng.

Mọi người vừa ăn xong, Ngụy Tuyết Mạn tới.

Lục Hi vội vàng mời bà ấy ngồi xuống, Ngụy Tuyết Mạn lấy notebook ra đặt trên bàn trà, mở một đoạn video.

Chỉ thấy A Đóa mặc một bộ trang phục dân tộc phức tạp, trang điểm nhẹ, giống như một tinh linh xinh đẹp tuyệt trần, hát một bài tình ca “Nhớ A Lang” của dân tộc Miêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.