Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1073



Chương 1073

Mọi người đều biết chiến thần lấy quân pháp trị gia, ở trong nhà ngay cả ăn cơm cũng theo quy định của quân đội, Dương Quân có làm chút chuyện trái với lệ thường thì cũng sẽ bị giam lại, nếu hắn ta thật sự đánh Chu Chấn, thật sự không biết sẽ bị giam bao lâu.

Chu Chấn nói ra mấy lời cay độc, hắn hung hãn nhìn Dương Quân, ánh mắt của hai người trong nháy mắt cọ sát ra tia lửa, mặt Dương Quân đã lộ rõ vẻ nóng lòng muốn thử.

“Con mẹ nó, giam lại thì sao? Hôm nay ông đây trừng trị mày trước, dễ chịu đã rồi nói sau”.

Dương Quân gầm lớn một tiếng, quả đấm to như cái bát giơ lên nhào về phía Chu Chấn.

Đối phó Chu Chấn, Dương Quân cũng không có sử dụng bất kỳ sức mạnh gì, ngay cả sức mạnh cơ thể cũng ở mức khống chế cực độ, nếu không thì một quyền tùy tiện của hắn ta cũng có thể đập chết Chu Chấn.

Mọi người thấy Dương Quân nổi điên, nhất thời sắc mặt biến đổi, hắn ta thật sự muốn động tay, với tính cách của Chu Chấn, làm sao có thể nuốt xuống cục tức này, tất nhiên là phải liều chết đến cùng với hắn, cái tên lưu manh này cũng không phải dễ đối phó như vậy.

Lúc này, một bóng người chợt lóe tới cản Dương Quân lại, mọi người nhìn thấy là một ông già râu tóc bạc trắng, ông già này chính là Thiên Diệu Linh Vũ.

“Dương Quân, đừng ra tay”, Thiên Diệu Linh Vũ nói với Dương Quân.

Biết thân phận của Thiên Diệu Linh Vũ, Dương Quân không cam lòng hừ lạnh một tiếng, cũng không ra tay nữa.

Lúc này, Thiên Diệu Linh Vũ xoay người nói với Chu Chấn: “Chu Chấn, cậu cũng là người có thân phận, nghe Thiên Diệu Linh Vũ tôi khuyên một tiếng, đừng ồn ào nữa”.

Thiên Diệu Linh Vũ cực ít lộ mặt, nhưng mọi người biết cái tên này, mang danh gia tộc giàu sang quyền thế đệ nhất Hoa Hạ, nhưng không phải trong vỏ bọc, thân phận của Thiên Diệu Linh vũ cũng cực kỳ tôn quý.

Bây giờ quan khách càng thêm kinh hãi, trên mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Sức mạnh của tập đoàn Giai Mĩ cũng thật kinh khủng, Dương Quân và Thiên Diệu Linh Vũ đều là nhân vật có sức nặng ở Thượng Kinh, người bình thường muốn gặp mà không được, vậy mà bọn họ lại cùng xuất hiện, không ngại đắc tội với cái tên lưu manh Chu Chấn nổi tiếng khó động đến này, bí mật của tập đoàn Giai Mĩ có thể nói thật kinh khủng.

Bọn họ nghĩ không ra Giai Mĩ tới Thượng Kinh phát triển cũng không lâu, làm sao có thể kết giao với những nhân vật như vậy, thật sự là mánh khoé thấu trời.

Lúc này, Chu Chấn nhìn Thiên Diệu Linh Vũ nói: “Sao thế, gia tộc Thiên Diệu các ông cũng phải đến quản cái việc vớ vẩn này hả? Người khác sợ các ông chứ Chu Chấn tôi không sợ, có bản lĩnh thì ông lại đây”.

Đối mặt với khiêu khích của Chu Chấn, Thiên Diệu Linh Vũ trầm giọng nói: “Chu Chấn, cậu là người có thân phận, đừng làm mất mặt ông nội cậu, cậu và tập đoàn Giai Mĩ cũng không có thù oán gì thì đâu cần phải như vậy”.

Nghe thấy lời của Thiên Diệu Linh Vũ, Chu Chấn hừ lạnh một tiếng, cũng không có nói gì.

Chu Chấn thấy hai người Dương Quân và Thiên Diệu Linh Vũ cùng ra mặt cho Giai Mĩ, hắn biết hôm nay mình không phách lối được nữa, nếu tiếp tục phách lối, Dương Quân mà đánh một trận thì người thua thiệt trước mắt vẫn là hắn.

Dương Quân cũng là kẻ nổi danh không biết lý lẽ, nếu không phải ông nội hắn ta chèn ép, cũng không biết tên nhãi này còn làm ra chuyện gì nữa, cho nên bây giờ Chu Chấn đành dừng tay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.