Cự Long Thức Tỉnh

Chương 515



Chương 515

Nếu không còn phải đợi cậu Lục quyết định sống chết của Kỳ Lai thì một cú đá vừa rồi của ông ta đã đoạt lấy mạng chó của hắn ta rồi.

Trong lòng Kỳ Lai lúc này đã kinh hãi không thôi, hắn không biết vì sao sư phụ lại ra tay nặng với bản thân như vậy, liếc mắt nhìn tới đám người đồng tộc đang nóng lòng muốn hành động kia, hắn vội vàng xua tay ngăn cản.

Đối mặt với Vương Dương Minh, cho dù có bao nhiêu người tới cũng đều vô dụng, sức mạnh của sư phụ không phải là thổi phồng mà có.

Chỉ thấy Kỳ Lai quỳ trên mặt đất, gian nan bò về phía trước mấy bước, khóc lóc sầu thương với Vương Dương Minh: “Sư phụ, đồ đệ đã làm sai điều gì người cứ nói, đồ đệ nhất định sẽ sửa đổi”.

Vương Dương Minh nhìn Kỳ Lai nở nụ cười giễu cợt: “Cậu là đại trại chủ, còn có thể làm sai chuyện gì đây”.

Lời nói châm chọc này của Vương Dương Minh khiến Kỳ Lai cảm nhận được một trận ớn lạnh chạy dọc sống lưng, hắn thực sự nghĩ không ra bản thân đã làm gì chọc vị sư phụ này phẫn nộ tới vậy.

Một lúc sau một suy nghĩ bỗng nhiên lóe qua đầu hắn, con tim giật thót ngỡ ngàng, sẽ không phải liên quan đến hai người mà hắn bắt giữ kia đó chứ?

Nghĩ tới đây, Kỳ Lai dường như hiểu ra một chút, nếu không cũng sẽ không còn cách nào giải thích cho hành động của Vương Dương Minh.

Đúng lúc này Triệu Hoàng đang đứng phía sau Vương Dương Minh lên tiếng: “Kỳ Lai, giao hai tài xế của cậu Lục ra đây, tao có thể cho mày cái chết nhẹ nhàng hơn một chút”.

Kỳ Lai vừa nghe cuối cùng cũng có thể khẳng định Vương Dương Minh là vì hai tên tài xế đó mà tới.

Hắn không hiểu nổi chỉ là hai tên tài xế mà thôi, sao lại có thể kinh động tới trên người Vương Dương Minh, còn bày ra một trận thế lớn như vậy, thật không thể tin được.

Nhưng bây giờ không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, chỉ thấy Kỳ Lai gấp rút nói thuộc hạ phía sau: “Còn không mau mời hai vị tài xế kia ra đây”.

Hai kẻ sánh vai cùng Kỳ Lai uống rượu trước đó đã biết có điều gì đó không ổn, nghe thấy vậy lập tức đồng ý rồi cấp tốc chạy về phía nhà sàn của hắn ta.

Không lâu sau hai người tài xế đã được đưa tới, nhìn tới một màn giằng co tại quảng trường này, thực sự da dầu đều đã tê dại.

Người bình thường quả thực chịu đựng không nổi cảnh tượng hàng trăm người tay nắm vũ khí song song đối đầu này mà.

Hai người họ run rẩy được đưa tới quảng trường, đứng ở nơi đó choáng ngợp không biết phải làm sao, bởi họ hoàn toàn xa lạ với hết thảy mọi người ở đây.

Đúng lúc này chỉ thấy Lục Hi bước ra từ phía sau mấy người Vương Dương Minh, vẫy tay với hai người họ: “Hai người qua đây”.

Hai người thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bọn họ đương nhiên nhận ra anh, tuy rằng người này không được yêu thích trong đội ngũ nhưng chung quy vẫn là người bên mình.

Hai người nhanh chóng đến bên cạnh Lục Hi nói: “Cảm ơn anh rất nhiều”.

Dù hai người họ chưa hiểu rõ sự tình nhưng một tiếng cảm ơn này vẫn nên nói.

Lục Hi khẽ cười: “Không có gì”.

Lúc này Vương Dương Minh chắp tay cúi đầu nói với Lục Hi: “Cậu Lục, muốn xử lý Kỳ Lai thế nào cậu chỉ cần nói một câu, Vương Dương Minh tôi sẽ lập tức thi hành”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.