Cự Long Thức Tỉnh

Chương 616



Chương 616

Lúc này, Liễu gia đột nhiên đứng dậy chắp tay nói: “Xem ra anh vẫn không biết tôi là ai, vậy bây giờ tôi nói cho anh biết, tôi chính là người nhà họ Liễu tỉnh Túc Cam. Bây giờ anh hiểu chưa?”

Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Liễu gia, Lục Hi chậm rãi nói: “Chẳng trách phách lối như vậy, hóa ra có một tông sư chống đỡ”.

Liễu gia cười ha ha một trận, dùng ánh mắt thương hại nhìn Lục Hi.

Nhà họ Liễu bọn họ thanh danh vang xa ở tỉnh Túc Cam, gia chủ Liễu Bồi Nhiên cảnh giới tông sư đã hùng bá ở Túc Cam nhiều năm. Chính ông ta cũng đã là một cao thủ nội gia của gia tộc độc quyền ở trấn Thương Thư, không ai dám chọc vào.

Một thanh niên vùng khác tới cũng dám nói mạnh miệng như vậy trước mặt hắn ta, quả thật là buồn cười.

“Nhà họ Liễu ở Túc Cam sao?”, Lục Hi cau mày nói.

Liễu gia liếc nhìn rồi lại cười ha ha một trận đáp.

“Chàng thanh niên, biết tông sư là tồn tại gì không? Tông sư là một ngón tay có thể nghiền chết một đám người bình thường. Anh không tưởng tượng nổi uy năng của bọn họ đâu. Tôi khuyên anh hãy ngoan ngoãn đưa tiền ra, nếu không thì anh cũng nằm ở đây giống bọn họ thôi”.

Lúc này, Lục Hi lắc đầu cười nói: “Anh hiểu lầm rồi, tôi không hề sợ, chỉ là tôi đang nghĩ có nên dạy cho Liễu Bồi Nhiên một trận không. Suy cho cùng nhà họ Liễu có một tên bại hoại như anh, ông ta cũng có trách nhiệm rất lớn”.

“Láo xược, tông sư không thể bị bôi nhọ, anh sẽ phải trả giá lớn vì câu nói này”.

Nghe thấy Lục Hi vậy mà dám làm nhục gia chủ Liễu Bồi Nhiên, Liễu Lâm Đường liền giận tím mặt.

Ở toàn bộ tỉnh Túc Cam, ai nhìn thấy gia chủ nhà bọn họ nà không phải khách khí, một thằng ranh con lại dám mạnh miệng nói lời ngông cuồng.

Lúc này, trên hai tay Liễu Lâm Đường hiện ra một tầng chân khí trắng xóa, hắn ta sải bước đến trước mặt Lục Hi, hai tay túm lấy bả vai anh.

Dám làm nhục tông sư, phế Lục Hi trước đã rồi nói, Liễu Lâm Đường không nói hai lời liền xuống tay độc ác.

Lục Hi vẫn tùy ý đứng ở đó, anh lạnh lùng nhìn Liễu Lâm Đường. Khi hai tay của hắn ta sắp túm đến bả vai anh, anh liền cong ngón tay bắn liên tiếp.

Hai đường kình khí bắn vào chính giữa cổ tay Liễu Lâm Đường.

Sau hai tiếng “phựt phựt”, lập tức Liễu Lâm Đường phát ra tiếng kêu gào giống như giết lợn, hai tay mềm nhũn rủ xuống.

Hắn ta kinh hãi nhìn Lục Hi, vội vàng thụt lùi mấy bước, sau khi giữ một khoảng cách an toàn, hắn ta mới không thể tin nổi nhìn hai tay mình.

Hai tay hắn ta từ chỗ cổ tay đều bị bắn thủng hai lỗ lớn, không ngừng chảy máu. Nếu không cầm máu kịp thời, e rằng cũng sẽ mất máu quá nhiều mà chết.

Liễu Lâm Đường chịu đựng đau nhức, vận động chân khí để phong bế huyết mạch hai cánh tay của mình, lúc này mới ngăn không bị mất máu, sau đó hắn ta hung dữ nhìn Lục Hi nói: “Giỏi lắm thằng nhãi, tao coi thường mày rồi, mày đừng có đắc ý, tao chính là người nhà họ Liễu đấy, mày cứ chờ bị băm vằm thành vạn mảnh đi”.

Lúc này, tên đầu trọc và mấy tên thuộc hạ đứng đằng sau Liễu Lâm Đường đều bị dọa đến ngây người.

Liễu gia chính là cao thủ nội gia, sao vừa ra tay liền bị người trẻ tuổi này phế hai tay vậy, mà bọn họ còn không hiểu người này làm sao ra tay được, quả thật không thể tin nổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.