Cự Long Thức Tỉnh

Chương 681



Chương 681

Người đàn ông phối hợp vô cùng ăn ý với Tôn Thiếu Dương, kẻ xướng người hoạ, vừa nhìn liền biết bạn thân nhiều năm.

Lục Hi nghe xong cũng bực tức, anh cười lạnh nói: “Còn chưa thỉnh giáo”.

“Ha ha”, người đàn ông cười nói: “Nghe qua bia Hán Uy chưa? Cậu Tôn chính là tổng giám đốc của công ty Hán Uy, bây giờ đang hợp tác với tập đoàn Giai Mĩ, công ty Hán Uy sắp niêm yết trên thị trường chứng khoán. Với thân phận của cậu Tôn chúng tôi, lời đã nói ra cũng như nước đổ. Anh nên ngoan ngoãn bồi thường xe đi, nếu không anh sẽ phải chịu khổ đấy”.

Người đàn ông vừa nói vừa bắt đầu gọi điện cho người ta khác, vô cùng hợp với vẻ chó săn.

Lục Hi nghe xong cũng buồn cười, nói hồi lâu, hóa ra là một mặt hàng sinh tồn dựa vào Giai Mĩ.

Vì nhãn hiệu Hán Uy căn bản không có danh tiếng gì, đương nhiên Lục Hi biết nó không tiêu thụ được, có thể vào được Giai Mĩ thì đó là may mắn của bọn họ, nhưng may mắn này cũng sắp chấm dứt rồi.

Lúc này, Lục Hi chậm rãi nói: “Xe là tôi quệt vào, tôi có thể sửa cho anh. Nhưng muốn tôi bồi thường thì không có cửa đâu. Còn nữa, khuyên mấy anh này, đừng khoa trương như vậy, tránh cho bản thân về sau rơi vào thế bí, vậy sẽ không tốt đâu”.

Lời của Lục Hi vừa dứt, Tôn Thiếu Dương liền giận dữ, hắn ta chỉ vào mũi Lục Hi, lớn tiếng quát mắng: “Con mẹ nó mày còn dám uy hiếp tao, mày có tin tao gọi người tới chặt đứt chân mày không?”

Lục Hi cười nói: “Tôi chẳng tin chút nào”.

“Được được được, loại như mày chờ đấy. Hôm nay không để mày bồi thường con xe này thì ông đây không mang họ Tôn”, Tôn Thiếu Dương mặt đầy tức giận nói.

Lục Hi cười nhạt, không để ý tới hắn ta, anh gọi điện cho Hoắc Tư Duệ.

Tôn Thiếu Dương này có chút tiền liền phách lối như vậy, không dạy dỗ hắn ta một chút thì trong lòng Lục Hi cũng áy náy.

Đúng lúc đó, một người đàn ông trung niên đi tới, ông ta nói với Lục Hi: “Người anh em, tôi là ông chủ của tiệm rửa xe này, tên Lưu Minh Hổ, tính tình cậu Tôn có hơi nóng nảy, anh cũng đừng cố chấp, cố gắng nói mấy câu bồi thường chút tiền là được”.

Nhà Tôn Thiếu Dương cách đây không xa, hắn ta thường xuyên rửa xe ở đây, cũng xem như quen biết Lưu Minh Hổ.

Lưu Minh Hổ cũng biết đến đức hạnh của Tôn Thiếu Dương, trước kia cũng rất phách lối, bây giờ dựa vào tập đoàn Giai Mĩ thì càng phách lối hơn.

Hơn nữa, Tôn Thiếu Dương quen biết không ít nhân vật trong giang hồ, ông ta sợ chuyện sẽ ầm ĩ nên qua đây giảng hòa.

Lục Hi cũng nhìn ra ông chủ có ý tốt. Nhưng Tôn Thiếu Dương đã vượt qua ranh giới cuối cùng anh có thể tha thứ, chuyện này anh không định cứ để như vậy.

Vì vậy Lục Hi nói: “Ông chủ, chuyện này không cần để ý đến, để tôi xử lý là được”.

Lưu Minh Hổ nghe xong, trong lòng thầm mắng Lục Hi không hiểu chuyện, anh cứ tiếp tục tranh chấp với Tôn Thiếu Dương thì sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu, thật là…

Thấy Lục Hi cũng là một tên làm càn làm bậy, Lưu Minh Hổ chỉ đành chuyển hướng sang Tôn Thiếu Dương.

Ông ta nói với Tôn Thiếu Dương: “Cậu Tôn, nể mặt tôi, chuyện nhỏ này bảo anh ta bồi thường chút tiền là được, thời gian của cậu quý báu, đừng chấp nhặt với anh ta”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.