Cự Long Thức Tỉnh

Chương 994



Chương 994

Lúc này, tổng giám đốc Harry của khách sạn Lanny đang tuần tra ở đại sảnh, nhìn thấy có lực lượng vũ trang vọt vào, hắn ta hoảng hốt đi đến ngăn cản đám người Hàn Kim Sinh.

“Thưa ông, đã xảy ra chuyện gì vậy? Nơi này chính là chịu sự bảo hộ của nước Anh, không cho phép lực lượng vũ trang tiến vào”.

Mở được khách sạn ở đây, nào có thể không có chút bối cảnh chứ, mặc dù Harry hơi kinh ngạc, nhưng vẫn chưa đến mức kinh hoàng.

Hàn Kim Sinh nghe xong, ông ta cười ha ha một tiếng nói: “Đó là trước kia, thời đại bây giờ khác rồi, mau tránh ra cho ông, nếu không ông đây bắn mày đấy”.

Harry nghe xong, hắn ta nhướng mày nói: “Ông biết ông Lore không, đây chính là sản nghiệp của ông ấy, tôi khuyên ông nói chuyện nên thận trọng một chút, đừng gây phiền toái cho bản thân”.

Harry không hề yếu ớt, cũng không nhượng bộ.

Lúc này, Hàn Kim Sinh cười lạnh nói: “Lore bây giờ đã trở thành tù nhân, anh vẫn đang nằm mơ hả, nước Anh các người ở đây đã là quá khứ rồi, xông lên cho tôi”.

Hàn Kim Sinh hạ lệnh, đội trưởng lính đánh thuê Gore ở sau lưng ông ta liền đập báng súng vào đầu Harry.

Harry hét thảm một tiếng, hắn ta ôm đầu nằm trên mặt đất, máu tươi giàn giụa.

Người trong sảnh nhìn thấy cảnh này liền rối rít hét lên, trốn tránh bốn phía.

Ngay sau đó, Hàn Kim Sinh dẫn thuộc hạ bắt đầu lục soát khắp nơi trong khách sạn.

Sau một trận náo loạn, cuối cùng Hàn Kim Sinh đã tìm thấy Lục Hi ở phòng ăn tầng hai, nhìn thấy Lục Hi đang ngồi ăn cùng với Đường Yên, Hàn Kim Sinh đắc ý cười ha ha một trận, ông ta vung tay lên, thuộc hạ lập tức bao vây Lục Hi và Đường Yên, dùng họng súng đen ngòm chỉ về phía họ.

Lúc này, người trong phòng ăn thấy vậy nhất thời kinh hãi hét lên chói tai, chạy tứ tán.

Hàn Kim Sinh cũng không có ngăn cản, ông ta đã tìm được Lục Hi, những người khác mặc kệ cho họ đi.

Đường Yên thấy vậy liền kinh hãi một trận, cô ta nghĩ thế nào cũng không ra tại sao Hàn Kim Sinh lại có thể dẫn một đám người vũ trang đầy đủ xuất hiện ở thủ đô của Tunisia, chẳng lẽ chính phủ Tunisia không quản sao?

Còn Lục Hi chỉ ngẩng đầu nhìn Hàn Kim Sinh một cái, sau đó anh tiếp tục ăn miếng bít tết thứ ba.

Hàn Kim Sinh bước đi đầy phách lối, ông ta đến bên cạnh Lục Hi và Đường Yên, rút một điếu xì gà trong túi áo vest ngoài, thản nhiên châm lửa, hít một hơi thật sâu rồi phun ra một vòng khói: “Anh Lục, giám đốc Đường, chúng ta lại gặp mặt rồi”.

Đường Yên hoảng loạn nói: “Ông muốn làm gì, dám mang lực lượng vũ trang xuất hiện ở thủ đô, ông sẽ bị bắt vì tội nổi loạn đấy”.

Hàn Kim Sinh nghe xong liền ha ha cười lớn: “Giám đốc Đường, cô vẫn rất đáng yêu, tôi có thể xuất hiện như vậy, chẳng lẽ cô còn không đoán ra được chút gì sao?”

Đường Yên nghe xong, mặt đầy mơ hồ, quả thật cô ta không đoán ra được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, làm sao cô ta có thể ngờ được chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Tunisia gần như sắp đổi trời.

Nhìn Đường Yên mù tịt chả biết gì, Hàn Kim Sinh quả thực không che giấu được đắc ý trong lòng, ông ta lại cười ha ha một trận.

Ngay sau đó, ông ta nhìn Lục Hi chậm rãi nói: “Tên họ Lục kia, mày không còn đắc ý được nữa rồi, núi dựa của mày đã bị đổ, ngoan ngoãn theo ông đây về, đừng để tao ra tay, tự mày chuốc lấy khổ”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.